Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 105: Tiểu Thái Giám

Chương 105: Tiểu Thái Giám

=== oOo ===


Bộ Ngoại Giao, Bộ Y Dược, Bộ Giáo Dục, Bộ Công Thương, Bộ Khoa Học Kỹ Thuật, Bộ Giám Sát… Đây là ý tưởng sơ bộ của Dương Mộc khi mới tới thế giới này, căn cứ theo tình hình Thương Quốc mà có.

Thực ra chức năng của sáu bộ này có rất nhiều điểm trùng hợp với lục bộ ở Trung Quốc cổ đại, hoặc là có cơ quan chuyên môn xử lý. Ví dụ như Bộ Giáo Dục thuộc về Lễ Bộ, Bộ Ngoại Giao có Hồng Tư Lự và Lại Bộ, Bộ Giám Sát có Ngự Sử Đài và Lại Bộ, chức quyền của Bộ Công Thương bao hàm trong Hộ Bộ, Bộ Y Dược thì có Thái Y Viện.

Nhưng ở cổ đại, những lĩnh vực này không có được điều kiện tốt nhất để phát triển. Dù là phương diện giáo dục, chuyên môn tuyển chọn nhân tài cho quốc gia, cũng chỉ vẻn vẹn chịu trách nhiệm khoa cử tuyển quan, không trở thành cơ cấu chuyển vận nhân tài cho các ngành nghề khác.

Cho nên hiện tại, sáu lĩnh vực này được lập thành sáu bộ độc lập, sẽ có tác dụng không nhỏ cho sự phát triển của Thương Quốc sau này.

Đáng nhắc tới là, vì chức năng của sáu bộ này tương đối đơn nhất, cho nên quy mô còn xa mới bằng sáu bộ một chữ. Quan phủ các nơi cũng không cần thiết lập phòng trực chuyên môn, tất cả sẽ do triều đình xem xét tình hình mà thành lập, cho nên khi xây dựng cũng không gây ra động tĩnh quá lớn.

Ngoài Bộ Giáo Dục, Thượng thư năm bộ mới lập cũng cần nghiên cứu. Thượng thư Bộ Y Dược do Viện giám Thái Y Viện Mẫn Nghị đảm nhiệm. Thượng thư Bộ Khoa Học Kỹ Thuật do đệ nhất thợ rèn u Dã của Công Bộ đảm nhiệm. Còn vị trí Thượng thư của ba bộ còn lại được tuyển chọn từ trong ba tiểu gia tộc.

Nói tóm lại, trong sáu bộ này có rất nhiều chức quan còn trống, chỉ đợi nhóm đầu tiên ở Bộ Giáo Dục nhanh chóng hoàn thành giáo dục, lại chọn thêm người phù hợp trong lớp bình dân rồi mới bổ khuyết.

- Công Bộ, luyện ra sắt thép chưa?

Dương Mộc ngồi trước một đống tấu chương, lật lật một cuốn sổ, rất mỏi mệt xoa xoa huyệt thái dương.

Từ khi bình được phản loạn, mấy ngày nay hắn vẫn luôn bận rộn tối mặt, không chỉ cần triệu tập từng vị đại thần thương thảo chính vụ và phê duyệt tấu chương, mà còn phải sao chép một vài thư tịch trong Đồ Thư Quán, lịch trình bị sắp xếp kín mít.

Trong đó bao gồm cả “Thương hàn tạp bệnh luận”, “Thiên kim phương”, “Bản thảo cương mục”, “Thường thức y học hiện đại”,… dành cho Bộ Y Dược. Mặc dù là sao chép, nhưng cũng xoá xoá giảm giảm khá nhiều nội dung. Cũng vì có quá nhiều việc, cho nên thường xuyên bận rộn đến nửa đêm mới ngủ, hai mắt thâm quầng.

Nhưng hắn cũng chẳng có cách nào khác. Trong mấy bộ mới thành lập, Bộ Y Dược, Bộ Giáo Dục, Bộ Khoa Học Kỹ Thuật ở thế giới này gần như là một tờ giấy trắng, sơ kỳ hoàn toàn cần hắn quán thâu tri thức, chờ một thời gian nữa mới có thể thực sự trưởng thành.

Cũng may, hắn cũng thấy được một chút thành quả.

Ví dụ như trong tấu chương vừa rồi của Công Bộ, trải qua một tháng không ngừng thí nghiệm, Công Bộ đã thành công nắm giữ phương pháp xào cương. Đồng thời đã rèn ra được nhóm thép đầu tiên, đúc một trăm thanh đại đao. Trải qua kiểm nghiệm, mỗi thanh bảo đao đều có thể nhẹ nhàng chặt đứt các loại vũ khí phổ thông khác.

Nếu thứ này được trang bị cho toàn quân đội, thực lực quân đội sẽ được tăng thêm rất nhiều, sẽ tạo thành uy hiếp tâm lý với kẻ địch, chắc chắn nâng cao gấp đôi sức chiến đấu.

- Bệ Hạ, mặc dù quốc sự trọng yếu, nhưng vẫn phải chú ý long thể.

Cơ Linh Nhi bưng một chén trà mật ong tới đặt lên bàn, ôn nhu bóp vai cho Dương Mộc.

Dương Mộc nâng chung trà lên uống hai ngụm, hưởng thụ mỹ nhân xoa bóp.

- Mấy ngày nay ngươi học võ công chỗ Hoàng Hậu tiến triển thế nào rồi?

- Nô tỳ đang muốn bẩm báo với Bệ Hạ. Mấy ngày nay, ngoài dạy cho bọn nô tỳ một chút chiêu thức võ công, Hoàng Hậu nương nương còn truyền thụ cho bọn nô tỳ vài pháp môn tu luyện nội tức. Trước mắt Thẩm công công đã sinh ra nội tức, bước vào cánh cửa võ đạo. Còn nô tỳ…. nô tỳ ngu dốt, vẫn trong giai đoạn lục lọi.

- Ha ha ha! Chuyện này không nên gấp gáp!

Dương Mộc cười lớn, trêu ghẹo nàng:

- Trước mắt cứ gạt tu vi võ công sang một bên đã. Thị nữ xinh đẹp thế này, nếu vì muốn truy cầu vũ lực mà luyện thành một nữ hán tử thì quả thật trẫm không nỡ.

- Nữ hán tử?

Cơ Linh Nhi sững sờ, vẻ mặt nghi hoặc.

- Là nữ nhân có võ công rất cao, còn lợi hại hơn cả hán tử, không câu nệ tiểu tiết.

Dương Mộc giải thích, quyết định trêu chọc nàng.

Cơ Linh Nhi bừng tỉnh đại ngộ:

- Nữ hán tử mà Bệ Hạ nói có vẻ giống Hoàng Hậu nương nương, đúng không ạ?

- y…

Hoàng Hậu là nữ hán tử? Thời gian này nàng đã dịu dàng rồi đấy, mấy ngày nay vì bận quá nên hắn không tới Dục Linh Cung, Hoàng Hậu đã đặc biệt phái người đưa tới rất nhiều thuốc bổ…

- Bệ Hạ, nói tới võ công, nô tỳ còn có một chuyện muốn bẩm báo.

Cơ Linh Nhi ngừng bóp vai, bước lên trước dịu dàng quỳ xuống.

- Nói!

- Bệ Hạ, xin cho nô tỳ mang một người lên điện.

Cơ Linh Nhi chớp chớp mắt mấy cái, sau đó dẫn một tiểu thái giám từ ngoài điện đi vào.

Tiểu thái giám…

Dương Mộc đặt chén trà xuống, ngước mắt nhìn thử, trong lòng còn nghi hoặc. Trong cung có nhiều tiểu thái giám mười mấy tuổi này lắm, có cần phải… Ồ, có vẻ quen mắt này!

Đây… không phải Nhị Nha Tử sao!

Dương Mộc run tay kinh ngạc hỏi:

- Các ngươi… cái này… tại sao hắn lại mặc quần áo thái giám?

- Nô tỳ khấu kiến Bệ Hạ!

Nhị Nha Tử mặc trang phục thái giám quỳ xuống đất, dùng lễ nghi thái giám cung kính dập đầu một cái.

Trang phục kiểu thái giám, lại xưng nô tỳ… tịnh thân rồi sao?

Dương Mộc kinh ngạc. Bởi vì thái giám là người tàn, mà trong cung, nhất là hậu cung, ngoại trừ Hoàng Đế ra không cho phép có nam nhân khác, cho nên trong trường hợp chính thức thái giám vẫn xưng là nô tỳ, chỉ có khi hầu hạ riêng Hoàng Đế mới được xưng là nô tài. Mà lúc này, một tiểu nam tử hán như Nhị Nha Tử lại tự xưng là nô tỳ, thân phận thế nào không cần nói cũng biết.

Trong lòng Dương Mộc khá phức tạp. Lúc trước đi vi hành, hắn ngẫu nhiên gặp được hai mẹ con đáng thương, cơ duyên xảo hợp mà dẫn tới một chuyện lớn. Theo một góc độ nào đó, lúc trước khi gặp chuyện, cậu nhóc Nhị Nha Tử này đã cứu hắn một mạng, bây giờ lại thành một tiểu thái giám đã cung hình sao?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thấy Dương Mộc nhíu mày, Cơ Linh Nhi thi lễ rồi thưa:

- Sau khi bình được phản loạn, tin tức Bệ Hạ vi hành truyền khắp Thương Quốc. Nô tỳ đã sai người đưa hai mẹ con họ về nhà, nhưng bọn họ không thể sống cuộc sống của người bình thường. Mà mấy ngày trước, phụ thân của Nhị Nha Tử bệnh nặng qua đời, mẹ con hai người chẳng còn gì lưu luyến, nên muốn báo đáp Bệ Hạ. Nô tỳ niệm tình họ có công, cho nên mới đón họ vào hoàng thành, thuận tiện dạy mấy chiêu công phu. Không ngờ hắn lại có ngộ tính kinh người, là một người có tư chất tốt để luyện võ.

- Sau đó ngươi bèn đưa hắn vào cung tịnh thân làm thái giám?

Sắc mặt Dương Mộc bắt đầu trở nên không dễ nhìn. Trong hoàng cung Thương Quốc còn rất nhiều tiểu thái giám, nhưng đều là cô nhi thu dưỡng từ dân gian, mấy tuổi đã tịnh thân rồi, có thể nói là không có vướng víu, cũng coi như là chuyện tốt, cho người ta một đường sống.

Nhưng Nhị Nha Tử này rõ ràng vẫn còn một mẫu thân, lại là độc đinh duy nhất trong nhà, cũng không phải sống không nổi, làm sao lại đưa vào cung làm thái giám?


Bạn cần đăng nhập để bình luận