Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 441: Đế Cơ Nhiếp Chính

Chương 441: Đế Cơ Nhiếp Chính

=== oOo ===


Chương 441: Đế Cơ Nhiếp Chính




Vừa nghĩ tới Hoàng Hậu cũng là một thân phượng quan, hắn cũng đã đoán được rồi, nửa đùa nửa thật nói.
- Làm sao các nàng lại tới đây hết rồi, chẳng lẽ đêm nay lại có bài cục gì?
Bài cục mà hắn nói, tất nhiên là chỉ mạt chược và bài tú lơ khơ.
Vốn là, vừa bắt đầu chỉ có mạt chược, sau đó theo trang giấy đa dạng hóa, bài tú lơ khơ cũng bắt đầu lưu hành, một ít phi tần nhàn hạ vô sự bên trong hậu cung cũng tình cờ tụ lại cùng nhau, vui đùa một chút bài cục giải buồn.
Đặc biệt là do Thái Hậu hứng thú, trực tiếp góp phần vào sự phát triển của bài nghiệp trong hậu cung.
Dương Mộc cũng tham gia mấy lần, có điều hắn phát hiện luôn một ít phi tần lén lút cho mình ăn bài, hắn liền cảm thấy không có ý nghĩa gì. Dù sao cũng không có tiền đặt cược đáng giá để cho mình hứng thú, dần dần cũng không muốn chơi nữa.
Hoàng Hậu cười nói.
- Gần đây bệ hạ thực sự rất bận bịu, muốn buông lỏng một chút không?
Nói xong, lại nháy mắt với Dương Mộc một cái.
Dương Mộc sững sờ, sau đó liền rõ ràng, dở khóc dở cười lắc đầu một cái, nói.
- Để mọi người đều hồi cung đi, trẫm có một số việc muốn hỏi nàng.
Có chuyện muốn hỏi?
Còn muốn cho các phi tần còn lại đều hồi cung?
Trong lòng Hoàng Hậu có chút nghi hoặc. Dù sao nàng chỉ chưởng quản hậu cung, một hậu cung to lớn này thì có thể có bao nhiêu chuyện, bình thường đều do phủ nội vụ xử lý, một ít quyết sách cũng chỉ cần Hoàng Hậu phê chuẩn là được.
Có chuyện gì không thể hỏi ở trước mặt mọi người?
Vốn là, tối hôm nay nàng chuẩn bị sắp xếp thị tẩm, bây giờ xem ra chỉ có thể đợi sau rồi.
- Các ngươi đều lui ra đi.
Hoàng Hậu khoát tay áo với chúng phi tần ở phía sau.
- Vâng, thần thiếp xin cáo lui.
Chúng phi tần lên tiếng, chậm rãi lui ra.
Hoàng Hậu thuận thế ngồi ở bên người Dương Mộc, nói.
- Bệ hạ muốn hỏi chuyện gì?
- Ừm... Nàng biết Vương triều Đại Hoành sao?
Hoàng Hậu có chút kinh ngạc, nói.
- Vương triều Đại Hoành... Nô tì có đi qua một lần. Mấy năm trước ở đại hội giám thưởng pha lê, không phải Cẩm Y vệ bắt được một nhóm mật thám đến từ Vương triều Đại Hoành sao? Bây giờ, chắc vẫn còn bị giam giữ ở trong đại lao Cẩm Y vệ.
Dương Mộc không nghĩ tới Hoàng Hậu lại từng đi qua Vương triều Đại Hoành, trong lòng nhất thời hứng thú, nói.
- Đúng vậy, đúng là Cẩm Y vệ bắt được một nhóm người từ Vương triều Đại Hoành, có điều hiện tại đã được giam ở nơi khá. Hôm nay trẫm nhận được tin tức, nói đế tộc Đại Hoành Vương Triều bị đại thần trong triều thanh tẩy, Thiên tử bị phế, lại lập một Thiên tử khác.
- Phế lập Thiên tử?
Hoàng Hậu kinh ngạc, nói.
- Đây là tội đại nghịch bất đạo, sau lần này thì Thiên tử kia có khác gì con rối đâu chứ?
- Cũng không hẳn như thế.
Vẻ mặt Dương Mộc nghiêm túc, nói một cách chắc chắn.
- Vừa vặn ngược lại, Thiên tử mới thượng vị vô cùng hung hăng, đồng thời tuyên bố Thiên tử chiếu, truy nã những người đi tới Đại Thương ta.
- Truy nã?
Hai hàng lông mày của Hoàng Hậu hơi nhíu lại, trầm tư một lúc, bỗng nhiên nói.
- Bệ hạ có biết thân phận thực sự của những người kia hay không?
- Thân phận thực sự?
Dương Mộc kinh ngạc, chậm rãi nói.
- Trải qua một phen tra tấn ép hỏi, hình như trong những người kia có một Công Chúa và một Quận Chúa, còn có một chút vương công quý tộc, nhưng hầu hết trong đó đều lớn tuổi. Đúng rồi, có người nói ở Vương triều Đại Hoành, Công Chúa được gọi là Đế Cơ, nàng cũng đã từng nhắc qua với trẫm một lần rồi.
Hoàng Hậu gật đầu, nói.
- Nghe bệ hạ vừa nói như thế, nô tì cũng đã đoán được một ít.
- Đoán được cái gì?
- Bệ hạ có biết, kỳ thực vào thời đại Đế quốc Trường Xuân lúc trước, địa vị của nữ tử cực kỳ thấp, cũng là bởi vì ở trong cả một Vương triều Trường Xuân to lớn, tất cả những nữ tử xuất sắc nhất đều bị thu nạp vào hậu cung, địa vị nữ tử trong hậu cung thấp không thể tả, được ví không khác gì với kỹ nữ. Vì thế dẫn đến, trong mấy trăm năm thời kỳ Đại Đế Trường Xuân, địa vị nữ tử trong dân gian rất hèn kém. Sống trong một bầu không khí như thế, dù cho là cô gái vô cùng xinh đẹp, ở trong mắt của nam nhân, cũng chỉ vẻn vẹn là đồ chơi cao cấp hơn một ít mà thôi.
- Cho nên?
Dương Mộc dừng một chút, lại hỏi.
- Chuyện này có quan hệ gì với Đế Cơ?
- Tuy rằng ngoài mặt thì Đại Đế Trường Xuân hoang dâm, rất xem thường đối với nữ tử, thế nhưng hắn cũng không có nhiều dòng dõi, tự nhiên cũng đặc biệt coi trọng. Có người nói cả một đời hắn cũng chỉ có ba người con gái, tất nhiên là rất quý trọng, phân biệt ban tặng xưng hào Đế Cơ, thân phận được nâng cao hơn một bậc, lấy tên này để phân biệt với những nữ tử còn lại. Mà xưng hô Công Chúa được tính là xưng hô cũ, dần dần con gái của vương công quý tộc bình thường cũng có thể xưng là Công Chúa.
- Hóa ra là như vậy.
Dương Mộc bỗng nhiên tỉnh ngộ, nói.
- Các đại Vương triều thoát thai từ Đế quốc Trường Xuân, vì thế dùng một ít từ xưng hô lúc trước cũng rất bình thường. Điều để trẫm nghi hoặc chính là, vẻn vẹn chỉ bởi vì thân phận Đế Cơ, mà Thiên tử mới đăng cơ muốn truy sát những người này sao? Chung quy, cựu Thiên tử bị phế, cái gọi là Đế Cơ cũng sẽ không tồn tại, không cần thiết phải làm lớn chuyện.
- Bệ hạ nghĩ quá đơn giản.
Hoàng Hậu lắc đầu một cái, nói.
- Cái gọi là Đế Cơ, cũng không chỉ là một tên gọi đơn giản như vậy. Nếu như nô tì đoán không sai, cái người Đế Cơ bị Đại Thương ta bắt được kia, chắc là Đế Cơ nhiếp chính. Dựa theo xưng hô của Thương Quốc chúng ta, hẳn là Trưởng Công chúa.
- Đế Cơ nhiếp chính?
Dương Mộc kinh ngạc, nói.
- Nàng nói như thế… Trẫm càng ngày càng nghe không hiểu. Công chúa... Còn có thể nhiếp chính? Trưởng Công chúa các nước trong Vương triều Đại Lễ, cũng không có được quyền lực này. Coi như là Nguyễn Thải Nhị, quyền lực cũng bị phân tán khắp nơi, sau khi ngồi lên được đế vị mới chính thức được trao quyền.
- Bởi vì có tiền lệ.
Hoàng Hậu nghiêm túc nói.
- Từ thời đại Đế quốc Trường Xuân, bởi vì Hoàng Hậu muốn hầu hạ cả ngày, phụ trợ Đại Đế Trường Xuân tu luyện, vì thế rất nhiều việc nội thị và chủ trì tông phủ được giao cho Đế Cơ quản lý. Sau khi Đế quốc Trường Xuân sụp đổ, ngoại trừ Vương triều Đại Lễ vốn ở nơi hoang vu ra, cương vực bốn đại Vương triều còn lại nhỏ hơn một chút, thế nhưng cực kỳ phồn vinh, vẫn duy trì cục diện thống nhất, tất nhiên cũng đều tự xưng là chính thống, tuần hoàn chế độ dòng họ Đế quốc Trường Xuân, tôn Công chúa là Đế Cơ, sau đó Thiên tử mấy đại Vương triều hoặc nhiều hoặc ít cũng có tình huống Ấu đế đăng cơ. vì để tránh cho nam tử dòng họ đánh cắp thần khí, nên đã giao cho trưởng Công Chúa... Cũng chính là để kéo dài quyền lực cho Đế Cơ nhiếp chính.
- Chẳng trách, vì thế mà gọi là Đế Cơ nhiếp chính.
Dương Mộc có chút rõ ràng, nói.
- Trẫm nghe nói, những người kia bị Cẩm Y vệ bắt giữ đã nhận tội rồi, nói là Thiên tử Vương triều Đại Hoành tuổi nhỏ, đăng cơ không lâu liền có trạng thái hôn quân, tám chín phần là đệ đệ của Đế Cơ. Nói cách khác, vô cùng có khả năng chúng ta đã bắt được Đế Cơ nhiếp chính!
- Đại khái là như thế.
- Nhưng mà, Thiên tử đã thay đổi, Đế Cơ nhiếp chính lại ở dị quốc cách xa vạn dặm, đối với hắn lại không tạo thành nửa phần uy hiếp, Vương triều Đại Hoành còn truy nã một giới nữ lưu như nàng ta làm gì?
- Nô tì suy đoán, có khả năng Đế Cơ nhiếp chính nắm giữ thứ gì đó trọng yếu.
Hoàng Hậu dừng một chút, nói.
- Có thể bệ hạ không biết, quyền lực của Đế Cơ nhiếp chính đến từ chính thân phận, đồng thời cũng đến từ phù chiếu.
- Phù chiếu?
- Nếu như nô tì đoán không lầm, Ngọc Tỷ của Vương triều Đại Hoành, ở ngay trên người Đế Cơ nhiếp chính!
----------

Bạn cần đăng nhập để bình luận