Linh Cảnh Hành Giả

Chương 492: Mạo hiểm (3)

Trong lòng Trương Nguyên Thanh tức giận một phen.
Rõ ràng là Lý Hiển Tông muốn giết hắn trước, mà hắn giết Lý Hiển Tông cũng là dựa vào bản lãnh, Ma Nhãn lấy lớn bắt nạt nhỏ, không biết xấu hổ. Không, cái tiếng xấu này thật ra phải để cho Chỉ Sát cung chủ đến gánh.

Ma Nhãn đến Tùng Hải mục đích là giết cô, mà mình chỉ là nhân tiện, nếu không có Chỉ Sát cung chủ trêu hoa ghẹo nguyệt, Ma Nhãn Thiên Vương sẽ không vì một tiểu nhân vật như hắn, ngàn dặm chạy tới Tùng Hải. Cô nàng thối này.

Phó Thanh Dương nói:

“Cậu đã bị Ma Nhãn túm gáy, lấy phong cách làm việc của hắn, tôi nhắm chừng trong một tuần, hắn có thể mò đến nhà cậu. Tôi sẽ thúc giục các trưởng lão, mau chóng thu lưới, xử lý hắn.”

Một tuần sau mò đến nhà mình... Trong lòng Trương Nguyên Thanh phát lạnh, “Nếu, các trưởng lão không xử lý được hắn thì sao?”

Chỉ sợ bị xử lý là các trưởng lão nha... Phó Thanh Dương trầm ngâm nói:

“Vậy cậu liền nguy hiểm rồi, phương án của tôi là, nghĩ cách che chắn khí tức, để Ma Nhãn không tìm thấy cậu. Nếu cậu là Thần Dạ Du cảnh giới Thánh Giả, có lẽ có thể làm được, nhưng bây giờ chỉ có thể dựa vào đạo cụ. Mà loại đạo cụ này tương đối hiếm có, trong tồn kho của phân bộ Tùng Hải không có. Tôi sẽ thay cậu hướng tổng bộ xin mượn đạo cụ tương tự, nếu tổng bộ có.”

Ma Nhãn Thiên Vương tìm kiểu trải thảm, sớm hay muộn có một ngày sẽ tìm được Nguyên Thủy, nếu có thể che chắn thủ đoạn Ma Nhãn, có lẽ có thể tránh được một kiếp.

Lưu trình xin cả một đống lớn, chỉ chờ trả lời đã cần vài ngày, đừng đạo cụ còn chưa đến, mình đã bị Ma Nhãn mò tới nhà. Hơn nữa, nếu tổng bộ không có thì sao? Trương Nguyên Thanh nhịn không được lẩm bẩm. “Đa tạ bách phu trưởng.”

Sau khi nói lời cảm tạ, hai người kết thúc trò chuyện, Trương Nguyên Thanh sau đó gửi tin báo bình an cho Quan Nhã cùng Lý Đông Trạch. Hắn nhìn quanh, thấy phụ cận không có ai, lặng yên lấy ra chày Phục Ma, nhẹ nhàng đâm vào trên đùi.

Hào quang màu vàng chói lòa bùng nổ, làm một lần sát khuẩn cho thân thể.

Ở đáy mắt Trương Nguyên Thanh, hai luồng ánh sáng vàng nhàn nhạt chợt lóe rồi biến mất, dưới lực lượng tịnh hóa, đầu óc trở nên đặc biệt rõ ràng, hắn bỗng nghĩ tới một người: Bill Tarantino.

Vị hành giả nước ngoài nghề nghiệp Hư Không này đến Tùng Hải làm mậu dịch, trong tay khẳng định có lượng lớn hàng tồn nhỉ.

Linh Quân từng nói, tồn kho của công hội thương nhân là phẩm loại phong phú nhất trong các tổ chức Linh Cảnh Hành Giả lớn trên thế giới. Có thể bảo Phó Thanh Dương ra mặt, mua đạo cụ có thể che chắn khí tức, nhưng như vậy, trong đàm phán tiếp theo, bách phu trưởng liền lâm vào bị động. Hơn nữa do phân bộ đến mua, đạo cụ là thuộc về tổ chức, mình nhiều nhất mượn dùng.

Một món đạo cụ có thể che chắn khí tức, rất đáng giá vào tay, mua tuyệt đối không thiệt, về sau không cần, có thể bán cho phân bộ Tùng Hải, vẫn là mình tự đi tìm ngài Bill đi. Tuy như vậy sẽ làm ngài Bill biết mình là một vị Linh Cảnh Hành Giả.

Nhưng Trương Nguyên Thanh cảm thấy, trong lòng ngài Bill đại khái sớm có đoán trước, dù sao cần viên thuốc nhỏ màu lam mới có thể trị liệu thương thế, quá nửa có liên quan với Linh Cảnh Hành Giả.

Hư Không cùng Ái Dục đều là nghề nghiệp hợp pháp, lấy tư tưởng đi khắp thế giới của ngài Bill, lấy mối quan hệ cùng địa vị của hắn, khẳng định kết bạn rộng khắp, mình với hắn mà nói, chẳng qua là một vị trong lượng lớn bạn bè.

Cho nên bị hắn biết thân phận Linh Cảnh Hành Giả, vấn đề cũng không lớn, ừm, nhưng không thể lộ ra ID linh cảnh của mình, dù sao Nguyên Thủy Thiên Tôn ở Tùng Hải địa vị không tầm thường, tiếng tăm quá lớn. Nghĩ đến liền làm, Trương Nguyên Thanh gọi điện thoại cho Bill Tarantino.

“Tu tu...”

Tiếng chuông vang vài giây sau đó kết nối, giọng nói nhẹ nhàng của Annie chợt truyền đến: “Chào ngài, xin hỏi vị nào?”

Cô nói là tiếng nước ngoài.

Vị nào? Chẳng lẽ không lưu số điện thoại di động của mình? Các người hai người nước ngoài này không coi trọng bản Thiên Tôn chút nào cả... Trương Nguyên Thanh dùng tiếng nước ngoài trả lời: “Annie nữ sĩ, là tôi, con trai Trần Thục.”

Bên kia đại khái im lặng hai ba giây, Annie rốt cuộc nhớ tới người này, cười nhiệt tình: “Xin hỏi có chuyện gì sao.”

“Tôi muốn hướng ngài Bill mua một vài thứ.”

“Cậu cân nhắc xong rồi, muốn trả mười triệu mua tin tức quần thể sử dụng viên thuốc?” Annie bất ngờ nói.

Cô ăn cức đi! Trương Nguyên Thanh đã không phủ nhận cũng không thừa nhận, trầm giọng nói:

“Tôi muốn gặp mặt ngài Bill, ngay bây giờ, có tiện không?”

“Đương nhiên!” Annie sảng khoái đáp ứng: “Cần tôi phái tài xế tới đón ngài không?”

“Không cần.”

Cao ốc Quốc Tế, Trương Nguyên Thanh ở dưới Annie tóc vàng mắt xanh dẫn dắt, tiến vào văn phòng xa hoa rộng rãi.

Trên sô pha da màu nâu phòng tiếp khách, Bill Tarantino sớm đã chờ đợi, hắn hôm nay mặc là một cái áo sơ mi màu đen, cúc cổ tay áo cùng cổ áo không cài, trong tay cầm ly rượu thủy tinh. Một bộ trang phục hưu nhàn thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận