Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2525: Bái sư (1)

“Chuyện này cậu không cần phải quản, Tam Đạo sơn nương nương đã không nói, vậy nhất định là tốt cho cậu.”

Hội trưởng mang đem rượu trong ly đế cao uống cạn, nói: “Việc New York xong rồi, cậu có thể vào phó bản bang phái tu hành Thuần Dương Tẩy Thân Lục.”

“Đợi một chút!” Trương Nguyên Thanh gọi lại hắn, “Tôi thiếu chút nữa quên một sự kiện, tôi đã trộm được tài liệu cùng trận pháp Catherine tiến vào thần quốc.”

Ngài hội trưởng đặt chén rượu xuống, lau miệng: “Cậu cảm thấy Catherine sau khi phát hiện đồ bị trộm, sẽ làm như thế nào? Hoặc là ma chủng sửa trận pháp tiến vào thần quốc, hoặc là triệu tập Bán Thần trận doanh tà ác, chờ chúng ta chui đầu vô lưới, thứ đó vô dụng, cậu giữ lại làm kỷ niệm đi.”

Hắn bưng lên khay ăn, dao nĩa, ly rượu, nhẹ nhàng đẩy, đồ dùng liền biến mất ở trong hư không, bị đưa về căn tin.

“Bộ trang bị Lôi Thần của cậu tôi sẽ giúp cậu tìm kiếm, rất lâu chưa tầm bảo rồi.” Ngài hội trưởng truyền tống rời khỏi.

Không gian trong lòng đất tối tăm yên tĩnh.

Hành lang rộng rãi, cách mỗi mười bước, liền có một ngọn đèn vàng mờ nhạt, hai bên hành lang là những phòng giam, trong phòng giam nuôi rắn lớn một sừng, chó ba đầu, thằn lằn lớn mọc ra cánh màng, mèo đội mũ thủy tinh vân vân.

Các sinh vật biến dạng này thiên kì bách quái, điểm giống nhau là, đều có một đôi mắt khát máu tàn bạo.

Cuối hành lang là một mật thất cỡ lớn, Stephen Simpsons ngồi ở trên ngai báu trải đệm mềm, cánh tay quấn một con rắn ánh vàng rực rỡ.

Hắn cúi đầu, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve đầu rắn.

Ánh sao như mộng ảo dâng lên, bóng dáng đội mũ trùm mặc áo choàng từ trong ánh sao đi ra.

“Các ngươi thất bại rồi?” Người áo choàng giọng thô ráp khàn khàn, “Còn tổn thất một vị Chúa Tể cấp 8?”

Stephen Simpsons lạnh nhạt mà nghiêm túc: “Cũng tổn thất Donna, những người tình kia của cô ta, đều bị điều khỏi New York, tiếp nhận điều tra.”

“Ta không quan tâm những thứ này.” Người áo choàng trầm giọng nói: “Thủ lĩnh trước khi tiến vào linh cảnh từng nói, trận chiến này nếu thành công, trận doanh tự do thắng lợi sẽ không thể rung chuyển. Nếu thất bại, thì đại cục khó định. Hai Chúa Tể đỉnh phong, chín Chúa Tể cấp 8, ngay cả chút việc này cũng không xử lý được.”

Stephen Simpsons lạnh lùng nói: “Sơn Hà Vĩnh Tồn, ngươi không có tư cách dùng loại giọng điệu này nói chuyện với ta.”

Sau khi cảnh báo một câu, trung úy Stephen nói:

“Tình huống hôm qua, trừ phi Bán Thần đích thân tới, nếu không ai cũng không có nắm chắc, cô gái kia so với Xích Nhật Hình Quan của Xích Nhật môn còn mạnh hơn. Ta có dự cảm, cô ta sẽ trở thành Thái Dương Chi Chủ.”

“Không có khả năng!” Người áo choàng cười nhạo một tiếng: “Tinh Thần cùng Thái Âm trở về vị trí, phó bản Thái Dương mới có thể mở ra. Ở trước đó, không ai có thể trở thành Thái Dương Chi Chủ.”

Hai người thảo luận Tam Đạo sơn nương nương một lát, người áo choàng hỏi: “Tình huống Lôi Thần bên kia như thế nào?”

Trung uy Stephen lộ ra một nụ cười: “Tất cả thuận lợi.”

Người áo choàng cuối cùng đã có nụ cười:

“Người giỏi cờ mưu thế, kẻ giỏi mưu trí xa.”

“Nghe không hiểu.” Trung úy Stephen nhíu nhíu mày, chuyển sang nói:

“Cú Mang là thế nào? Đạo cụ Chúa Tể hắn có được nhiều đến khoa trương, hơn nữa ta kêu không chết được hắn, ID linh cảnh của hắn không là Cú Mang.”

Người áo choàng nhất thời nhíu mày:

“Ngươi nói chi tiết một chút.”

Stephen Simpsons liền mang chi tiết chiến đấu tối hôm qua miêu tả một lần.

Người áo choàng nghe xong, hồi lâu chưa mở miệng, giống như một pho tượng.

Trung úy Stephen sắc mặt lạnh lùng hỏi:

“Ngươi là nghĩ tới cái gì?”

Người áo choàng giọng khàn khàn:

“Ta nhớ tới một người, một người đã chết, hy vọng không phải như ta nghĩ. Ngươi không cần để ý hắn, kế hoạch của thủ lĩnh càng quan trọng hơn, mặc kệ như thế nào, cấp bậc của hắn đều quá thấp chút, bây giờ là thời khắc mấu chốt, không cần thiết hao phí tinh lực ở trên người hắn...”

Sau khi tiễn bước ngài hội trưởng, Trương Nguyên Thanh đến căn tin dùng xong bữa sáng, gọi các Thánh Giả của Người Chết Trở Về đến phòng ngủ, ở trong đạo cụ cách âm che giấu, mang tình huống chiến đấu tối hôm qua báo chi tiết cho mọi người.

Quan Nhã cùng Tôn Miểu Miểu nghe mà toát mồ hôi lạnh, vừa nghĩ mà sợ vừa u oán.

Triệu Thành Hoàng, Ryo Asano cùng Thiên Hạ Quy Hỏa thì may mắn bang chủ nhặt lại một cái mạng, đồng thời lại cảm khái hắn nay có thể tham gia đến trong chiến đấu của Chúa Tể đỉnh phong.

Nhớ năm đó mọi người còn là đồng bạn nhỏ tay cầm tay cùng nhau qua phó bản giết chóc, bây giờ ngươi lại vụng trộm mặc vào âu phục đẹp trai, tóc chải bóng loáng thành bộ dáng người lớn.

Chỉ có Anh Gà Đỏ vừa vỗ mạnh bả vai Trương Nguyên Thanh, vừa nói “Hầu tái lôi”, vừa nói “Đại nạn không chết tất có hậu phúc, giữa trưa hôm nay ăn lẩu cháo, tôi mời khách.”

Trương Nguyên Thanh nhìn mọi người, trầm giọng nói:

“Trải qua một chiến dịch này, thân phận của tôi cho dù chưa bại lộ, cũng xấp xỉ rồi. Nhưng không sao cả, nhiệm vụ tôi đến liên bang Tự Do nằm vùng đã kết thúc. Xem như nửa thất bại, chưa hoàn toàn thất bại là vì tốt xấu gì đã làm ra cống hiến, thu hoạch quá nhiều tình báo cơ mật của Minh Ước Tự Do, trong đó bao gồm chân tướng ma chủng buông xuống.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận