Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 270: Tâm Tư Của Diệu Hi

Chương 270: Tâm Tư Của Diệu Hi

=== oOo ===


- Hóa ra là Hi Phi muội muội đến rồi, mời ngồi.

Hoàng Hậu khẽ mỉm cười, rất có phong thái của chủ hậu cung, vung tay lên sai người đặt thêm một chiếc ghế vào vị trí chỉ định.

Diệu Hi tạ ân rồi ngồi xuống ghế, đưa mắt nhìn quanh một vòng thì phát hiện Dương Mộc vẫn đang vùi đầu ăn lẩu, không hề muốn nói với nàng một câu, nhất thời trong lòng có chút phiền muộn. Tốt xấu gì chính mình cũng là một phi tử, nhưng ở trước mặt Hoàng Hậu lại không được một tia sủng ái, điều này làm cho nàng sau khi ghen tị thì còn cảm thấy rất mất thể diện.

Dù sao, mục tiêu ban đầu của nàng chính là vượt qua Hoàng Hậu, chỉ cần là Hoàng Hậu có điểm nào ưu tú hơn so với nàng thì nàng đều muốn vượt lên một bậc. Đã từng có người lên tiếng ca ngợi Hoàng Hậu trước mặt mọi người, sau đó nàng đã tìm cơ hội, sai người bắt người đàn ông kia đem đi thiến.

Hiện tại, ở bên trong hậu cung này, Dương Mộc một lòng một dạ hướng về Hoàng Hậu. Tuy rằng nàng không có tâm tranh đấu, thế nhưng trong lòng khó tránh khỏi ghen tị và mất mát.

Tiếp đó, nàng liếc nhìn về phía sáu vị nữ tử Thánh Nữ Sơn kia.

Đúng như trong tưởng tượng, không có người nào mà không phải là giai nhân dung mạo xuất chúng. Những nữ tử như vậy đúng là phải được nuôi nấng chiều chuộng ở trong thâm cung, như thế mới không cô phụ bộ dáng xinh đẹp của các nàng.

Đáng tiếc, lúc này bên Tố Nữ Môn vẫn chưa có chút phản ứng nào...

Trong lòng Diệu Hi cũng hơi sốt ruột. Tố Nữ Môn và Thánh Nữ Sơn dựa vào Thương Quốc đã là cục diện hiển nhiên, thế nhưng nhìn tình hình trước mắt thì Thánh Nữ Sơn đã hoàn toàn chiếm ưu thế. Không nói đến việc Hoàng Hậu là đệ tử Thánh Nữ Sơn, đây chính là một ưu thế rất lớn, chỉ nói riêng ở mặt nhân số, mình nàng cũng là một cây làm chẳng lên non.

Sau này bọn tỷ muội Tố Nữ Môn vào cung, địa vị nhất định sẽ thấp hơn một bậc.

Chẳng lẽ, đây thực sự là phong thuỷ luân chuyển sao?

Diệu Hi thầm than thở. Các vị tiền bối Tố Nữ Môn đều xuất thân từ trong Hậu cung Đế quốc Trường Xuân, là những người từng được thị tẩm qua, trong đó không thiếu sủng phi, đến ngay cả Hoàng Hậu của Đại Đế Trường Xuân cũng là một trong số những người sáng lập ra Tố Nữ Môn.

Mà những người sáng lập ra Thánh Nữ Sơn kia đều là những xử nữ vừa mới vào trong Hậu cung, hoặc là phi tần vẫn chưa được thị tẩm, yên lặng tu luyện Tố Nữ Công, một thân nội lực vô cùng mạnh mẽ, thân thể giống như đan dược đại bổ, chỉ chờ Đại Đế Trường Xuân thái bổ, địa vị bọn họ kém xa so với những vị tiền bối Tố Nữ Môn.

Hiện tại, tình thế hầu như hoàn toàn nghịch chuyển lại, Thánh Nữ Sơn đã biến thành nhất mạch được cưng chiều nhất.

Ngày hôm nay, lí do nàng tới đây chính là để thám thính một hồi, cũng tranh thủ chỗ đứng cho Tố Nữ Môn trong Hậu cung sau này.

Bây giờ xem ra, tương lai vô cùng đáng lo ngại.

Tiếp đó, Dương Mộc tán gẫu với các nàng một vài việc vặt, cũng thông qua sáu vị đệ tử Thánh Nữ Sơn thám thính tình hình sư môn các nàng.

Dù thế nào đi chăng nữa, nếu như trong tương lai hắn may mắn có được đủ thực lực, hắn nhất định sẽ đi Thánh Nữ Sơn và Tố Nữ Môn một chuyến, tốt nhất là mang theo hai khối thế lực này vào bên trong hậu cung Thương Quốc.

- Hiện tại Bệ hạ muốn làm ngay chuyện này, chẳng lẽ vội vàng phong phú hậu cung sao?

Hoàng Hậu không khỏi hé miệng cười khẽ, nhắc nhở:

- Nhưng mà, tòa Hậu cung này của Thương Quốc ta, không chứa được đủ ba ngàn phi tần đâu.

Dương Mộc mỉm cười, cũng không có để ý, gắp một miếng thịt dê ném vào trong miệng, nói:

- Nàng nói cho trẫm nghe một chút , dựa theo trình độ nội công của trẫm hiện tại, khi nào mới có thể tương đương với cao thủ cảnh giới Thuế Phàm?

- Bệ hạ tu luyện chính là Trường Xuân Công, cũng không phải công pháp tranh đấu, nếu như xác định dựa theo cảnh giới võ học, cũng coi như đã chạm tới ngưỡng cửa cảnh giới Thuế Phàm. Sắp tới có mấy vị sư muội giúp đỡ, tiến cấp cũng không phải việc khó gì, nếu như chăm chỉ tu luyện, bước vào cảnh giới Tiên Thiên cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

- Ồ?

Ánh mắt Dương Mộc sáng ngời. Hắn đã sớm ước ao những bản lĩnh phi thiềm tẩu bích đó, tuy rằng ở trong cung này chưa cần dùng tới, thế nhưng cũng không ngăn được sự ngứa ngáy trong lòng. Đến lúc đó có thể giống như Diệu Hi, bay lượn giống như một chú chim nhỏ, tầm mắt và tâm tình sẽ vô cùng khác biệt, mức độ kích thích còn mạnh hơn nhiều so với thể thao mạo hiểm.

- Bệ hạ, lần trước nô tì dâng lên bản Trường Xuân Công, ở mặt sau có vài loại tư thế có tác dụng cực kỳ hữu hiệu đối việc tăng trưởng nội tức.

Diệu Hi ở bên cạnh, bỗng mở miệng nói.

- Cũng được, vậy thì tối hôm nay nàng và Hoàng Hậu cùng đồng thời thử nghiệm xem, ba người chúng ta tìm hiểu thật kĩ nội dung, rồi cùng nhau thảo luận một hồi.

Dương Mộc nở nụ cười ám muội.

Nghe vậy, Hoàng Hậu và Diệu Hi đều cúi gằm mặt xuống, các nàng không dám tiếp lời câu nói này. Bởi vì, hậu quả rất nghiêm trọng.

...

Sau dịp tết mừng năm mới, băng tuyết bắt đầu tan.

Dựa theo tin tức truyền đến từ mấy quốc gia có quan hệ ngoại giao, Dương Mộc đã cơ bản khẳng định được những suy đoán của mình.

Trong đó, khẳng định đầu tiên chính là, gã khổng lồ Tấn Quốc lại một lần nữa chuyển động.

Mục tiêu của nó, tuy rằng mặt ngoài công bố là Sở Quốc, thế nhưng không biết tại sao, Dương Mộc luôn cảm thấy có chút lo sợ không yên, dường như việc này có liên quan lớn lao đến Thương Quốc.

Chẳng lẽ, danh nghĩa cuộc chiến này là nhân cơ hội tấn công Thương Quốc sao?

Bình tĩnh mà xem xét, từ khi Thương Quốc tiến công tiêu diệt Động Quốc, sau đó quân đội đã phát triển trưởng thành lên quy mô trăm vạn tướng sĩ, tâm thái của hắn đã phát sinh sự thay đổi rất lớn, trong lòng dần dần có một loại tự tin của đại quốc.

Dựa vào điểm này, hắn có thể tin rằng, làm một vị bá chủ như Tấn Quốc, chẳng lẽ không hề có một chút lòng mơ ước đối với Thương Quốc sao.

Chỉ cần là một Hoàng Đế không có vấn đề về đầu óc là có thể nhận thấy, sau khi chiếm được các loại công nghệ của Thương Quốc, Tấn Quốc tuyệt đối có thể đẩy chỉnh thể thực lực quốc gia, đặc biệt là thực lực quân sự nhảy vọt lên một nấc thang mới ở trong vòng mấy năm ngắn ngủi.

Nhưng mà, đánh giá từ công tác điều động binh mã và các hoạt động đối ngoại của Tấn Quốc, thực sự đúng là đang mưu tính nhằm vào Sở Quốc, hầu như không có uy hiếp gì đối với Thương Quốc.

Ví dụ như, Tấn Quốc đã xin chỉ thị của Thiên Tử Vương triều Đại Lễ, mượn đường qua Vương kỳ. Đồng thời cũng tiến hành liên hệ với sứ giả Ngô quốc, song phương giao du mật thiết.

Hơn nữa, mấy nước trong liên minh còn lại cũng đang tích cực hưởng ứng, rõ ràng nhất chính là Triệt Quốc nằm ở giữa Tấn Quốc và Sở Quốc, đang rất tích cực làm công tác chuẩn bị chiến tranh. Đến lúc đó, Tấn Quốc sẽ phái một đạo đại quân, trực tiếp xuất phát từ Tấn Quốc, xuôi nam qua Triệt Quốc, tập kết ở biên giới Mộc Quốc, cuối cùng phát động tấn công Sở Quốc.

Bởi chiến sự được chuẩn bị vững chắc từng bước, thông qua các cuộc thương nghị giữa Tấn Quốc và minh hữu, các quốc gia khác cũng đã tìm hiểu được rõ ràng, tin tức như thế đã không phải bí mật gì nữa.

Dự tính, thời điểm đầu xuân, sau khi toàn bộ tuyết đọng tan rã, Tấn Quốc sẽ xuôi quân xuống phía Nam.

Nhằm chống lại loại tình huống khó lường này, Dương Mộc đã quyết định thực thi hai bộ chiến lược.

Tổng cộng bốn mươi vạn đại quân của Quân đoàn Thanh Long và Quân đoàn Bạch Hổ, sẽ tổ chức trấn thủ biên cảnh giáp với Tấn Quốc, đồng thời đề phòng đạo đại quân đi qua Triệt Quốc kia, tránh tình huống nhân cơ hội giết vào từ biên giới phía Tây Thương Quốc.

Quân đoàn Chu Tước và Quân đoàn Huyền Vũ, cộng thêm hai mươi vạn Kỳ Lân Quân, đồng thời chuẩn bị tấn công Thịnh Quốc.

Đúng vậy, chính là Thịnh Quốc.

Thế cuộc phát triển khó lường, khiến cho Dương Mộc cảm giác Thương Quốc không thể tiếp tục phát triển chậm rãi như thế nữa. So với Tấn Quốc, nhân khẩu Thương Quốc vẫn có thể tiếp tục chống đỡ được. Thế nhưng, trong tương lai một khi xuất hiện tình huống kiểu như liên quân các nước phạt Ngụy, nhược điểm của Thương Quốc sẽ bị bạo lộ ra, sớm muộn sẽ bởi vì dân số không đủ mà xuất hiện rất nhiều tình huống xấu.


Bạn cần đăng nhập để bình luận