Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 371: Tiến Hành Duyệt Binh (3)

Chương 371: Tiến Hành Duyệt Binh (3)

=== oOo ===


Lúng túng thì cứ lúng túng, nhưng nghi thức duyệt binh không ngừng lại, tinh thần Hoàng đế và sứ giả các nước vẫn bị rung động.

Lúc quân đoàn Kỳ Lân di chuyển qua thành lâu, tất cả binh sĩ đều đứng thẳng ở trên bàn đạp, cúi người hành lễ về phía thành lâu.

Một người tướng lĩnh vung cờ lệnh trong tay, kỵ binh phía sau đồng loạt trăm miệng một lời hô lớn khẩu hiệu:

- Dũng sĩ không sợ, vô địch thiên hạ!

- Dũng sĩ không sợ, vô địch thiên hạ!

- Dũng sĩ không sợ, vô địch thiên hạ!

- Dũng sĩ không sợ, vô địch thiên hạ!

Khác biệt với năm phương trận trước đó, các binh sĩ của quân đoàn Kỳ Lân không chỉ khó lường ở mặt đội hình, mà trên mặt khẩu hiệu cũng khác hẳn với với tất cả mọi người. Trải qua một đường hô to, từng người từng người đều lộ ra một luồng ngạo khí từ trong xương cốt.

Hoàng đế và sứ thần các nước líu lưỡi. Bốn chữ vô địch thiên hạ này có phân lượng quá nặng, quân đoàn Kỳ Lân cũng thật là không thèm khiêm tốn, chỉ sợ câu khẩu hiệu này ngày sau sẽ thành đích ngắm của quân đội các nước.

Cũng may, trước đó quân đội Thương Quốc đã tạo ra quá nhiều chấn động và kinh ngạc, trong lòng mọi người hầu như đều đã mất cảm giác, vậy nên cũng không có tính toán đến sự "Ngông cuồng" trong khẩu hiệu này.

Cuối cùng, nhìn theo bóng dáng quân đoàn Kỳ Lân đi xa, nhưng vẫn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng gót sắt. Tiếp theo đó lại là một trận vang động, truyền tới từ phía tây.

Hoàng Đế và sứ giả các quốc gia cũng bắt đầu hít sâu.

Bởi vì dưới cái nhìn của bọn họ, phàm là những binh tốt ra trận, mỗi một người đều uy vũ hùng tráng, bất luận trang bị hay sĩ khí đều cao hơn quân đội quốc gia mình một đoạn dài.

Ở trước đó, đã có tổng cộng sáu đội quân duyệt binh xong, phân biệt là Cấm quân, quân đoàn Thanh Long, quân đoàn Bạch Hổ, quân đoàn Chu Tước, quân đoàn Huyền Vũ và quân đoàn Kỳ Lân. Sau khi sáu nhánh quân đội này duyệt binh xong, vậy mà phía sau vẫn còn nữa!

Đáng chết, Thương Quốc đến cùng là có bao nhiêu đạo quân tinh nhuệ như vậy? !

Sẽ không phải là phùng má giả làm người mập chứ?

Mới vừa rồi đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, chẳng lẽ là tách tinh nhuệ ra thành nhiều đội để lừa gạt mọi người?

Trong thời gian Hoàng Đế và sứ giả các nước âm thầm suy đoán, đội quân cuối cùng đã bắt đầu xuất hiện từ phía tây.

Quân đoàn Quy Nghĩa!

Là một đạo quân của Thịnh Quốc quy hàng, cuối cùng bị hợp nhất, vì thế Quy Nghĩa quân là một loại khác biệt.

Mặc dù là quân đội Thương Quốc, Thống soái Đặng Chi cũng tuyên thệ cống hiến cho Thương Quốc, đồng thời ở trong tầng lớn tướng lĩnh cũng bố trí lượng lớn nhân thủ do Binh Bộ phái tới.

Thế nhưng, bởi một năm vừa qua quá bận rộn với cuộc chiến phạt Tấn, triều đình Thương Quốc vẫn đặt các công tác trọng tâm tập trung ở tiền tuyến, cho nên cũng chưa bận tâm nhiều đối với nhánh quân đội này. Dù sao Thịnh Quốc đã không còn tồn tại nữa, đến ngay cả hai vị Hoàng đế Thịnh Quốc trước sau đều đàng hoàng tiếp thu sắc phong của Thương Quốc, vì vậy Quy Nghĩa quân cũng sẽ không tạo ra sóng gió gì.

So với ngũ đại quân đoàn còn lại, Quy Nghĩa quân còn có một điểm không giống, đó là về mặt nhân số.

Ngũ đại quân đoàn còn lại, bốn đại quân đoàn tuy rằng ở trên biên chế lên đến ba mươi vạn, thế nhưng nhân số thực tế cũng không có nhiều như vậy. Trải qua một năm đánh trận, thậm chí đã sớm không đủ số lượng hai mươi vạn quân.

Quân đoàn Kỳ Lân càng không cần phải nói, sau này có thể tăng cao biên chế hay không thì không biết, chí ít trong mấy năm tới sẽ không có ý định này.

Thế nhưng Quy Nghĩa quân thật sự có ba mươi vạn người.

Lúc trước, khi hợp nhất tàn quân của Thịnh Quốc đã tiến hành sàng lọc, chỉ để lại hơn ba mươi vạn quân đội.

Trong suốt một năm vừa qua, Quy Nghĩa quân vẫn được phái trú đóng ở vùng biên cảnh Đông Bắc của Thương Quốc, đối lập với quân đội Tấn Quốc, đồng thời nhận nhiệm vụ hỗ trợ Khang Quốc. Tuy từng có mấy trận đánh nhỏ, thế nhưng quy mô cũng không lớn, nên cũng không có tổn thất gì nhiều, vì thế nhân số vẫn duy trì ở khoảng ba mươi vạn người, gần như trong trạng thái đầy đủ.

Ngoài ra, còn có một điểm khác biệt nữa.

Chính là, trong lần duyệt binh này, do đích thân Thống soái Đặng Chi dẫn đầu.

Đặng Chi chính là Đại Nguyên soái của quân đoàn Quy Nghĩa, vốn nên ở tiền tuyến, thế nhưng trước mắt tình thế Tấn Quốc bại trận đã định, vùng biên cảnh Đông Bắc Thương Quốc cũng không có áp lực bị xâm lấn, vì thế Dương Mộc liền hạ một đạo thánh chỉ, gọi Đặng Chi trở về Thương Thành.

Cũng chính bởi vì như vậy, lần này quân đoàn Quy Nghĩa liền trở thành quân đoàn duy nhất trong số lục đại quân đoàn được duyệt binh, do đích thân Đại Nguyên soái tự mình suất lĩnh.

Một số ít người biết được nội tình, nhìn lên thấy trên đại kỳ có hai chữ "Quy nghĩa", lập tức đều sáng tỏ trong lòng.

Chỉ là, rất nhiều Hoàng Đế các nước thực sự không nghĩ ra được, tại sao Thương Quốc có thể liên tiếp thu phục quân đội địch quốc về phe mình để sử dụng?

Việc này không khỏi có chút khó mà tin nổi.

Mọi người đều biết, Cảnh Quý bởi vì quân đoàn Kỳ Lân mà vang danh thiên hạ, ban đầu vốn là Đại Tướng quân của Thân Quốc.

Rất nhiều lưu phỉ bên trong sơn mạch Lưu Phỉ, bây giờ đều đảm nhiệm chức vị cao trong quân đội.

Sau khi chiếm đoạt được Trịnh Quốc, những tướng sĩ quy hàng có thể nói là nhiều không đếm xuể, cũng không có thiếu người được trọng dụng.

Thực sự là khó mà tin nổi.

Không nói đến những tướng sĩ đó có nguyện ý hay không, chỉ nói Hoàng đế Thương Quốc lại dám yên tâm phân công công tác, không khỏi quá bao dung rồi!

Quy Nghĩa quân di chuyển qua bên dưới tường thành, bất kể là vũ khí trang bị hay là tinh thần sĩ khí, để không theo kịp được sáu đội hình trước đó.

Thế nhưng, không có người nào dám xem thường.

Đạo lý này rất đơn giản, ngay cả dân chúng bình dân vây xem đều biết, quân đội Thương Quốc chắc chắn không thể nuôi một nhánh quân đoàn chỉ biết ăn uống. Trước mắt tuy rằng ba mươi vạn đại quân Quy Nghĩa không thể sánh với các quân đoàn khác, thế nhưng sớm muộn cũng có một ngày có thể sánh vai cùng nhau.

Đối với chất lượng nhân sự và sĩ khí, căn bản không phải vấn đề gì quá khó.

Mỗi người từ nhỏ đều không khác nhau quá nhiều, binh sĩ của ngũ đại quân đoàn cũng không phải ưu tú ngay từ đầu, mà đều là từng bước một huấn luyện ra. Quân đoàn Quy Nghĩa cũng như thế, chỉ cần có thể nỗ lực huấn luyện mài giũa, hoàn toàn có thể đắp nặn trưởng thành.

Đến lúc đó, lục đại quân đoàn đều đầy đủ nhân số, vậy tổng binh lực liền có thể đạt đến một trăm bảy mươi vạn quân.

Với quy mô quân đội như này, đặt ở bất luận một quốc gia nào, thì đều có thể trở thành một đại quốc.

Thương Quốc lại càng hùng mạnh, thậm chí có thể leo lên vị trí bá chủ.

Những người bắt được điểm này, trong lòng đều chấn động.

Nếu như là Hoàng Đế đã không cần phải nói, trong lòng bắt đầu coi trọng và đề phòng thực lực Thương Quốc. Mà có một số thần tử thì thầm nghĩ, chờ nghi thức duyệt binh kết thúc, phải lập tức nhắc nhở Hoàng đế Bệ hạ của mình một chút.

Dựa theo thường lệ, mười tên quan hiệu lệnh tạo thành đội kèn đồng, như cũ cất lời giải thích một chút về quân đoàn Quy Nghĩa.

Đương nhiên, bởi vì quân đoàn Quy Nghĩa có tính đặc thù, vì thế cũng chú ý ngôn từ, làm nhạt thân phận hàng quân, cường điệu tấm lòng giác ngộ đại nghĩa, được bách tính kính yêu, biểu hiện anh dũng trong cuộc chiến phạt Tấn vừa qua.

Lúc đi qua bên dưới thành lâu, Đặng Chi liền vung cờ lệnh, thống nhất hô lên khẩu hiệu:

- Đế kiếm chỉ, quân tiên phong hướng về, trời phù Đại Thương, thề sống chết không hối!

Rất rõ ràng, đây là một khẩu hiệu mang nặng sự trung tâm.

Dương Mộc cũng khá hài lòng, mỉm cười gật đầu, thong dong nhìn đội hình đi qua dưới tường thành.

Sau đó, chính là đợt duyệt binh của quân đội quốc gia còn lại.

Sở Quốc và Vân Quốc đều phái ra quân đội duyệt binh, cũng chính là những đạo quân vừa mới trở về từ tiền tuyến không lâu, số lượng người không nhiều, từng đội có hơn năm trăm người, vũ khí trang bị và diện mạo tinh thần cũng không thể so sánh với quân đội Thương Quốc, nhưng cũng coi như là đi qua sân khấu, có ý nghĩa chính trị bất phàm.

Các nước tham gia còn lại đều tạm thời chọn từ đội danh dự đi sứ và thân vệ của Hoàng đế, cũng chia theo thứ tự để duyệt binh.

Sau khi so sánh, mới chính thức nhìn ra ưu khuyết điểm.

Đến khi bắt đầu so sánh với quân đội Thương Quốc, thì tướng sĩ các quốc gia còn lại quả thực dùng một từ tùm la tùm lum để hình dung, vũ lực chênh lệch là chuyện không thể nghi ngờ, thậm chí ngay cả về mặt hình ảnh cũng kém rất nhiều, thực sự là một loại trào phúng.

Vì thế, sau khi tất cả quân đội duyệt binh xong xuôi, rất nhiều Hoàng Đế các nước cảm thấy xấu hổ đến mức muốn tìm một chỗ trốn đi.

Dù sao, thực sự là quá mất mặt.

Coi như vũ khí trang bị yếu kém thì thôi, thế nhưng ngay đến bước đi cũng không chỉnh tề, đội hình ngã trái ngã phải, không ra bộ dáng gì?


Bạn cần đăng nhập để bình luận