Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 509: Bao Vây Chặt Chẽ

Chương 509: Bao Vây Chặt Chẽ

=== oOo ===


Đại quân chủ lực bị bao vây chặt chẽ, làm cho Mạnh Hỏa vốn đã có chút hoảng hốt gần như phát điên.

Thế cục phát triển hoàn toàn ngược với suy nghĩ của hắn.

Gặp thất bại thảm hại không phải là quân đoàn Chu Tước, mà là đại quân Vân Quốc của hắn.

Lúc này, đại quân chủ lực bị nhốt ở trong vòng vây, hắn có hai lựa chọn.

Hoặc là tập trung năm vạn đại quân còn lại lên chiến trường, tiếp ứng đại quân chủ lực bị bao vây.

Hoặc là dẫn theo năm vạn đại quân còn chưa lên chiến trường lui lại, cố giữ lấy thành trì.

Cái trước, cho dù có trợ giúp chủ lực phá vòng vây thành công, cuối cùng cũng sẽ không còn lại bao nhiêu, rốt cuộc tổng cộng có thể chạy ra được năm vạn người hay không thì không ai biết.

Cái sau, lui lại hậu phương, cho dù cộng thêm tướng sĩ còn lại được phân tán ở hai tuyến phòng ngự, tất cả lực lượng phòng thủ của Vân Quốc cũng không vượt quá hai mươi vạn. So với tuyến phòng thủ dài dằng dặc thì lực lượng quá mức mỏng manh, quân đoàn Chu Tước căn bản không cần tốn bao nhiêu sức lực là có thể dễ dàng đột phá.

Nói chung, hy vọng duy nhất của Vân Quốc bây giờ chính là xu thế sáu nước phạt Thương Quốc sẽ không thay đổi, làm cho Thương Quốc gặp uy hiếp cực lớn. Cứ như vậy, quân đoàn Chu Tước tất nhiên phải quay về viện trợ, Vân Quốc sẽ được giải vây.

Sau khi suy tính tổng thể một lát, nhìn quân Chu Tước đông nghịt, Mạnh Hỏa cuối cùng vẫn làm ra quyết định cuối cùng, để cho tướng sĩ còn lại đi tiếp ứng, giúp đỡ đại quân chủ lực đột phá vòng vây.

Bởi vì nếu không làm vậy, tướng sĩ dưới quyền không thể tránh khỏi thất vọng đau khổ, sẽ làm cho hắn vốn đã thua trận còn rơi vào địa vị càng thêm bất lợi.

Lúc này, hắn phải suy nghĩ nhiều cho tương lai một chút.

- Đại quân tấn công, giúp đỡ các tướng sĩ bị quân địch bao vây đột phá vòng vây!

Hắn vừa ra lệnh một tiếng, các quân các bộ đều thi nhau di chuyển, vẻ mặt mỗi người đều nghiêm túc lại đầy nghị lực.

Đây là sự khác nhau giữa quân đội Vân Quốc và quân đội Sở Quốc, cũng là lý do Vân Quốc có thể trong thời gian thật ngắn, giống như Thương Quốc, nhanh chóng mở rộng lớn mạnh. Nguyên nhân chính là tác phong quân đội đã dưỡng thành, kéo theo lực chiến đấu và năng lực chấp hành trở nên mạnh mẽ.

Có thể tưởng tượng được, nếu quân đội Sở Quốc gặp phải thất bại này, chắc chắn đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu, chỉ nghĩ làm sao giữ được tính mạng. Dù sao, đối với những binh sĩ tầng thấp nhất, bọn họ không nhất thiết phải đi chịu chết vì quý tộc, trở thành vật hi sinh là càng không cần phải nói tới. Nếu đây là quân đội Sở Quốc, những tướng lĩnh kia cũng sẽ không mạo hiểm cửu tử nhất sinh đi tiếp ứng những binh sĩ bị bao vây với khả năng sống sót xa vời kia.

Thứ Sở Quốc không thiếu nhất chính là nguồn chiêu mộ binh lính.

Cho nên, khi phát hiện ra đội hình binh mã của Vân Quốc thật sự tiến về phía chiến trường, các tướng soái của quân Chu Tước vẫn tương đối bất ngờ, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một cảm giác kính nể.

Dù sao, không phải ai cũng có can đảm đánh cược một lần, cũng không phải ai cũng có thể chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng, liều chết đi về phía trước.

Quân đội Thương Quốc phát động binh sĩ tiến về phía trước, là huấn luyện ngày qua ngày với kỷ luật nghiêm minh cùng với công trạng và vinh quang, đây cũng chính là nguyên nhân quân đội Thương Quốc nhiều năm qua vẫn bách chiến bách thắng ở trong chiến đấu quy mô lớn.

Theo cách nói của Dương Mộc, chính là làm cho binh sĩ khắc phục khủng hoảng đối với cái chết, chỉ có cảm giác vinh quang, chỉ có tín ngưỡng có thể làm cho người nho nhã yếu ớt chịu được cực hình đáng sợ hơn cái chết. Cho nên nhiều năm qua, bất luận là quân đội hay dân gian Thương Quốc, công trình tẩy não này luôn luôn được đặt lên vị trí thứ nhất.

Mà quân đội Vân Quốc trước mắt cũng như thế, làm cho binh lính vừa tận mắt chứng kiến một đợt thảm kịch của nhân gian lại theo quy củ đi về phía trước, mạo hiểm cửu tử nhất sinh cứu viện cho đồng đội bị bao vây, điều này hiển nhiên cũng là một đội quân có phương pháp đặc biệt.

- Những người Vân Quốc này không sợ chết sao?

- Không! Đại Nguyên soái, lúc đầu Vân Quốc chỉ là một nước nhỏ, phần lớn những binh sĩ này từ nhỏ đều không phải là người Vân Quốc, sở dĩ bọn họ xông về phía trước như không muốn sống, có lẽ là bởi vì... Chế độ trưng binh.

Có mưu sĩ ở bên cạnh Hàn Đồng giải thích.

- Chế độ trưng binh?

- Đúng vậy! Khi quân đội Vân Quốc trưng binh, cũng không phải phân phối tất cả binh lính một cách ngẫu nhiên, mà lựa chọn sử dụng một loại phương pháp hộ ấp vô cùng đặc biệt, chính là người trong một thôn đều tập trung vào cùng một chỗ tạo thành đội mười người hoặc đội trăm người. Cho nên các binh sĩ trong đội hoặc là bạn chơi thân từ nhỏ hoặc là trưởng bối thân thuộc, khi chiến đấu tất nhiên có thể phối hợp được tốt hơn, đoàn kết hơn. Nếu có đồng đội chết trận, cũng sẽ kích thích sự phẫn nộ và thù hận của bọn họ, do đó nhiệt huyết tăng lên, hóa thành lực lượng.

- Phương pháp này thật sự rất tốt! Mấy năm bệ hạ vừa đăng cơ, Đại Thương chúng ta cũng ít nhiều lựa chọn dùng phương pháp này. Tuy nhiên, sau đó phát hiện khi quân đoàn lớn hơn lại lộ ra nhiều vấn đề, cho nên đã giảm bớt, chỉ thực hành trong phủ binh. Không ngờ được giờ Vân Quốc cũng thực hành cách trưng binh này. Tuy nhiên... Cứ như vậy, những binh sĩ Vân Quốc sẽ cứu viện đội của mình. Nhưng vì sao...

Phát hiện ra nghi ngờ của Hàn Đồng, mưu sĩ này mỉm cười nói:

- Đại Nguyên soái nghi ngờ cũng không phải không có đạo lý, nhưng nói như vậy, một thôn hoặc mấy thôn, đi bộ đội chắc chắn không chỉ là mấy người trong đó. Ví dụ như trong đội ba mươi người, tiền quân tiên phong xếp vào một phần, trung quân một phần, hậu quân một phần, như vậy thì cả đại quân sẽ giống như một chỉnh thể.

- Thì ra là thế!

Hàn Đồng mới chợt hiểu ra, đồng thời ấn tượng trong lòng về Vân Quốc cũng càng sâu hơn một tầng.

Nghe qua việc quân đội dựa theo hộ ấp để huấn luyện giống như là một chuyện vô cùng đơn giản.

Nhưng thật ra để thực hành lại đặc biệt khó khăn, trong đó phải khắc phục rất nhiều điều. Không nói gì khác, chỉ riêng làm thế nào để tránh hủ bại và kết đảng tranh đấu với nhau đã là một vấn đề vô cùng lớn.

Từ một ý nghĩa nào đó, chế độ này càng ưu việt hơn chế độ huấn luyện theo hộ ấp của Thương Quốc lúc trước, cũng càng hoàn thiện hơn.

Đại chiến với một quốc gia như vậy, một đội quân như vậy, đối với một người quanh năm chinh chiến như Hàn Đồng, thì đây một chuyện rất kích thích.

- Xem ra, phải một lần nữa nhìn thẳng vào đối thủ này, đừng để nhất thời không cẩn thận bị lật thuyền trong mương.

Hàn Đồng thì thầm. Hắn nắm giữ quân đoàn Chu Tước mười mấy năm, không thể phủ nhận quân đoàn này vẫn luôn trưởng thành, càng lúc càng lớn mạnh, nắm giữ năng lực bình định Vân Quốc. Nhưng càng là vậy lại càng không thể lơ là thiếu cảnh giác, đạo lý kiêu binh tất bại là điều mà mỗi tướng soái nhất định phải nhớ kỹ, nhất là một quốc gia đặc biệt như Vân Quốc lại càng có khả năng đó.

Thương Quốc quật khởi không phải là một ví dụ như vậy sao?

Trước đó có Trịnh Quốc, sau đó lại có Thịnh Quốc và Động Quốc, thậm chí là Tấn Quốc, đều cho rằng có thể giẫm Thương Quốc xuống dưới chân, nhưng cuối cùng những quốc gia này đều sai lầm, cái đầu cao ngạo bị chém xuống, ghi ở trong cột sỉ nhục của lịch sử.

Đang nghĩ ngợi, năm vạn đại quân của Vân Quốc đã đánh đến, nhiệt huyết và sắt thép va chạm, binh sĩ hai bên hô lớn chém giết rất kịch liệt.

Chỉ là thời gian một nén nhang đã đục thủng một lỗ hổng trong vòng vây.


Bạn cần đăng nhập để bình luận