Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1617: Thần Kiếm sơn trang (1)

“Hắn nói phải nghĩ cách áp chế sương mù đen, hắn nói cho tôi biết, mặc kệ có thành công hay không, chỉ cần sau khi gương biến mất lập tức đánh thức anh.” Ngân Dao quận chúa ngơ ngác đứng ở nơi đó, con ngươi màu đỏ tươi cũng ảm đạm đi vài phần.

Áp chế sương mù đen? Bàn tay Hoàng Thái Cực dán sát vào phần eo thi thể cháy đen, tập trung tinh thần cảm ứng, phát hiện một luồng khí tức chí âm chí hàn xoay quanh.

Bàn tay hắn nhanh chóng khô quắt.

“Sương mù đen ở trong cơ thể hắn, dung hợp cùng thận hắn... Hắn thành công rồi.” Vị Thổ Quái nghiêm túc cứng ngắc này hiếm thấy lộ ra nét rung động, “Hắn vậy mà thật sự làm được.”

Lấy thân thể cấp 4, áp chế boss có được đặc tính Chúa Tể, hắn tự nhận là không làm được.

Hoàng Thái Cực đột nhiên nhớ tới Phó Thanh Dương ở trong group đánh giá đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn: Càng là nghịch cảnh, càng có thể bùng nổ tiềm lực.

Ánh mắt Ngân Dao quận chúa nhìn về phía Hoàng Thái Cực, “Dẫn hắn đi Thần Kiếm sơn trang, có lẽ có ai có thể cứu hắn, có lẽ trong sơn trang có biện pháp bóc ra sương mù đen, mau dẫn hắn đi.”

“Tôi sẽ, cô đừng vội.”

“Tôi không có vội.”

“Cô rất vội...”

“Tôi không vội!”

Hoàng Thái Cực không tranh cãi nữa, khẽ gật đầu, bàn tay dán sát vào ngực Nguyên Thủy Thiên Tôn, bùn lầy cuồn cuộn đến, bao bọc thi thể cháy đen, ngưng tụ thành một cái quan tài đất dài 2 mét.

Hoàng Thái Cực khiêng quan tài đất, mang theo Ngân Dao quận chúa, chậm rãi đi ra khỏi nghĩa trang.

“Cộp cộp cộp!”

Năm ngày sau, đường cái uốn lượn bằng phẳng, một con tuấn mã nâu vàng bốn vó như bay, bốc lên một làn khói bụi.

Trên lưng ngựa, một cô gái mặt mày hàm xuân, da trắng xinh đẹp, ghì chặt dây cương kẹp chặt bụng ngựa, vừa quất roi, vừa theo lưng ngựa phập phồng lên xuống.

“Họ!”

Cô dừng lại ở bên cạnh đường cái, chăm chú nhìn hư không trước người, con ngươi mất đi tiêu cự.

Ở trong tầm nhìn của Y Xuyên Mỹ, là một tấm bản đồ như hình chiếu 3D, bên trên vẽ sông núi rừng rậm, thôn trang, đường cái, trong đó có một dòng đánh dấu đỏ:

Thần Kiếm sơn trang!

Vị trí Thần Kiếm sơn trang, là quyền hạn linh cảnh mở ra sau khi cô ta hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến.

“Tuyến đường ở bên trái, xuyên qua mảng rừng rậm đó, tiến lên nửa giờ là tới.” Y Xuyên Mỹ ngồi ở lưng ngựa, nhìn sang trái.

Cuối tầm mắt có một rừng cây, nhưng đường đi thông rừng cây gồ ghề, cỏ dại uốn lượn, không có đường đất nện cho ngựa chạy.

Nơi này vốn có đường, nhưng Thần Kiếm sơn trang diệt môn ba năm không ai hỏi thăm, đường ban đầu đã sớm hoang phế.

Y Xuyên Mỹ trầm ngâm một lát, xoay người xuống ngựa, nhẹ nhàng ấn vào trán ngựa một cái.

Con ngựa vàng chấn kinh hí dài, “cộp cộp cộp” thoát ly đường cái, hướng về phía cánh rừng chạy đi.

Y Xuyên Mỹ mạnh mẽ chạy ở vùng đất hoang cỏ dại um tùm, đuổi theo không bỏ.

Tới gần cánh rừng, đột nhiên, con ngựa vàng nâu chạy như điên cắm đầu ngã quỵ, miệng sùi bọt mép, tứ chi co giật.

Y Xuyên Mỹ cẩn thận tới gần, thấy những con rắn độc năm màu sặc sỡ bò ở dưới bụi cỏ, vảy phản xạ ánh mặt trời.

Chỗ cổ của con ngựa, có một con rắn vảy màu sắc sặc sỡ dài nhỏ cắn.

Hiển nhiên, có Thông Linh Sư sớm đến Thần Kiếm sơn trang, cùng ở trên đường bố trí cạm bẫy.

Y Xuyên Mỹ “chậc” một tiếng, nhíu mày, cô ta ghét nhất chính là cạm bẫy, bởi vì Huyễn Thuật Sư đã không có phòng ngự cường đại, cũng không có thân thủ mạnh mẽ, càng không có năng lực tự lành đáng sợ.

Làm không tốt, rất có thể lật thuyền trong mương, chết ở trong cạm bẫy đồng bạn hoặc kẻ địch bố trí.

Cô ta lui về phía sau vài bước, tiến lên, bay vọt, nhảy qua khu vực rắn độc lượn lờ, tiếp tục đi về phía trước.

Lại đi vài phút, cô ta nhìn thấy phía trước xuất hiện cái hố lớn cháy đen, bên hố phân tán mấy thi thể phá thành mảnh nhỏ.

“Biết chôn ‘mìn’, xem ra là Hỏa Sư, không, Hỏa Ma có đầu óc.”

Y Xuyên Mỹ nói thầm một tiếng.

Nghề nghiệp hợp pháp cũng đến Thần Kiếm sơn trang rồi.

Tiêu cục Hoàng Kỳ trì hoãn ở khách điếm hai ngày, lại bởi vì mưa to dừng chạy đi, ở nghĩa trang nghỉ ngơi một đêm, lại thêm cô ta sau khi thoát khỏi nghĩa trang, trốn đi điều tức một đêm.

Tính như vậy mà nói, nếu mấy tiêu đội khác chạy hết tốc độ, hẳn là so với cô ta đến Thần Kiếm sơn trang trước hai ngày.

Hai đại trận doanh hợp pháp cùng tự do, có lẽ đã ở Thần Kiếm sơn trang đánh hai ngày.

Không biết tình hình chiến đấu Thần Kiếm sơn trang như thế nào? Nghĩ đến đây, tâm tình Y Xuyên Mỹ có chút vội vàng.

Vì thế lấy ra một cái áo khoác dệt bằng lông vũ, khoác ở phía sau lưng.

Đạo cụ này tên là “Ưng Chi Vũ”, đạo cụ phẩm chất Thú Vương, công năng là hóa thân chim ưng, có tác dụng trong thời gian năm phút đồng hồ.

Ưng thân lực công kích yếu, cho nên phẩm chất bình thường, nhưng năng lực bay lượn năm phút đồng hồ đối với Thánh Giả mà nói, là kỹ năng phụ trợ tha thiết ước mơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận