Linh Cảnh Hành Giả

Chương 116: Linh cảnh mở ra lần thứ hai (1)

Vì thế hao phí tinh lực nghiên cứu ra một bộ mật mã.
Ví dụ như con số thứ nhất đối ứng số hàng, cái thứ hai vẫn là đối ứng số hàng, cái thứ ba đối ứng số trang, bảy chữ sổ làm một tổ, cách thức con số tổ thứ hai là lật ngược lại tổ thứ nhất

Mà bọn họ lần đầu tiên chơi trò chơi này, bản gốc dùng chính là “chuyện tình yêu Tùy Dương đế”.

Trương Nguyên Thanh vừa nhớ lại cách thức mật mã, vừa đối chiếu quyển sách, thời gian chậm rãi trôi qua, không biết qua bao lâu, hắn rốt cuộc ghép ra toàn bộ nội dung.

Con số hàng thứ nhất: 6 2 0 3; một đời hai huynh đệ

Con số hàng thứ hai: Nguyên Tử, tìm được nó, anh mang tất cả đều để lại nơi đó.

Tìm được nó, anh mang tất cả đều để lại nơi đó... Trương Nguyên Thanh chăm chú nhìn câu này, thật lâu thật lâu không nói gì.

Anh Binh ơi anh Binh, anh thật sự là ra đề bài khó cho em nha! Trương Nguyên Thanh thở dài một tiếng, mang sức chú ý tập trung ở trên “manh mối”.

“Một đời hai huynh đệ, đây là câu treo cửa miệng của anh Binh năm thứ hai trung học, nếu chỉ là biểu đạt cảm tình, không có khả năng đặt ở trong ám hiệu.”

“6 2 0 3... Một chuỗi con số, là mật mã?”

“Tìm được nó, nó là chỉ cái gì?”

Trương Nguyên Thanh nhíu mày suy tư hồi lâu, đau đầu day day giữa hai hàng lông mày.

Cảm giác đạt được rất nhiều manh mối, nhưng lại giống như cái gì cũng chưa đạt được... Hắn yên lặng lẩm bẩm.

Nhưng cái này phù hợp lộ số trong tiểu thuyết trinh thám, vì phòng ngừa bí mật bị tiết lộ, trợ thủ A Binh để lại cho đại thám tử Trương Nguyên Thanh manh mối chỉ có hai người có thể đọc hiểu, chờ tương lai thỏa mãn điều kiện nào đó, hắn tự nhiên mà vậy có thể biết.

Dù sao bây giờ đại thám tử vẫn là một con gà yếu ớt.

“Cái gọi là ‘tất cả’ hẳn là có liên quan với anh Binh gửi cho mình thẻ nhân vật Ma Quân, có liên quan với anh ấy mất tích, có liên quan với anh ấy khác thường trong lúc học đại học. Sự việc liên quan Ma Quân loại nhân vật cấp bậc này, ‘nó’ rốt cuộc là cái gì, thực sự làm người ta tò mò.”

Trương Nguyên Thanh xé nát tờ giấy, rời khỏi phòng, tiến vào nhà vệ sinh.

“Ùng ục...”

Bồn cầu tự hoại giội đi trang giấy vỡ vụn.

...

Công việc của chú Lôi rất bận rộn, làm việc có thể gây tê bản thân trình độ nhất định, giảm bớt “nỗi đau mất con”, cái này cũng thể hiện ra cuộc sống của dì Chu bà chủ gia đình gian nan bao nhiêu.

Trương Nguyên Thanh từ biệt dì Chu, rời khỏi tiểu khu Ngân Bình, ở bên đường ngoài tiểu khu, vừa chờ đợi gọi xe, vừa suy nghĩ:

“Chuyện này khẳng định không thể nói cho đội trưởng cùng Lão Ti Cơ, chỉ có thể do chính mình điều tra, manh mối chỉ có một chút như vậy, cho cũng không có cách nào. Bây giờ quan trọng nhất là nhiệm vụ linh cảnh lần thứ hai.

“Thăng cấp mới là quan trọng nhất.”

Trương Nguyên Thanh càng thêm ý thức được tầm quan trọng của thực lực.

“Linh cảnh nhiều người nếu không phải loại hình tử vong, vậy chính là loại hình trừng phạt, nhiệm vụ thất bại khấu trừ điểm kinh nghiệm, làm không tốt, thực lực mình còn có thể tụt lùi...”

“Phần thưởng quyết định bởi cấp bậc độ khó của bản thân phó bản, hành giả biểu hiện ở trong nhiệm vụ, điểm kinh nghiệm của mình bây giờ là 52%, không biết linh cảnh thứ hai, có thể khiến mình trực tiếp lên tới cấp 2 hay không.”

Trên lý luận mà nói, là không có khả năng.

Trong khoảng thời gian này hắn từng hỏi thăm, linh cảnh một người chỉ cần có thể sống sót, phần thưởng đều tương đối hậu hĩnh, theo lý thuyết, tốc độ thăng cấp sẽ không chậm.

Nhưng Quan Nhã và Lý Đông Trạch hành giả lâu năm như vậy, một người kẹt ở cấp 2 thật lâu, một người kẹt ở cấp 3 thật lâu, nguyên nhân có hai điểm, một là tiến vào phó bản linh cảnh cấp bậc không cao, nhiệm vụ không khó, cho nên thưởng sẽ không khoa trương giống cấp S.

Hai là phó bản nhiều người có thành có bại... Giải thích thông tục chút: Khó tránh khỏi gặp được đồng đội xỏ lá trừ điểm.

Lúc này, xe grab đến chậm rì rì, Trương Nguyên Thanh kéo mở cửa xe chui vào, quay về nhà.

“Bà ngoại, cháu đi học về rồi.”

Trương Nguyên Thanh hướng về phía ban công hô một tiếng.

“Cậu cháu đã tới, hi vọng cháu sau khi trở về đi tìm cậu ấy.” Bà ngoại đang giặt cây chổi lau đáp lại.

“Không, cháu đi học mệt lắm rồi, không muốn ca hát nhảy múa với cậu ấy nữa.”

“Nghe nói mợ cháu gần đây cho cậu ấy một khoản tiền.”

“Bà ngoại, cháu đi nhà cậu chơi...”

Hơn mười phút sau, Trương Nguyên Thanh hài lòng từ nhà cậu đi ra, trở về phòng, mở ra diễn đàn, bài đăng hôm qua đăng lại từ diễn đàn tổ chức thần dạ du vẫn ghim trên cùng, nhưng phía dưới đã có thêm một bài đăng mới.

- Bi ai, có đồng nghiệp hi sinh ở trong linh cảnh nhiều người.

Nhấn vào đọc, bài đăng nói, ngày hôm qua đồng nghiệp phân bộ nào đó tiếp thu được nhiệm vụ phó bản cấp S “công viên trò chơi Kim Thủy”, hắn ở trước khi tiến vào báo cho cấp trên biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận