Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 544

Chương 544

=== oOo ===


________________
Nhiệt huyết thì cũng chỉ là nhiệt huyết, kích động chỉ là kích động, Hàn Đồng chỉ huy chiến sự cũng cảm thấy bắt đầu sa sút.
Nhìn thấy liên quân chậm chạp không có động tác kế tiếp, hắn đã đoán được có khả năng bên đối phương xuất hiện tình huống gì đó, bởi vậy hắn lập tức gọi Phó soái Tiền Phương tới, hai người thương nghị một lúc, lúc này quyết định có thể phản công.
Phản công như thế nào?
Đối với tình trạng của quân đoàn Huyền Vũ bây giờ, chỉ có một loại phương thức.
Đó là dùng lửa đạn oanh kích trung quân và hậu quân bên liên quân, gây ra hỗn loạn, sau đó toàn bộ đại quân tiến lên, lấy chỉnh tề đối
đầu với không chỉnh tề.
- Bắt đầu đi, điều động khinh kỵ binh của chúng ta, nhưng tuyệt đối không được tới quá gần quân địch. Lại lệnh cho đội Hồng Y đại pháo, lập tức nhắm vào trung quân và hậu quân của quân địch, tiến hành công kích bừa bãi, bên cạnh đó còn triệu tập mười ổ đại pháo, mạnh mẽ chào hỏi hai vạn trọng kỵ của quân địch cho bản soái!
- Tuân lệnh!
Lính liên lạc tuân lệnh mà đi, phối hợp với đại quân đang chậm rãi đi tới, hai vạn kỵ binh hai bên cánh của quân Huyền Vũ cũng chậm rãi mà động, di chuyển đến gần liên quân.
Khác với liên quân đang bàng hoàng kích động, mỗi một tướng sĩ trong quân Huyền Vũ đều tinh thần dâng trào, sĩ khí tăng cao.
Dù sao, bọn họ cũng là người bình thường.
Bởi trước đó bảo mật rất kỹ, thật ra các tướng sĩ tầng dưới chót cũng không biết sự tồn tại của Hồng Y đại pháo. Vì thế, sau khi nhìn thấy uy lực đạn pháo, cũng đều trợn mắt ngoác mồm.
Cũng có người giống như sĩ tốt của liên quân, tưởng là có sự giúp đỡ của Lôi Thần.
Mãi đến khi tướng soái ra lệnh, thông cáo toàn quân đây là một loại vũ khí mới nhất do Thương Quốc nghiên cứu chế tạo ra, lúc này tất cả tướng sĩ mới đột nhiên tỉnh ngộ, hóa ra là đồ vật cho chính mình kiểm soát.
Sau khi nhãn kỹ càng, trên căn bản bọn họ đã có nhận thức sâu sắc đối với uy lực của loại vũ khí mới này.
Cũng tràn ngập tự tin!
Ai cũng không nghĩ tới, mệnh lệnh tiến công lại tới sớm như thế, khai chiến chưa tới nửa canh giờ, mà lại có lệnh toàn quân xuất kích.
Quá bất ngờ!
Quá kích thích!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Từng viên đạn pháo giống như là thiên thạch rơi từ trên trời xuống, từng viên một rơi vào trong trung quân và hậu quân liên quân, lập tức gây nên khủng hoảng và hỗn loạn.
Đây chính là không có một chút xíu kinh nghiệm ứng đối nào.
Bình thường tới nói, sau khi gặp phải lửa đạn tập kích, hẳn là phải quyết đoán lui lại hoặc là xung phong, mà không phải cứ đứng tại chỗ
như thế.
Phải biết, người và ngựa cũng giống nhau, cũng sẽ có bản năng hoảng sợ đối với nguy hiểm.
Con ngựa còn biết tránh họa, huống hồ là con người.
Không thể cứ đứng ngốc ở nơi đó, chờ lửa đạn quân địch oanh kích tới trên đầu mình.
Nhìn thấy những người đồng đội bên mình thay nhau ngã xuống đất, không thể thờ ơ không động lòng.
Chỉ cần là một người bình thường sẽ biết chạy trốn.
Sau mấy vòng đạn pháo nổ tung, liên quân bên này cũng đã hỗn loạn tưng bừng.
Công Tôn Chỉ đã tỉnh lại, lê thân thể cật lực chỉ huy quân đội lui lại, mà Đường Mục và Công Tôn Chỉ đã sớm không biết đi về phương nào, nên mọi người cũng chỉ có thể sốt ruột lui về khu đóng quân của mình.
Loạn!
Hết sức hỗn loạn!
Có thể nói, rất nhiều quân đội cũng đã mất đi liên lạc với soái trướng, coi như có lệnh chỉ huy cũng không thể nào truyền đạt được trong
tình hình này.
Oanh!
Cùng lúc đó, một viên đạn pháo vừa vặn rơi vào chỗ cách soái trướng chỉ ba trượng.
- Đại soái!
May mà có một đám thân về bảo vệ ở bên người, chỉ chết đi vài tên thân vệ, Công Tôn Chỉ thì bị một luồng sóng xung kích hất tung nằm trên mặt đất.
- Mẹ kiếp! Đây là thứ gì!
Công Tôn Chỉ từ dưới đất bò dậy, bưng cánh tay của chính mình, mạnh mẽ rút ra một mảnh thép đang găm trên cánh tay.
Đây chính là vỏ thép bao ngoài đạn pháo, sau khi đạn pháo nổ tung tóe, trong đó có một mảnh nhỏ cắm vào cánh tay Công Tôn Chỉ.
Cũng may mà chỉ là một mảnh nhỏ, bằng không ngày hôm nay Công Tôn Chỉ đừng mong giữ được cánh tay còn nguyên vẹn.
Tuổi tác đã cao, nếu như còn mất nhiều máu, tâm bệnh lại thêm ngoại thương, có thể ngày hôm nay Công Tôn Chỉ sẽ qua đời.
Đáng nhắc tới chính là, hai vạn trọng kỵ binh ở bên phía quân Ngụy.
Bởi vì trực tiếp ở trung ương quân trận, mấy phát pháo đạn hạ xuống, trực tiếp gây nên chiến mã rối loạn.
Lập tức xuất hiện thảm trạng giống như trọng kỵ binh của Vân Quốc lúc trước.
Không tới một khắc đồng hồ, chiến mã đấu đá lung tung, sản sinh một luồng phá hoại to lớn bên trong quân trận, tình trạng hỗn loạn không ngừng lan về bốn phía.
Không tới chốc lát, cũng đã tử thương vô số.
Mơ hồ, SỐ sĩ tốt bị chiến mã dẫm đạp chết, còn nhiều hơn so với trực tiếp bị đạn pháo bắn trúng tử vong.
Mà vào lúc này, quân đoàn Huyền Vũ đã đến rồi.
Hai quân cách nhau không xa, chỉ khoảng chừng ba dăm, mặc dù là quân đoàn Huyền Vũ chậm rãi đi tới, cũng đã tiến vào hơn nửa khoảng cách.
Liên quân phản ứng trì độn, rốt cục bắt đầu lùi lại quy mô lớn, thế nhưng không có bất kỳ trật tự, nói là lùi lại chẳng bằng nói là tan tác.
Tiếp đó, quân đoàn Huyền Vũ từ từ đi tới, liền nhìn thấy một màn đời này khó quên nhất.
Liên quân chạy trốn, mà những viên đạn pháo khủng bố kia lại truy đuổi theo phía sau.
Liên quân chạy trốn một dăm, đạn pháo liền truy một dặm.
Tiếp đó, chính là hai dặm.
Sau đó để các tướng sĩ quân đoàn Huyền Vũ tăng nhanh tốc độ, đến chỗ vốn là nơi bày trận của liên quân thì phát hiện, nơi này không có một viên đạn pháo hạ xuống.
Những viên đạn pháo kia giống như mọc thêm mắt, từ đầu tới cuối chỉ đuổi theo liên quân mà đánh.
Mà liên quân lùi lại cũng đã liếng xiểng, sĩ tốt vì tránh né đạn pháo và chiến mã hỗn chiến xung kích, đã sớm chạy thoát tứ tán.
Điều này làm cho sĩ tốt quân đoàn Huyền Vũ hai mặt nhìn nhau.
Đánh trận mà còn có thể đánh như vậy.
Phía bên mình, còn chưa xuất ra tí sức nào đâu.
Có thể nói, đây là lần đại chiến dễ dàng nhất trong lịch sử chiến trận.
Thời gian ngắn, lại ung dung, đã vậy chiến công đạt được còn lớn nữa.
- Báo! Đội Hồng Y đại pháo truyền đến tin tức, quân địch đã thoát khỏi tầm bắn của đại pháo.
Một tiểu tượng chạy tới bẩm báo.
Vượt qua tầm bắn rồi sao?
Chu Hi gật gật đầu. Hắn biết rõ nếu chỉ hoàn toàn dựa vào Hồng Y đại pháo diệt địch là không thể, tác dụng to lớn nhất của Hồng Y đại pháo chính là bại liệt thế tiến công của địch, quấy rầy trận hình và an bài của quân địch, rất hiển nhiên hiện tại đã làm được.
Sau đó, chính là chân chính đánh lén.
Đánh kẻ sa cơ!
- Truyền lệnh các quân, dùng hết tốc độ tiến về phía trước, tiến hành đánh lén, đội kỵ binh không tiếc bất cứ giá nào, cố gắng hết sức tiêu diệt toàn bộ quân địch, nắm chắc thắng lợi của cuộc chiến này.
- Vâng!
Lính liên lạc quay người đi truyền đạt mệnh lệnh của chủ soái.
Ù u!
U u!
Ù u!
Tiếng kèn lệnh thổi lên, Hồng Y đại pháo đình chỉ xạ kích.
Tiếp đó chính là quân đoàn Huyền Vũ bắt đầu toàn diện xung phong, khinh kỵ binh ở trước, bộ binh ở phía sau, xung phong về phía liên quân đang lùi lại.
Từ huyện Kỳ Thủy đến đại doanh liên quân, tổng cộng cách nhau sáu mươi dặm, nếu như liên quân muốn chạy trốn về đại doanh, chính là một cự ly rất xa.
Dọc theo con đường này, đều bị quân Huyền Vũ một đường truy sát.
Trên thực tế, người của hai bên cũng không có chênh lệch gì.
Hoặc là nói, phương diện nhân số của liên quân còn nhiều hơn một chút. Mặc dù là tháo chạy, cũng còn tới hơn bốn mươi vạn.
Quân Huyền Vũ, tính toán đâu ra đấy, nhiều lắm cũng chỉ là hai mươi lăm vạn.
| Chỉ có điều, quân Huyền Vũ là quân đội chỉnh tề có biên chế, sĩ tốt chạy thành một luồng thẳng, mà sĩ tốt liên quân chỉ biết chạy trốn, lẻ lại tán loạn, đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận