Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 425: Bị Bắt

Chương 425: Bị Bắt

=== oOo ===


Người trẻ tuổi bối rối.

Lúc này hắn mới nhớ tới, bây giờ Thương Quốc đang cấm sử dụng ngân phiếu, hơn nữa mệnh lệnh quy định rõ ràng, một khi có người sử dụng ngân phiếu, căn cứ vào mức độ nghiêm trọng của tình tiết mà giam giữ từ một tháng đến một năm, cả hai bên sử dụng đều cùng tội.

Nếu bị phát hiện có lần thứ hai, tình hình nghiêm trọng có thể trực tiếp chém đầu!

Đây là trọng tội!

Hai nữ tử bên cạnh hắn cũng chẳng biết phải làm sao.

Các nàng đi tới Thương Quốc đã có mấy ngày, cho dù chỉ nghe qua tin đồn cũng biết một ít quy định của Thương Quốc, biết lần này xảy ra chuyện lớn rồi. Nếu bằng hữu của mình thật sự bị bắt vào trong, mười ngày nửa tháng còn có thể chờ được, nhưng nếu bị xử một năm thì làm thế nào?

Xử một năm cũng không phải là quá lo lắng mà thật sự có khả năng.

Hội giám thưởng pha lê vô cùng quan trọng đối với Thương Quốc, ở trước mặt mọi người lại ngang nhiên sử dụng ngân phiếu, đó chính là coi thường và khiêu khích đối với pháp luật Thương Quốc.

Sợ rằng một năm cũng không quá đáng.

Nhưng mà, đoàn người mình còn có sứ mạng trong người!

Một khi có người bị bắt vào trong nhà giam, vậy phải làm gì?

Cướp ngục sao?

Không có khả năng! Chuyện này có liên quan trọng đại, làm không tốt sẽ để lộ hành tung của mình, nửa năm cực cực khổ khổ tránh né có thể sẽ bị một mồi lửa đốt sạch.

Trong lúc hai nữ tử lo lắng, mấy vệ sĩ đã xông tới, rút thanh đao bên thắt lưng ra muốn gác ở trên cổ của nam tử trẻ tuổi.

Bịch!

Nam tử ra tay, trực tiếp đá ngã một cấm vệ xuống đất.

- Biết võ công sao?

Mấy cấm vệ còn lại liền dừng bước, cảnh giác.

Tuy bọn họ biết công phu quyền cước, nhưng so với cao thủ võ lâm thì vẫn kém xa. Bọn họ biết rất rõ khuyết điểm của mình là gì, cho nên chỉ có thể dựa vào số đông để giành phần thắng.

Bịch...

Bịch...

Bịch...

Mấy cấm vệ bị đá bay ra ngoài như bao cát, vẻ mặt nam tử trẻ tuổi kiêu căng, dùng mắt ra hiệu cho hai nữ tử, sau đó lui về phía cửa.

- Đứng lại!

- Dám cả gan tập kích cấm vệ!

- Các huynh đệ, lên!

Một đám cấm vệ bị kinh động, xông tới đuổi theo nam tử trẻ tuổi.

Nhưng lần này cũng không phải chỉ đuổi theo một mình hắn.

Bởi vì động tác nháy mắt của hắn đã bị người khác nhìn thấy.

Hai nữ tử cùng nhóm với hắn đã bị xếp vào trong phạm vi truy kích.

Bộp!

Bộp...

Liên tiếp hai chiếc bàn trên đường bọn họ chạy bị đẩy đổ, hai đồ pha lê rơi xuống đất.

Một cuộc truy đuổi được trình diễn.

Không đến nửa chén trà nhỏ, tất cả hội trường đều chấn động. Mọi người đều biết có một người xuất hiện phá rối, không chỉ ngang nhiên dùng ngân phiếu, hơn nữa còn chống lại lệnh bắt, đánh bị thương cấm vệ trông coi và cướp đường bỏ chạy.

Ngay sau đó lại có tin tức được truyền ra, người phá rối là một nhóm tổng cộng có ba người.

Trong đó có một nam một nữ biết võ công.

Điên rồi!

Nhất định là điên rồi!

Đây chính là buổi giám thưởng của Thương Quốc, chỉ cần là người có chút đầu óc, không phải là chuyện liên quan tới tính mạng thì không thể làm ra chuyện ngu ngốc tập kích cấm vệ như vậy được.

Bây giờ bọn họ không chỉ làm, hơn nữa còn là một đám người cùng làm.

Lại không phải là dùng ngân phiếu sao?

Bị giam giữ một thời gian là được rồi, tối đa cũng chỉ trong thời gian một năm, cố gắng nhận sai, tìm quan hệ với quý tộc có tước vị trong Thương Quốc, lại dùng bạc nộp phạt, chắc chỉ một đến hai tháng là có thể được thả ra, cần gì ầm ĩ thành như vậy?

Bây giờ thì hay rồi, gây ra ảnh hưởng tồi tệ như thế, chắc hẳn sẽ bị chém đầu răn đe trước đám đông.

Đáng để nhắc tới chính là, Thương Quốc không giống với quốc gia khác, chỉ cần là người ngoại bang, bất luận là người có tước vị hay không, hoặc có bao nhiêu tiền, địa vị gì, chỉ cần không phải là người có quốc thư trong người thì đều sẽ bị xử lý như bình dân nước ngoài. Hơn nữa, các loại hình luật đều được thực hành dựa theo luật pháp của Thương Quốc.

Trước kia đã từng có gia chủ của một thế gia trong Vũ Quốc với gia thế hiển hách, thân phận hơn người, cũng chỉ bởi vì đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng bên đường, bị phu quân người ta đánh cho tàn phế, sau đó bị quan phủ Thương Thành bắt lại rồi phạt nặng.

Phạt nặng thế nào à?

Phạt một vạn lượng bạc, đánh một trăm trượng, giam ba năm để lao động giáo dục.

Trong thời gian này, Hoàng đế Vũ Quốc đã tự mình viết thư đến cầu xin Thương Quốc, nhưng bất luận thế nào, Bộ Ngoại giao và Hình Bộ Thương Quốc đều từ chối, muốn làm theo quy định.

Kết quả chính là, chưa tới hai năm, quý tộc Vũ Quốc này bị bệnh chết ở trong ngục.

Chuyện này đã hình thành ảnh hưởng cực lớn trong các nước ở Vương triều Đại Lễ, nổi lên một cuộc bàn tán về chuyện luật pháp thiết diện vô tư của Thương Quốc.

Những lời khen chê không giống nhau, nhưng hiệu quả lại rất rõ ràng.

Một lần giết gà dọa khỉ, từ nay về sau quý tộc và thương nhân các quốc gia đến Thương Quốc đều đặc biệt chú ý tuân theo luật pháp Thương Quốc. Thậm chí Bộ Công thương còn nhìn thấy được cơ hội buôn bán trong đó, cố ý in một số "Pháp lệnh Đại Thương", bán cho một vài quan viên và thương nhân vừa đến Thương Quốc.

Cho nên, trong lòng thương nhân và quan viên các quốc gia trong hội trường đều rất rõ ràng, sau khi ba người kia làm ra chuyện vô pháp vô thiên như vậy, sẽ gặp phải trừng phạt thế nào.

- Hừ, còn muốn đi sao?

Bỗng nhiên, một tiếng hừ lạnh truyền đến, một người mặc áo bào của Cấm Vệ trong cung xuất hiện.

- Lý đại nhân!

Các cấm vệ đang truy kích đều lộ vẻ vui mừng, sắc mặt cũng thả lỏng.

Lý Chấn là một đội trưởng của Cấm Vệ trong cung đình, cũng chính là một đầu lĩnh nhỏ trong mắt người khác. Lần này tổng cộng điều động mấy trăm Cấm Vệ trong cung đình tới trông coi đồ pha lê, người này chính là một người trong đó.

Làm một đội trưởng, hắn tất nhiên biết võ công.

Hơn nữa, hắn sắp tiến vào cảnh giới Thuế Phàm.

Mặc dù nam tử trẻ tuổi có võ công trong người, nhưng võ công không quá cao, ứng phó với mấy Cấm Vệ cung đình còn được, muốn đối đầu với một đám Cấm Vệ cung thì không có khả năng.

Lý Chấn xuất hiện, càng tuyên bố con đường cuối cùng của ba người bọn họ.

- Vậy... chúng ta phải làm thế nào đây?

Người thanh niên hoảng sợ, trên trán tuôn ra mồ hôi, không khỏi nhìn về phía nữ tử đi cùng.

Nữ tử kia ngược lại tỉnh táo hơn rất nhiều, tuy nhiên cũng không nghĩ ra được ý gì, trong tay nắm chặt một cây roi, duy trì cảnh giác.

Theo thời gian trôi qua, cấm vệ xung quanh càng lúc càng nhiều, vây quanh ba người vòng trong vòng ngoài nước chảy không lọt.

- An An, chúng ta...

Sắc mặt nam tử trẻ tuổi trắng bệch, nhìn về phía một nữ tử bên trái, cũng chính là nữ tử mà lúc trước hắn vung tiền như rác, mua một món đồ pha lê để lấy lòng.

Nữ tử bị gọi là An An trừng mắt nhìn hắn, trong lòng rất tức giận.

Ban đầu cũng chỉ đi dạo trong buổi giám thưởng này thôi, tên ngu ngốc này cũng không cần gây ra một đống chuyện lớn như vậy. Khi gặp phải chút chuyện nhỏ lại tự mình loạn trận cước, làm cho tình thế từng bước thăng cấp, tiếp theo không có cách nào giải quyết được.

Bây giờ bị bao vây chặt chẽ như vậy, chẳng lẽ bọn họ còn có thể mọc cánh bay ra ngoài sao?

- Ta muốn thấy Hoàng đế của các ngươi!

Nữ tử được gọi là An An bỗng nhiên mở miệng nói.

Gặp Hoàng đế Bệ hạ?

Ngươi điên rồi!

Tất cả mọi người đều nhìn nữ tử kỳ lạ này như nhìn kẻ ngốc vậy.

Hoàng đế Bệ hạ là người ngươi có thể gặp được sao?


Bạn cần đăng nhập để bình luận