Linh Cảnh Hành Giả

Chương 202: Thu hoạch (1)

Thấy thế, Trương Nguyên Thanh chống đỡ thân thể mỏi mệt, nói: “Tôi đi.”
Bạch Long nhẹ nhàng thở ra, suy yếu cười nói: “Cậu thật sự là cậu bé, không, người đàn ông đáng tin cậy.”

Câu này, phàm là cô đẩy sớm mười mấy giây, cô dâu ma đã không tha cho cô... Trương Nguyên Thanh nói thầm trong lòng.

Quan chỉ huy phía sau màn Lý Đông Trạch nhắc nhở:

“Hẳn là ở lầu hai sát vào cửa chính, phòng thứ hai hoặc thứ ba, trước đó Hoành Hành Vô Kỵ luôn chiến đấu ở vị trí đó, hắn hẳn là đang trông đạo cụ.”

Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, thất tha thất thểu đi lên cầu thang.

Mọi người nhìn theo hắn biến mất ở góc cầu thang, Lý Đông Trạch nâng lên đồng hồ nhìn thoáng qua, mặt lộ vẻ vui mừng, nói:

“30 phút đã đến, kết giới đã tan đi, có thể gọi điện thoại thỉnh cầu trợ giúp rồi.”

Trong hành giả chính phủ ở đây, chỉ có hắn chú ý tao nhã, đeo một cái đồng hồ.

Người còn lại xem thời gian đều là dùng điện thoại di động, trước khi mở ra hành động truy bắt, điện thoại di động đều điều chỉnh thành chế độ máy bay rồi.

Lúc này, cửa chính phòng khách bị bạo lực đá văng, hơn mười hành giả chính phủ võ trang hạng nặng nối đuôi nhau mà vào.

Tiếp theo là Phó Thanh Dương mặc đồ âu đồ trắng, buộc tóc đuôi ngựa ngắn, Linh Quân tảng phục tùy ý rộng thùng thình đi theo bên hắn.

Đội ngũ trợ giúp đến rồi? Đám người Lý Đông Trạch vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.

Ánh mắt Linh Quân đảo qua ở trên mấy con cổ thú đã chết, cười nói:

“Xem ra đã không cần chúng ta nữa, Tiền công tử, các đội trưởng dưới trướng anh chiến lực không tệ nha.”

Phó Thanh Dương nhìn thoáng qua Quan Nhã chưa bị thương, lại nhìn nhìn đội trưởng khác, khuôn mặt lạnh lùng hơi giãn ra.

Hành giả chính phủ nối đuôi nhau mà vào, tự giác phân ra hai đội, một đội phụ trách cứu chữa người bị thương, một đội phụ trách kiểm tra hiện trường, chém thêm, thanh trừ tai họa ngầm có thể tồn tại.

Một thành viên nữ của Bách Hoa hội, ngồi xổm xuống kiểm tra hai vị Hỏa sư trúng độc, giọng điệu hơi thay đổi:

“Bách phu trưởng, dấu hiệu sinh mệnh của bọn họ mỏng manh, cần lập tức dùng sinh mệnh nguyên dịch pha loãng, bằng không sẽ có nguy hiểm tính mạng.”

Ở trong trận doanh hợp pháp, nhạc sĩ và mộc yêu đều có được kỹ năng lĩnh vực sinh mệnh, nhưng giai đoạn Siêu Phàm, hai nghề nghiệp đều không có năng lực hồi phục khởi tử hồi sinh.

Loại kỹ năng mạnh mẽ này, là hành giả cấp cao mới có thể nắm giữ.

Bởi vậy “sinh mệnh nguyên dịch” của nghề nghiệp nhạc sĩ, vẫn luôn là vật tư chiến lược quan trọng của chính phủ, nó đối với nhân viên gần chết bị thương có thể tạo được hiệu quả dựng sào thấy bóng.

Ngũ Hành minh quanh năm đều phải hướng “ba nhà nhạc sĩ” mua lượng lớn sinh mệnh nguyên dịch, cực kỳ quý giá.

Phó Thanh Dương trầm giọng nói: “Lập tức cứu chữa.”

Cô gái mộc yêu cởi ba lô chiến thuật, lấy ra hai mũi tiêm thuốc, tiến hành tiêm tĩnh mạch cho hai Hỏa sư trúng độc.

Đại Cơ Bá bị thương nặng hôn mê cũng hưởng thụ được đãi ngộ cỡ này, Lý Đông Trạch thì không được rồi, mộc yêu Bách Hoa hội làm cầm máu, trừ độc cùng băng bó đơn giản cho hắn.

Đám người Thanh Đằng cũng được cứu chữa.

Phó Thanh Dương đi đến bên người Quan Nhã, cởi áo khoác, khoác ở trên người cô, nhíu mày nói:

“Không sao chứ.”

Quan Nhã chỉnh lại cổ áo Âu phục, lắc đầu.

Lúc này, hành giả cấp đội trưởng dọn dẹp chiến trường dẫn người quay về, báo cáo:

“Bách phu trưởng, kẻ địch đều đã bị đánh chết, không có người sống.”

Vị đội trưởng này cảm khái nói:

“Thân thể bốn con cổ thú đều đạt tới trình độ Hỏa sư cấp 3, các người thế mà có thể ở dưới tình huống nhân viên không tổn hao gì giải quyết bọn chúng, thật sự là không thể tưởng tượng, nhưng có chuyện ta không hiểu, có hai cổ thú trên người không có vết thương, thân thể cứng ngắc lạnh lẽo, chết hẳn là đã mấy canh giờ.

“Các người làm như thế nào?”

Nghe vậy, Linh Quân khẽ nhíu mày, lập tức dời bước đến cạnh xác “Hoành Hành Vô Kỵ”, ngồi xổm xuống quan sát.

Phó Thanh Dương giật mình, nhìn về phía Quan Nhã, hỏi: “Làm sao vậy.”

“Hai tên đó là Nguyên Thủy giết.” Quan Nhã lời ít mà ý nhiều trả lời.

“Không, không phải hai tên.” Bạch Long được trị liệu chống đao, bổ sung nói: “Là ba tên.”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn? Người mới vượt qua công viên trò chơi Kim Thủy cấp S kia? Hắn ở đâu, tôi còn chưa thấy hắn bộ dạng thế nào đâu.” Cô nàng trẻ tuổi đang băng bó cho Đại Cơ Bá ngẩng đầu, vẻ mặt hưng phấn hỏi.

Đội trưởng trực tiếp của cô dùng ánh mắt nghiêm khắc, trừng mắt nhìn cô nàng trẻ tuổi hết cả hưng phấn.

Ba tên... Phó Thanh Dương nhìn về phía Thanh Đằng Đường Quốc Cường, thấy bọn họ không phản bác, mà mấy hành giả cấp 2 bị thương kia tựa như nhớ lại cái gì, sắc mặt đã có kính nể lại có sợ hãi.

“Quả thật là thủ pháp của Thần dạ du.” Linh Quân chậc chậc hai tiếng: “Chỉ là Thần dạ du cấp 2, chiến lực đã mạnh như vậy? Thằng nhóc này mới trở thành Linh cảnh hành giả bao lâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận