Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 350: Nữ Đế Nguyễn Quốc Đến

Chương 350: Nữ Đế Nguyễn Quốc Đến

=== oOo ===


Thoáng cái, hai bên đều kinh hãi.

Trong lòng Dương Mộc thầm than, trên triều đình Thương Quốc còn có một người có kiến thức như vậy, trong lúc lơ đãng đã nói ra chiến lược xa thân gần đánh nổi tiếng trong lịch sử.

Lúc này Thương Quốc thật sự đang ở trong tình trạng trì trệ không tiến như vậy.

Tình thế bên ngoài và bên trong cũng giống như lời Tằng Thập Tam nói.

Mà cách đối phó của Tằng Thập Tam cũng khiến cho người ta sáng mắt.

Ý tưởng chỉ đơn giản có một điểm, chính là tình thế cải cách của Thương Quốc vẫn rất có triển vọng, vẫn có không gian rất lớn.

Chỗ lớn nhất là kéo theo nhu cầu chi tiêu và lưu thông tiền tệ tăng lên, làm cho dân chúng tiến vào trong buôn bán.

Điểm này, trước mắt chính là điểm đau trong kinh tế của Thương Quốc.

- Ngươi nói xa thân gần đánh, cụ thể làm thế nào?

Dương Mộc hỏi.

Tằng Thập Tam cung kính cúi đầu, nói rõ từng chữ:

- Cái gọi là xa thân gần đánh cũng tương tự với chiến lược lâu dài trên phương diện chính trị và quân sự của Đại Thương ta. Kế này cần lấy quan hệ ngoại giao giữa các nước làm đầu, kết hợp chuyện của quân đội và chính trị lại làm một thể, cùng phối hợp trong sách lược này. Các quốc gia bên cạnh là gần, các quốc gia cách xa là xa. Công xa mà không thể trị, thì chẳng bằng không tấn công.

- Tấn công các nước láng giềng để tranh thổ địa, được một tấc thì Đại Thương ta sẽ có thêm một tấc, được một thước thì Đại Thương ta sẽ có thêm một thước, dung nhập với lãnh thổ ban đầu thành để cùng trị, từng bước kéo dài, ta nhiều lên, đối phương co lại, cứ thế mãi chắc chắn thiên hạ sẽ là của Đại Thương ta! Đây là cái lợi thực tế của đánh gần.

- Lấy đại thế quật khởi của Đại Thương ta, kết giao xa thì xa vui, nhất định sẽ không dám vứt bỏ Đại Thương ta để cứu giúp nước khác. Tấn công gần lại khống chế gần, lúc này binh sĩ Đại Thương ta tuy ít nhưng đều là binh hùng tướng mạnh, chiến giới vô địch, các nước gần chắc chắn không thể lại nhờ viện trợ ở xa hơn để bảo toàn.

- Xa thân gần đánh hỗ trợ lẫn nhau, nước bên cạnh không thể một mình chống đỡ, nước lớn ở xa không dám cứu viện. Với cách làm như thế thì trong vòng mười năm, các nước trong thiên hạ nhất định sẽ tiến vào bản đồ lãnh thổ của Đại Thương ta!

- Đây là kế sách xa thân gần đánh do vi thần dâng lên, vẫn mong bệ hạ và các vị đại thần xem xét.

Tằng Thập Tam nói xong liền chắp tay cúi đầu, lui vào trong hàng.

Chúng thần trong điện lại trầm tư suy nghĩ.

Xa thân gần đánh nghe giống như là một đạo lý rất đơn giản, nhưng cũng là đạo lý làm cho Thương Quốc từng bước tiêu diệt các nước, mở rộng bản đồ.

Sau khi ý thức được điểm này, chúng thần đều giật mình bừng tỉnh.

Đây đâu phải là kế sách trị quốc gì chứ? Bên trong đã lộ rõ tâm tư xưng bá, rõ ràng là kế sách giành vị trí bá chủ.

Tuy nhiên cẩn thận suy nghĩ lại, lấy tình hình của Thương Quốc bây giờ, phát triển kế sách đồ cường thì chẳng phải là kế sách giành vị trí bá chủ sao?

Vừa nghĩ như thế, tựa hồ hai bên kết hợp lại.

Những năm gần đây, Dương Mộc chủ động tích cực phát triển quốc lực, mỗi lần có cơ hội chiếm đoạt đất đai đều sẽ không buông tha, điều này cũng tạo thành trên dưới Thương Quốc hình thành một tâm tính mở rộng một cách tự nhiên, trong triều đình rất ít có giọng nói an phận.

- Xa thân gần đánh! Nói rất hay!

- Đâu ra đó, cao luận!

- Lão phu bội phục, vừa nãy thật sự đã coi thường người rồi.

Các đại thần ai nấy đều phấn chấn, cuối cùng đồng thời hô một tiếng hay.

Trước kia, tuy mọi người đều có ý thức này, thế nhưng rất ít người có thể trình bày cặn kẽ như vậy, hơn nữa còn trực tiếp vạch ra phương hướng chiến lược kế hợp giữa bang giao và quân sự, lấy quan hệ bang giao để chỉ đạo phương hướng chiến lược quân sự.

Đây là một cách trình bày và phân tích rất sáng tạo.

Dương Mộc cười nói:

- Lời này rất hay, xa thân gần đánh quả thật là kế sách hay để thôn tính non sông, là may mắn của Đại Thương ta! Chuyện hội minh lần này, các bộ cần tuân theo sách lược này, tranh thủ lợi ích lớn nhất cho Thương Quốc ta!

- Vâng, chúng thần tuân chỉ...

Chúng thần cúi đầu, lên tiếng trả lời nhận lệnh.

- Tằng Thập Tam, vừa rồi khanh nhắc tới chuyện lưu thông bạc trắng, khanh có đối sách gì không?

Dương Mộc hỏi.

- Bệ hạ, thần cho rằng trong lúc giao dịch, toàn bộ dùng hàng hóa để thay thế. Những hàng hóa này đều tích trong quốc khố, không để lưu thông trên thị trường, như vậy mới có thể giảm xuống loại ảnh hưởng này.

Dương Mộc ừ một tiếng, nhưng không tỏ thái độ.

Bị giới hạn bởi thời đại, Tằng Thập Tam có thể nói ra điểm này đã là đáng quý rồi.

Nhưng đây là trị ngọn không trị gốc, từ xưa tới nay mang bạc trắng ra ngoài chắc chắn sẽ có đả kích rất lớn đối với thị trường trong nước. Cho dù là Thương Quốc dùng bạc trắng để chế tạo ra một loại tiền, cũng rất dễ dàng bị làm giả, cuối cùng chẳng làm được chuyện gì.

- Chuyện này chờ sau đó sẽ bàn tiếp, khanh đang thuộc bộ nào?

Dương Mộc hỏi.

Tằng Thập Tam vội vàng cúi người thật sâu, nói:

- Hồi bẩm bệ hạ, thần là Quang lộc Lang trung của Bộ Ngoại giao, lần này may mắn được lên triều.

- Ah, Bộ Ngoại giao...

Dương Mộc khẽ gật đầu, nói:

- Vậy trẫm sẽ ban bố chiếu lệnh đầu tiên sau khi về triều, thăng chức cho Tằng Thập Tam làm Thị lang Bộ Ngoại giao, là người đứng đầu việc thiết kế sách lược xa thân gần đánh, sớm ngày trình phương án cụ thể lên cho trẫm xem, sau đó triển khai thực hiện. Còn chuyện cải cách thì làm phiền hai vị Thừa tướng quan tâm, mau chóng cho ra một sách lược có thể thi hành.

- Vâng, thần tuân chỉ.

Hai vị Thừa tướng tuân lệnh, sau đó lại tiến hành thảo luận về việc bố trí Hội minh ở Thương thành lần này.

Chuyện bố trí Hội minh được chia ra làm hai phần.

Thứ nhất là việc thu xếp cho Hoàng đế các nước sau khi tới và việc đàm phán đối ngoại của các bộ.

Thứ hai là yêu cầu của Thương Quốc trong lần hội minh này.

Phần thứ nhất không cần Dương Mộc quan tâm, Lễ Bộ và Bộ Ngoại giao đánh trận đầu, sẽ an bài rõ ràng từng điểm. Nhưng mà phần thứ hai có quan hệ trọng đại, thần tử bình thường không có thể nào quyết định được.

Trong lòng Dương Mộc nghĩ, nếu như muốn thực hiện theo sách lược xa thân gần đánh, vậy khẳng định phải lấy chỗ Tấn Quốc ở phía bắc của Thương Quốc là chính. Bởi vì ở đây chủ yếu là khu vực bình nguyên, cho nên rất dễ thống trị, nhân khẩu đông đúc lại có sản vật phong phú, xem như là một trong những nơi tương đối giàu có và đông đúc của Tấn Quốc.

Nhưng đồng thời hắn lại không bỏ được Vương Kỳ.

Dù sao, tuy Vương Kỳ không bằng giàu có và đông đúc như Tấn Quốc, nhưng lại có vị trí chiến lược hết sức quan trọng, thủ giữ trung tâm của thiên hạ, tiến có thể công lui có thể thủ, đúng là một quan ải tự nhiên. Nếu không công tặng nơi này cho các nước còn lại, sợ rằng ở trong sự phát triển sau này, Thương Quốc sẽ rất bất lợi.

Nếu muốn dùng binh để chiếm đoạt thì chắc chắn sẽ không được.

Chỉ có ở trong thời điểm Hội minh, cố gắng hết sức tranh thủ thêm một vài nơi.

Cuối cùng là kiến nghị của Bộ Ngoại giao, trong lần Hội minh này Thương Quốc có thể hợp tác với Vân Quốc. Ví dụ như những địa bàn mà Vân Quốc không có khả năng khống chế, có thể giao lại cho Thương Quốc, từ đó đổi lấy một vài trang bị cho quân đội và các loại hàng hóa đặc thù.

...

Năm Thái Đỉnh thứ tám, mùng 9 tháng 2.

Ngày này, Thương thành nghênh đón Hoàng đế đầu tiên đến đây Hợp minh.

Ngoài dự đoán mọi người, người đến trước không phải là nước láng giềng, mà là Nguyễn Quốc cách nhau ngàn núi vạn sông.

Khi Bộ Ngoại giao báo cáo chuyện này lên, Dương Mộc cũng thấy rất giật mình. Ở trong ấn tượng của hắn, Nguyễn Quốc là nước lớn quan trọng, bất luận là trên phương diện đường đi hay phong thái của nước lớn, cũng không thể đến Thương Quốc đầu tiên. Nhưng không ngờ tất cả mọi người, bao gồm cả hắn đều đã đoán sai.

Nữ đế Nguyễn Quốc lấy một loại phong thái đặc biệt phách lối đến Thương thành, từ xa hơn mười dặm đã nghe có tiếng chiêng trống vang trời, đội ngũ cực lớn tiến liên, có rất nhiều đội thiết kỵ hộ tống, có thể nói là uy phong lẫm liệt. Mặc dù không phô trương bằng lúc Dương Mộc đi tuần, nhưng lại có một luồng khí tức uy nghiêm làm cho người ta không dám tới gần.

Đương nhiên, ảnh hưởng của sự uy nghiêm này tới dân chúng Thương thành đã giảm xuống mức thấp nhất.


Bạn cần đăng nhập để bình luận