Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 541

Chương 541

=== oOo ===


________________
Qua một canh giờ sau, bên phía liên quân cuối cùng đã bố trí xong.
Điều này làm cho quân đoàn Huyền Vũ và đám người Chu Hi đã không kiên nhẫn nổi cuối cùng thấy dễ chịu một chút.
Chờ đợi, nhất là chờ đợi kỳ tích thì rất đáng ghét!
- Chuẩn bị:
Chu Hi thản nhiên họ một tiếng, bảo binh lính điều khiển chiến xa quay về theo đường cũ.
Một lát nữa, ở đây sẽ là chiến trường chém giết, hắn làm chủ soái của một quân nên đương nhiên phải tránh nơi nguy hiểm, lấy đại cục làm trọng.
Đại quân hai bên trật tự, đội ngũ chỉnh tề, uy nghiêm trang trọng, mơ hồ có thể thấy được bụi bặm bay lên.
- Ô Ô...
- Ô Ô...
- Ô Ô...
Kèn lệnh của liên quân vang lên, lần này lớn hơn trước, ba quân tiền trung hậu nghe lệnh đều chuẩn bị.
Từ xưa đến nay, tướng lĩnh chỉ huy càng nhiều đội quân lại càng cần phải có năng lực mạnh mẽ. Nghiêm khắc mà nói, trên phương diện ý nghĩa thì trong liên quân ba nước chỉ có một mình Công Tôn Chỉ có năng lực chỉ huy trăm vạn đại quân, còn lại năng lực chỉ huy thật sự của Nguyễn Phú Ninh và Đường Mục cũng không mạnh lắm.
Cho nên, nói dễ nghe là cuộc chiến lần này do chủ soái ba quân cùng chỉ huy, nhưng thật ra người thật sự đưa ra biện pháp chỉ có một mình Công Tôn Chỉ, Nguyễn Phụ Ninh và Đường Mục chỉ có khả năng giám sát mà thôi.
- Công Tôn Tướng quân, trận chiến này chúng ta nắm chắc mấy phần?
Bên trận địa của liên quân, Nguyễn Phụ Ninh có hơi khẩn trương, nhìn quân Huyền Vũ đông đúc phía xa, trong lòng hắn không quá nắm chắc, không biết nên quyết định thế nào, điều này làm cho hắn cảm giác như mình trở lại cuộc chiến phạt Tấn mấy chục năm trước, cũng đối mặt với vô số đại quân, phía bên mình bị quân Tẩn đánh cho tơi bời, biến thành núi thấy biển máu rất nhiều lần.
- Nguyễn Phú Ninh Tướng quân, không nên nóng vội.
Công Tôn Chỉ liếc nhìn qua là biết, sở dĩ vị Thống soái đại quân Nguyễn Quốc này hỏi cũng chỉ vì trong lòng run sợ mà thôi, cũng không phải thật sự muốn hỏi hắn về khả năng giành chiến thắng.
Cho dù mình có nói cho hắn biết liên quân nắm chắc phần thắng trong cuộc chiến tranh này, Nguyễn Phụ Ninh vẫn sẽ bàng hoàng.
Xem ra, đã qua vài năm như vậy vẫn không có chút tiến bộ nào...
Công Tôn Chỉ không khỏi lắc đầu. Trong cuộc chiến phạt Tấn năm đó, khi Nguyễn Phụ Ninh đối mặt với đại chiến cũng khiếp sợ như vậy, không ngờ đã qua lâu thế mà vẫn không có chút thay đổi nào. Đúng là mấy năm qua sống đến thân chó rồi. Ông ta chỉ giỏi về tính kế trong triều đình, tay cầm binh quyền lại thờ ơ với tình hình quân sự.
Thật sự quá đáng tiếc!
Công Tôn Chỉ không khỏi thở dài. Từ sau khi Nữ để Nguyễn Quốc sinh ra một đứa bé, triều đình Nguyễn Quốc lại bắt đầu tách ra mấy thế lực rắc rối phức tạp, cũng chính vì vậy mới có thể làm cho một Vương gia như Nguyễn Phú Ninh tới thống lĩnh mấy chục vạn đại quân.
- Công Tôn Tướng quân, nếu liên quân ba nước ta thắng trong trận chiến này, tiếp theo nên công kích ở đâu? Nếu quân địch thua, vậy quân ta lại làm thế nào?
- Điều này... Quân Tẩn tấn công phía bắc, quân Ngụy ta và quân Nguyễn đi về phía nam là được.
Công Tôn Chỉ nói, lại nói:
- Sau trận chiến này, quân Thương nhất định sẽ phải binh lực khác tới. Ba nước của chúng ta cũng phải binh mã trong nước đến đây, đến lúc đó chỉ cần quân mã các nơi đều xuất hiện trước khi quân đoàn Thanh Long và quân đoàn Chu Tước quay về viện trợ, nhất định có thể đại phá Thương Quốc!
Tâm tình Nguyễn Phú Ninh và Đường Mục lập tức nóng lên, không kìm chế được.
Đại phá Thương Quốc!
Nghe đi, đây là công lao sự nghiệp lớn tới mức nào chứ!
Những năm gần đây, Thương Quốc phát triển nhanh chóng, có thể nói các nơi trong lãnh thổ đều là đất đai màu mỡ. Không nói đến chuyện có thể chia nhau lãnh thổ rộng lớn này, quan trọng nhất là kỹ thuật của Thương Quốc chính là một khoản tài phú quan trọng còn hơn cả lãnh thổ!
Đó là căn bản để một quốc gia quật khởi!
Tùng tùng tùng..
Từng tiếng trống trận vang lên như tiếng sấm, tiền quân của liên quân được điều động.
Tiền quân này chủ yếu là do quân Tấn và quân Ngụy đảm nhiệm, chủ yếu là vì so với quân Tấn và quân Ngụy, quân Nguyễn nắm giữ vũ khí công kích tầm xa mạnh hơn, cũng chính là máy bắn đá. Mà sự dũng mãnh của quân Ngụy và trang bị hoàn mỹ của quân Tấn ở trong tiền quân thật ra có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Đại quân tiến lên sẽ lập tức chém giết!
Ô Ô...
Bên phía quân Thương cũng thổi kèn lệnh.
Tuy nhiên, tiếng trống cũng không quá mạnh mẽ, mà là áp dụng phòng thủ, điều này dĩ nhiên là chuẩn bị cho Hồng Y Đại Pháo.
- Tiến lên...
Một tiếng hét dài, tất cả tiền quân di chuyển.
Từng tấm lá chắn được dựng lên thật cao ở trước trận, hình như không có ý định xung phong.
- Ha ha, quân Thương phòng thủ như vậy, đây là sợ chiến đấu sao?
Công Tôn Chỉ cười lạnh, theo hắn thấy, đây hoàn toàn là biểu hiện đối phương không có lòng tin.
Bởi vì ở dưới tình huống tiền quân của quân địch tấn công, đổi lại là bất kỳ một thống soái nào cũng không thể để cho đội quân bên phía mình áp dụng thế phòng thủ hoàn toàn như vậy.
Điều này thật sự là quá ngu xuẩn.
Am...
Âm...
Àm...
Åm...
Bỗng nhiên, liên tục có mấy tiếng động rung chuyển mặt đất vang lên từ phía chân trời.
Ngay sau đó, lại có từng quả cầu lửa rơi vào giữa tiền quân của liên quân ba nước, rất nhiều bi sắt được bắn ra, mang theo lực sát thương cực lớn nổ mạnh ở giữa đội hình đoàn quân.
Ầm...
Àm...
Từng viên nối tiếp nhau nổ mạnh ở trong tiền quân đang xung phong.
Chỉ trong mười mấy hơi thở ngắn ngủi, đã có trên trăm phát đạn pháo thành công nổ mạnh ở trận hình tiền quân!
Đạn của Hồng Y Đại Pháp chủ yếu là đạn đặc ruột và đạn ghém. Một khi nó nổ tung trong quân địch sẽ không chỉ tản ra năng lượng cực mạnh, không chỉ có sóng công kích, hơn nữa còn có rất nhiều bi sắt nhỏ bắn ra.
Sau khi nó nổ tung, lập tức gây ra lực sát thương cực lớn đối với những binh lính xung phong.
Âm..
Ầm...
Àm...
Đợt đạn pháo thứ hai đồng loạt rơi vào giữa tiền quân liên quân đang xung phong.
Sửng sốt!
Phản ứng đầu tiên của tướng sĩ liên quân chính là sửng sốt.
Đây là vật gì?
Từng thứ tròn giống như sao trời từ trên cao rơi xuống, sau đó nổ mạnh phát ra uy lực cực lớn làm người ngã ngựa đồ, từng binh lính ngã xuống đất!
Thứ tròn tròn đen đen kia tuy có giống với tảng đá do máy bắn đá ném tới, nhưng lực sát thương hoàn toàn khác!
Chỉ cần bị những thứ kỳ lạ này đánh trúng, tối thiểu trong vòng ba trượng sẽ không có tướng sĩ nào có thể may mắn thoát khỏi!
- Á...
- A a a! Chân của ta! Chân của ta gãy rồi!
- Cứu mạng!
- Đây là ông trời trừng phạt!
- Trời ơi, đây là vật gì thế!
- Quái vật! Thương Quốc lại lấy ra vũ khí mới!
- Không, đây là sấm sét!
- Mọi người chạy mau! Thương Quốc có thể mời được Thiên Lôi, là Thiên Lôi đang trợ giúp bọn họ!
Rất nhanh, ở trong những tiếng kêu la hoảng hốt lo sợ, liên quân hoàn toàn rối loạn, các binh lính kêu khóc không biết chuyện gì xảy ra, tiền quân xung phong còn chưa tới một nửa đã tử thương vô số, rất nhiều đội nghìn người sớm đã mất biên chế, các binh lính đều chạy tán loạn, người tiên phong đi đâu cũng sớm gục xuống một đám, căn bản không thể nào nhận ra tướng sĩ của mình.
Loạn rồi!
Bị các loại truyện thần thoại do Thương Quốc sản xuất ra mấy năm nay ảnh hưởng, phần lớn mọi người cho rằng đây là lực lượng của thiên phạt, là có Thiên Lôi đang thao túng, Thương Quốc được thần tiên giúp đỡ nên mới xảy ra chuyện không thể tưởng tượng nổi như
vậy.
Bằng không, làm sao có thể có uy lực lớn như thế?
Sao lại giống hệ với sấm sét như vậy?
Đây là lực lượng mà chỉ ông trời mới có được!
Từng viên đạn pháo nổ tung lại giống như từng sấm sét bổ lên trái tim của tướng sĩ liên quân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận