Linh Cảnh Hành Giả

Chương 693: Nhiệm vụ linh cảnh (1)

Tướng quân hài cốt chậm rãi nói:
“Tam công chúa năm đó diễm quan thiên hạ, kinh tài tuyệt diễm, các nước phiên bang kẻ cầu hôn vô số kể. Ty chức có thể gặp lại công chúa, quả thật ông trời rủ lòng thương.”

“Chỉ là, ngay cả ngài cũng không thể rời khỏi?”

Tam Đạo sơn nương nương tựa như nhớ tới chuyện cũ, khuôn mặt tuyệt đẹp hoảng hốt một phen, rất nhanh thu liễm, khôi phục lạnh nhạt, nói:

“Dương phách của ta bị một tiểu tặc lấy đi rồi, ta cần tìm được hắn, nhưng hắn là người hiện thế, mỗi khi tiến vào thế giới này, đều cực kỳ ngắn ngủi. Mà tiểu thiên địa đối ứng cảnh giới Thần Dạ Du quá nhiều, ta không biết hắn sẽ ở khi nào tiến vào nơi nào, tìm hắn rất khó khăn.”

“Ty chức nguyện cống hiến sức lực cho công chúa.”

Tam Đạo sơn nương nương từ trong tay áo rực rỡ lấy ra giấy da người, nói “Ta tìm không thấy hắn, nhưng có thể khiến hắn chui đầu vô lưới, sách này ghi lại bí pháp hướng ta hiến tế. Ta cần ngươi sai phái quỷ chúng, truyền đạt bí pháp bên trên đến toàn bộ phó bản cảnh giới Thần Dạ Du. Đúng, dùng lời của những người đó, đây là phó bản.”

“Trải qua khoảng thời gian này mò mẫm, ta đã lĩnh ngộ quy tắc của mảng thiên địa này, phần bí pháp này sau khi tiến vào phó bản cảnh giới Thần Dạ Du, phó bản đó sẽ tự động điều chỉnh, biến nó thành đạo cụ nhiệm vụ.”

Cô ngao du ở vùng thế giới này mấy tháng, từng gặp được không ít Linh Cảnh Hành Giả cường đại, từ trong miệng bọn họ tra hỏi ra rất nhiều bí mật.

Đối với mảnh thế giới này, cũng chính là linh cảnh, cùng với Linh Cảnh Hành Giả, đã có đủ hiểu biết.

Các Linh Cảnh Hành Giả đạt được bí pháp hướng cô hiến tế, tất nhiên sẽ sốt ruột không dằn được cử hành nghi thức, lấy tế phẩm đổi lấy lực lượng.

Không có bất cứ sự do dự nào.

Bởi vì đối với đám người kia mà nói, thứ này là vật phẩm tiêu hao hùng mạnh.

Tam Đạo sơn nương nương mỉm cười nói:

“Gần đây ta tâm huyết dâng trào, dự cảm được hắn sắp tiến vào linh cảnh.”

“Ty chức nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ điện hạ, điện hạ đã tìm hiểu huyền bí của thế giới này phải không?”

“Đã thăm dò được bộ phận.”

“Có thể nói cho ty chức hay không?”

“Có thể!”

“Bách phu trưởng anh nói cái gì? Chu Dung thiếu chút nữa bị Chỉ Sát cung chủ giết, da mặt cũng lột xuống?”

Trương Nguyên Thanh nghe được tin tức, trợn mắt cứng lưỡi.

Quá độc ác rồi nhỉ! Trương Nguyên Thanh sớm biết Chỉ Sát cung chủ là bà điên, nhưng không ngờ cô điên lên đáng sợ như vậy.

Phó Thanh Dương nói:

“Chu gia không thiếu sinh mệnh nguyên dịch, thương thế, dung mạo của cô ta hẳn là đã khôi phục, bây giờ Chu gia muốn tố cáo cậu trả thù ác ý, cũng yêu cầu phân bộ Tùng Hải lùng bắt Chỉ Sát cung chủ.”

“Vậy ý tứ phân bộ Tùng Hải thế nào?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

“Phân bộ Phúc tỉnh có thể bao che Chu Dung, phân bộ Tùng Hải tự nhiên cũng có thể bao che Chỉ Sát cung chủ.”

Vừa nghe bách phu trưởng nói như vậy, Trương Nguyên Thanh liền hiểu, cười nói:

“Cho nên, Chu gia chịu thiệt lần này là chịu mà không được gì rồi.”

Chu gia, thậm chí phân bộ Phúc tỉnh, ở Tùng Hải không có quyền chấp pháp, chỉ cần phân bộ Tùng Hải che chở, bọn họ liền không có cách nào với Chỉ Sát cung chủ.

Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông.

Phó Thanh Dương hai tay đút túi, khuôn mặt anh tuấn vẫn duy trì lạnh lùng, nhẹ nhàng gật đầu:

“Chỉ Sát cung chủ nhìn như điên cuồng, cực đoan, thực ra am hiểu tính kế.”

Trương Nguyên Thanh tán đồng đánh giá của Phó Thanh Dương.

Cung chủ là đang nói cho Chu gia, ta cho dù lột da mặt Chu Dung, đánh mặt Chu gia, Chu gia cũng không có cách nào làm gì ta.

Còn dám có ý với trai bao của ta nữa, lần sau sẽ không là lột da mặt đơn giản như vậy, mà là giết người, Chu gia vẫn như cũ không có cách nào làm gì ta.

Đương nhiên, thực giết Chu Dung, Chu gia khẳng định sẽ không dễ dàng từ bỏ, sáng không được thì chơi tối, cho nên cung chủ chưa giết Chu Dung, mà là hung hăng giáo huấn một trận.

Như thế, Chu gia thu được uy hiếp, lại vẫn để lại dư địa, cho dù không cam lòng, cũng sẽ nuốt xuống cục tức này.

Nắm chắc chừng mực vừa vặn.

Phiền toái từ Chu Dung tạm thời xem như giải quyết, về sau có năng lực, lại tìm Chu Dung tính sổ, vụ án Đồng Tước lâu, cô ta phải trả giá đắt... Trương Nguyên Thanh đổi sang nói một sự kiện khác.

“Bách phu trưởng, vụ án kia của chị gái Khấu Bắc Nguyệt, cấp trên có trả lời không?”

Phó Thanh Dương nhíu lại chân mày anh khí bừng bừng, nói:

“Chưa trả lời, cũng không có khả năng có trả lời, cậu muốn lật lại bản án cho Khấu Bắc Nguyệt, lật lại bản án cho chị gái hắn, có thể, nhưng không thể để văn phòng cảnh sát thừa nhận đội trưởng trị an làm giả chứng cứ, mưu hại Khấu Bắc Nguyệt.”

“Nếu cậu nguyện ý lui một bước, không ngại nghe đề nghị của tôi một chút.”

Trương Nguyên Thanh thẳng lưng, “Mời bách phu trưởng nói.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận