Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 601: Đẩy Ân Khiến

Chương 601: Đẩy Ân Khiến

=== oOo ===


Chương 601: Đẩy Ân Khiến

Cân nhắc đến tình hình thiên hạ hiện nay vô cùng trung tâm, biên cương cũng ổn định, lục đại quân đoàn từng người đảm nhiệm trấn thủ cương vực khác nhau, còn hai vị chủ soái Vệ Trung Toàn và Tư Mã Hoành bây giờ đều nghỉ ngơi ở Kinh thành.
Mà ở quân đoàn Kỳ Lân, Cảnh Quý cũng đã dỡ xuống chức vụ Đại Nguyên soái, ở nhà hưởng niềm hạnh phúc gia đình. Dương Mộc đồng ý ban cho Nguyên Hồng đảm nhiệm Đại Nguyên soái quân đoàn Kỳ Lân.
Vì thế, chỉ sau mười mấy ngày tuyên bố chiếu thư, Đại Nguyên soái của tứ đại quân đoàn đang ở bên ngoài liền thu được tin tức, vội vàng phụng chiếu trở về kinh.
Ở Tử Thần điện, Dương Mộc bày xuống một buổi tiệc, quân thần ăn mừng lớn.
Sau đó, hắn cũng không quanh co lòng vòng, liền đem hai phong gian thư lúc Phạm Hoành Tể và Vương Ưng lâm chung, giao cho sáu người xem xét.
Một lúc lâu sau, sáu vị Đại Nguyên soái truyền tay nhau đọc xong xuôi, sắc mặt không giống nhau.
- Bệ hạ, lão thần tuổi tác đã cao, tự nhiên không để ý những lợi ích thế tục này. Thế nhưng nếu như thế, tướng sĩ trên dưới trong cả nước sẽ có cảm tưởng gì?
Trên nét mặt Vệ Trung Toàn mang vẻ sầu lo.
Nghe vậy, Tư Mã Hoành cũng gật gật đầu, nói:
- Thiên hạ mới hình thành bước đầu, các tướng sĩ vì công huân mà anh dũng giết địch, tiền đồ tốt đẹp, con cháu hưởng phúc ấm no, bây giờ bệ hạ muốn tiến hành cải cách nôn nóng như vậy, sợ rằng sẽ làm các tướng sĩ cảm thấy bất mãn.
Hàn Đồng cung tỏ thái độ, nói:
- Thần không ham muốn tước vị, con cháu thần cũng có kỳ ngộ của riêng mình, chỉ là các tướng sĩ dưới đáy khó tránh khỏi sẽ có chê trách, kính xin Bệ hạ tìm một kế sách vẹn toàn.
Đại Nguyên soái quân đoàn Kỳ Lân Nguyên Hồng dừng một chút, chần chờ nói:
- Thần nghe nói, biên giới phía Bắc của Vương triều Đại Thương ta, hiện giờ đang gặp uy hiếp đến từ Vương triều Đại Khánh và Vương triều Đại Thống, vào lúc này phổ biến bãi bỏ chế độ công huân tước, có thể sẽ đả kích sĩ khí hay không.
Mấy vị Đại Nguyên soái còn lại cũng đều gật gù, biểu thị tán thành.
Bọn họ đều không ngốc, tự nhiên cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, Hoàng Đế Bệ hạ triệu tập mọi người đến đây, tự nhiên là có ý đồ phổ biến cải cách, bọn họ thực ra cũng chuẩn bị kỹ càng hi sinh đi một số lợi ích của chính mình.
Thế nhưng, bây giờ Vương triều Đại Thương đã không phải quốc gia từng bước chậm rãi trưởng thành từ tiểu quốc như trong quá khứ trước kia, lợi ích giai tầng đã hình thành, đặc biệt thự khổng lồ như chế độ công huân tước này, không phải ai đều có thể dễ dàng lay động.
Như vậy cũng tốt hơn so với nước chư hầu lớn trong quá khứ kia, lợi ích của môn phiệt thế tộc quá to lớn, cho dù Hoàng đế các quốc gia cũng không dám dễ dàng cải cách, chế độ từng cái từng cái quốc gia đều cố hóa, Có thể nói là thói quen khó sửa.
Bây giờ Vương triều Đại Thương tuy rằng không đến nỗi là thói quen khó sửa, thế nhưng nói khó có thể lập tức thay đổi phương hướng, cũng không cường điệu chút nào.
Những vị Đại Nguyên soái này, mỗi một người đều là nhân vật già dặn kinh nghiệm, sống ngoài sa trường lâu năm, gặp qua bao sóng to gió lớn, hiểu sâu sắc về những năm tháng chinh chiến tứ phương vừa qua, quân đội Thương Quốc dựa vào cái gì, mà vẫn duy trì được sĩ khí cùng sức chiến đấu, mang về ưu thế cực lớn trong chiến tranh.
Ở chính diện xông pha chiến đấu, bọn họ hồn nhiên không sợ chết, nhưng loại sách lược làm dao động nền tảng quốc gia này, vẫn làm trong lòng họ cảm giác e dè, lo lắng.
Vương triều Đại Thương vừa mới thành lập, triều đình đã muốn cải cách chế độ công huân tước, hơn nữa mỗi một đao đều là chém vào trên người những tướng sĩ có công lao kia, dùng một từ để hình dung chính là qua cầu rút ván.
Vì vậy, sau khi Dương Mộc cho bọn họ đọc hai phong gian thư kia, bọn họ cũng đều thẳng thắn hẳn lên, thẳng thắn nói ra những suy nghĩ trong lòng.
Dương Mộc cũng không phải là Hoàng đế bảo thủ, sau khi
mấy vị Đại Nguyên soái biểu đạt suy nghĩ lo lắng, hắn cũng rất tán thành.
- Mấy vị ái khanh, mặc dù chế độ công huân tước có tác dụng nhất thời, thế nhưng mà quá mức cấp tiến, ở thời kỳ mở rộng biên giới lãnh thổ, sẽ cực kỳ có lợi đối với quốc gia, nhưng hiện nay thiên hạ vô cùng ngưng tụ, cho dù tương lai tranh đấu với ba đại Vương triều cũng không cần sắc bén như vậy. Để tránh cho Vương triều Đại Thương rơi vào thói quen khó sửa, rơi vào trong vũng bùn, sự cải cách này bắt buộc phải làm.
Dương Mộc nói xong, trong lòng sáu vị Đại Nguyên soái đều rùng mình.
Hoàng Đế Bệ hạ nói ra quyết tâm vượt ngoài dự liệu của bọn họ, càng quan trọng hơn chính là còn biểu đạt sự lo lắng đối với tương lai, muốn tiêu trừ hết mầm họa.
Quả thật, chế độ công huân tước có thể cải cách trong tương lai, thế nhưng một khi qua mười năm hai mươi năm, trong nước hình thành đã một nhóm thế lực mới, lại bỗng nhiên tiến hành cải cách, vậy thì sẽ gây ra ảnh hưởng lớn hơn rất nhiều so với hiện tại.
Dù sao, bây giờ huân tước đều chỉ còn là từng cái từng cái tước vị, chưa có phát triển trở thành gia tộc lớn cùng tập đoàn thế lực lớn, nếu muốn xử lý sẽ dễ dàng hơn nhiều, trong tương lai những huân tước trên triều đình càng ngày càng nhiều, muốn bọn họ phổ biến cải cách gây thương tổn đến lợi ích của chính mình, độ khó sẽ tăng lớn gấp nhiều lần.
- Nếu như Bệ hạ quyết tâm phổ biến nó, ngày mai thần sẽ triệu tập các tướng lĩnh dưới trướng, toàn bộ vào Kinh báo cáo công tác, giải thích cho mọi người một chút. Dù sao Đại Thương có thể có ngày hôm nay, các vị tướng lĩnh cũng đều tiêu hao tâm huyết, tin tưởng mọi người có thể hiểu được nỗi khổ tâm của bệ hạ.
Vệ Trung Toàn nói rằng.
Dương Mộc lắc đầu một cái, nói:
- Cũng không cần đến mức như vậy, nếu trẫm đã là Thiên tử, sửa chữa một ít chế độ công huân tước vẫn không phải là vấn đề quá lớn, chỉ có điều muốn giảm ảnh hưởng của việc này xuống mức thấp nhất, không đến nỗi để các tướng sĩ có quá nhiều thất vọng đối với triều đình, tận lực không muốn ảnh hưởng đến việc phổ biến chính sách sau này.
- Ý của Bệ hạ là những hạng mục cải cách trên phong gian thư này, chỉ cần tiến hành thực hiện một phần là được sao?
Hàn Đồng nghe ra ý tứ trong đó.
- Đúng vậy! Hôm nay nếu trẫm đã đem này hai phong gian thư cho các vị ái khanh xem, tự nhiên cũng là thẳng thắn chờ đợi góp ý, những điều trong bức gián thư, trẫm cũng không phải hoàn toàn đồng ý.
Dương Mộc trả lời.
Tiếp đó, Dương Mộc liên quan điểm cá nhân nói ra.
Bên trong bức gián thư, những thứ được gọi là cắt giảm đãi ngộ và đặc quyền, Dương Mộc cũng không hề động chạm vào một chút nào.
Quan trọng nhất chính là về chuyện thừa kế.
Về vấn đề truyền thừa này, Dương Mộc nghĩ ra một biện pháp hay.
Tương tự với Đẩy n khiến.
Ví dụ như, thời điểm một vị Hầu tước năm sao truyền tước vị cho hậu bối, con trưởng đích tôn được nhận tước vị sẽ giảm đi ba cấp bậc, đã biến thành Hầu tước hai sao, còn mấy người con trai khác sẽ chia cắt số điểm còn lại.
Cứ như vậy, tước vị sẽ giảm dần từng bậc từng bậc.
Dựa trên tuổi thọ trung bình của người ở Vương triều Đại Thương ngày nay, ước chừng qua ba mươi năm mươi năm nữa, những huân tước đời đầu tiên đều đã chết gần hết, trong quá trình này một ít gia tộc đoản mệnh còn truyền thừa qua mấy đời.
Thay đổi phương thức truyền thừa, mà cũng không phải trực tiếp chém đứt lợi ích của bọn họ, một mặt sẽ làm cho các quý tộc huân tước không mang tâm tình mâu thuẫn quá lớn, mặt khác còn tăng thêm sự đoàn kết giữa các thành viên còn lại trong gia đình huân tước.
Chuyện này rất dễ hiểu, ví dụ như một gia đình Hầu tước, ở dưới tình huống bình thường, Con trưởng đích tôn sẽ kế thừa tước vị, những người con thứ còn lại sẽ mưu cầu lối thoát khác, bình thường sẽ chọn con đường kinh doanh và quản lý sản nghiệp của gia tộc, địa vị giai tầng cũng chỉ cao hơn một chút so với dân chúng bình thường mà thôi.
Thế nhưng, nếu như có thể phân chia một số điểm, thu được một tước vị nhỏ, như vậy địa vị sẽ bay vọt.
Cái gọi là tam thê tứ thiếp, như vậy những thể thiếp còn lại đều không phải kẻ tầm thường, từ sáng đến tối các loại thủ đoạn tranh đấu bóng gió, phiền toái đều có thể phiền chết, lúc nào còn có tâm tư đi quan tâm đến việc phía sau, huống hồ giờ đây bị trộn lẫn, trái lại cảm thấy cái biện pháp này cũng không tệ lắm, cũng không phải triều đình đoạt mất tước vị, mà là đổi một phương thức khác đem tước vị truyền thừa, phân chia con số khác nhau thôi.
Mấy ngày sau đó, Dương Mộc lại triệu tập mấy vị trọng thần, thảo luận về việc này.
Vào tháng ba, một đạo Thánh chỉ ( Đẩy n khiến ) ban ra khiến cả thiên hạ chấn động.


Bạn cần đăng nhập để bình luận