Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1403: Hồ giao nhân (1)

Hạ Hầu ba ba cảm thấy tính cách con trai còn có thể cứu vãn, nhưng Hạ Hầu mụ mụ đã sớm tuyệt vọng.

Tuy Ngạo Thiên đứa nhỏ này thiên phú xuất chúng, tuổi còn trẻ, đã là Thánh Giả cấp 5, nhưng tính cách thật sự quá không ổn.

Trưởng bối trong tộc vừa nghe bốn chữ Hạ Hầu Ngạo Thiên, mỗi người đều cái trán nổi gân xanh.

Lão tổ tông Hạ Hầu gia miệng vàng lời ngọc: Về sau đừng đưa tiểu tử này tới gặp ta!

Nguyên nhân là Hạ Hầu Ngạo Thiên năm đó lúc tấn thăng Thánh Giả, vừa vặn là trở thành linh cảnh hành giả tròn hai năm, phần thiên tư này, không thể so sánh với yêu nghiệt, nhưng tuyệt đối là nhất lưu.

Lão tổ tông Hạ Hầu gia vui vẻ, tỏ vẻ muốn gặp đứa con cháu ưu tú này.

Hạ Hầu Ngạo Thiên cũng vui vẻ, cả đêm chế tạo một cái nhẫn thu dụng hồn phách, vừa gặp lão tổ tông, liền lấy ra, nói:

“Lão tổ tông, mau bỏ qua thân thể đến trong nhẫn, sau này người chính là lão gia gia của cháu. Tương lai cháu đúc lại thân thể cho ngài, dẫn ngài sừng sững thế gian. Đúng rồi, ngài có một đồ đệ khi sư diệt tổ hay không?”

Hạ Hầu Ngạo Thiên từ đó về sau bị lão tổ tông biếm lãnh cung.

Hạ Hầu ba ba nhớ lại chuyện cũ, than thở một tiếng: “Bà xã em nói đúng đấy, bà xã chúng ta đi.”

Hạ Hầu ba mẹ ôm nhau lên lầu.



Hôm sau, chín giờ.

Trương Nguyên Thanh thu hồi Gương Yata Phó Thanh Dương phái em gái tai thỏ đưa tới, sau khi xác nhận đồ vật đều chuẩn bị đầy đủ hết, hai tay đè lên bả vai Huyết Tường Vi cùng Ngân Dao quận chúa.

Nghe thấy được tiếng linh cảnh nhắc nhở quen thuộc.

“Ting, bản đồ linh cảnh đang mở ra, 30 giây sau tiến vào linh cảnh, linh cảnh ngài lần này tiến vào là “Học viện Tần Phong”, đánh số: Không có”

“Cấp bậc độ khó: Chưa biết.”

“Loại hình: Nhiều người”

“Nhiệm vụ chủ tuyến: Học tập bảy ngày”

“Ghi chú: không phải vật phẩm linh cảnh không thể mang vào”

“Giới thiệu linh cảnh: Linh cảnh bang phái của Bách Hoa hội, tiền thân là học cung của vương thất đời Tần, Bách Hoa hội sau khi công chiếm linh cảnh này, thay đổi nó thành học viện Tần Phong bồi dưỡng thành viên.”

“Quận chúa, tôi dẫn cô đi trải đời chút, thể nghiệm một phen không khí trường học hiện đại.” Trương Nguyên Thanh nhéo nhéo vai quận chúa.

Ngân Dao quận chúa có chút không vui, nhưng nghĩ tới chuyến đi học viện kế tiếp, trong lòng lại tràn ngập chờ mong.

Rất nhanh, cảnh vật trước mắt nổi lên gợn sóng.

Cảnh vật từ mơ hồ đến rõ ràng, đại khái dùng hai giây.

Trương Nguyên Thanh phát hiện mình đang ở một đại sảnh không quá rộng, nhưng cũng không tính là nhỏ, chính phía trước là đài diễn thuyết, ở giữa một lối đi trải thảm đỏ, hai bên là ghế dài bằng gỗ.

Bố cục có chút tương tự với giáo đường, chẳng qua sau đài diễn thuyết, không có Jesus trói ở trên giá chữ thập.

Trên đài diễn thuyết có một ông lão tóc hoa râm, phía sau là một hàng giáo viên.

Mà lúc này, Trương Nguyên Thanh đứng ở hàng ghế dài đầu tiên bên tay trái, hai bên là Ngân Dao quận chúa cùng Huyết Tường Vi.

“Ồ, gặp quỷ!” Phía sau truyền đến thanh âm quen thuộc, “Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu cũng tham gia lớp nghiên cứu nâng cao năm nay? !”

“Ồ, gặp quỷ, Nguyên Thủy Thiên Tôn cậu cũng ở đây.” Bên trái cũng truyền đến giọng cô gái thanh thúy dễ nghe.

Trương Nguyên Thanh nhìn quanh, cách Ngân Dao quận chúa là Tôn Miểu Miểu, cách Huyết Tường Vi là Triệu Thành Hoàng, lại quay đầu nhìn về phía sau, là Viên Đình hơn tháng rồi không gặp.

“Ồ, gặp quỷ, ba người cũng ở đây.” Trương Nguyên Thanh ác nhân cáo trạng trước: “Nơi nào có các người, sẽ luôn xảy ra chuyện.”

Viên Đình, Tôn Miểu Miểu: “...”

Triệu Thành Hoàng ngầu lòi khẽ gật đầu: “Đã lâu không gặp.”

Trương Nguyên Thanh “Ừm” một tiếng, quay đầu, nhìn lướt qua các học viên phía sau.

Trước ghế dài đứng đầy học viên lớp nghiên cứu nâng cao, tổng cộng hai mươi hai người, hắn ở bên trong thấy được mấy gương mặt quen thuộc: Thiên Hạ Quy Hỏa, Viên Đình, Tốt Qua Sông, Anh Gà Đỏ, Hạ Hầu Ngạo Thiên, Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan, Mẫu Đơn Tiên Tử.

Được, người quen cũng sắp chiếm một nửa rồi, lại nói, Anh Gà Đỏ loại thành viên không thuộc quan phương này là như thế nào trà trộn vào? Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm.

“U, Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu cũng ở đây à?” Anh Gà Đỏ nhiệt tình phất tay, lớn tiếng ồn ào.

Nghe được bốn chữ Nguyên Thủy Thiên Tôn, hầu như tất cả mọi người, bao gồm thầy giáo, cô giáo trên đài diễn thuyết đồng loạt nhìn qua.

Trong từng cái nhìn chăm chú, Trương Nguyên Thanh sâu sắc phát hiện ánh mắt trong đó ngầm có ý địch ý.

Một thanh niên lòe loẹt đỏm dáng, cả người xa xỉ phẩm tinh xảo, cổ tay đeo ba sợi dây thừng đỏ, bông tai màu bạc, kiểu tóc thời thượng.

Một bộ dáng thực tập sinh thần tượng.

Một người khác nhã nhặn nho nhã, đeo kính đen, mắt một mí, thoạt nhìn tràn ngập hơi thở sách vở, nhìn kỹ sẽ phát hiện khuôn mặt người này che lấp chanh chua.

Không nhận ra bọn họ... Trương Nguyên Thanh không dấu vết thu hồi ánh mắt, hướng tới Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan cùng Mẫu Đơn Tiên Tử cười tươi như hoa gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận