Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 152: Nữ Tử Thông Minh

Chương 152: Nữ Tử Thông Minh

=== oOo ===


Sổ sách mới nhập vào hơn 400 vạn lượng bạc, lại thu nạp thêm được một đoàn danh môn quý nữ vào hậu cung, tâm tình Dương Mộc rất tốt.

Ba mươi tám quý nữ cùng tiến vào cung điện, lập tức được sắp xếp ở lại, chờ đến khi khải hoàn trở về sẽ cùng di chuyển tới Thương Quốc.

Dương Mộc đang thư thái tắm rửa đột nhiên nghe được thanh âm truyền đến.

Đó là thanh âm vui đùa của nữ tử, cùng với từng đợt bọt nước kêu vang, khiến người ta mơ màng liên miên.

Sát vách còn có một cái bể tắm?

Trong lòng Dương Mộc thầm nghĩ, đưa tay ra hiệu cho Cơ Linh Nhi lấy khăn tắm lại đây rồi phủ lên người. Sau đó hắn bước ra khỏi bể, nhẹ nhàng đi tới bên tường, cẩn thận lắng nghe.

- Bệ hạ!

Cơ Linh Nhi có chút thẹn thùng. Hoàng Đế bệ hạ làm sao vậy, thấy thế nào cũng không đúng mà. Đường đường là Hoàng Đế của một quốc gia lại giống như một tên trộm đi nghe lén góc tường như thế.

Nói là vậy nhưng tư thế của Dương Mộc khi nghe góc tường vẫn rất tao nhã, dùng tay gõ gõ vách tường, phát hiện ở giữa lại có một chỗ chạm rỗng.

Đây là cửa ngầm?

Giữa phòng tắm còn có cửa ngầm?

Dương Mộc cơ hồ có thể khẳng định, sát vách của phòng tắm trong toà cung điện này còn có một cái bể, hơn nữa hai bể này lại liên kết với nhau, bức tường ở giữa có thể mở ra.

Sờ soạng trên tường một lúc, cũng không phát hiện ra cửa ngầm hay cơ quan gì cả, một tia khe hở cũng không tìm được. Cái gọi là chạm rỗng vốn là tường gạch đặc biệt, làm cho cả vách tường không cách âm được.

- Linh Nhi, ngươi có nghe được thanh âm gì không?

Dương Mộc hỏi.

- Thanh âm?

Cơ Linh Nhi một mặt mờ mịt, sau đó cẩn thận nghe một lúc rồi lại lắc lắc đầu.

Không có sao?

Dương Mộc nhíu mày một cái, chẳng lẽ chính mình xuất hiện ảo giác.

Thế nhưng rất nhanh, hắn liền chú ý tới vấn đề này.

Lỗ tai sau khi rời khỏi mặt tường, âm thanh lập tức liền nhỏ đi, thậm chí căn bản không nghe được.

Làm sao vừa nãy ở trong nước lại có thể nghe được?

Bỗng nhiên Dương Mộc nghĩ tới cái gì. Trước đây trên lớp vật lý đã từng học qua, vấn đề âm thanh truyền qua các môi trường chắc có quan hệ với chuyện này?

Vì thế Dương Mộc một lần nữa xuống nước, quả nhiên âm thanh lớn hơn rất nhiều.

Ở bên cạnh tường nhìn xuống, mặt bên của đáy nước không ngờ lại có một lỗ thủng.

Hai bên nối liền một chỗ? Chẳng trách!

Dương Mộc sờ soạng một chút, lỗ thủng lại vừa khớp với mấy phiến đá, khả năng là trước đây cung nữ thái giám không có chú ý, quên mất chỗ này.

Dương Mộc trực tiếp đem mặt kia của hai phiến đá xốc lên, phát hiện ở một bên khác cũng là một cái bể.

Bể rất lớn, gần như tương đương với một hồ bơi loại nhỏ. Dương Mộc trực tiếp lặn dưới xuống nước, bơi vào bể bơi đối diện.

Rầm!

Bọt nước tung toé.

Bên trong oanh oanh yến yến, bỗng nhiên có một cái đầu hiện ra, sóng nước bốn phía.

A!

Nhất thời, trong phòng tắm vang lên một trận tiếng thét chói tai, một đám quý nữ sau khi phản ứng lại đều đem thân thể ngâm vào trong nước.

Dương Mộc mới vừa lau khô nước trên đầu, phóng tầm mắt nhìn chung quanh liền thấy một đám nữ tử sắc mặt hoang mang nhìn mình, thân trên của các nàng đều ngâm ở bên trong nước, che khuất cảnh xuân sắc.

Chúng quý nữ cũng ý thức được nam tử trước mặt là ai, đều dừng lại tiếng la hét, sau đó e lệ cúi đầu trốn ở một bên.

Hoàng Đế bệ hạ từ nơi nào xông tới đây?

Nhưng mà, từ nơi nào xuất hiện đã không còn quan trọng. Quan trọng chính là… chuyện sẽ xảy ra tiếp theo.

Vốn những nữ tử trước khi vào cung sẽ phải kiểm nghiệm thân phận trước. Ví dụ như trên người có chút tỳ vết nào không, còn trinh tiết hay không, tất cả đều có lão bà chuyên môn kiểm nghiệm.

Thế nhưng Dương Mộc lại coi nơi này như hành cung, cũng không có người đi làm việc này.

Vì thế sau khi vừa vào chúng nữ liền được sắp xếp nơi ở, xác định phạm vi.

Ở trong cung, phi tần cũng không lười biếng tản mạn giống như người ngoài tưởng tượng, mà chẳng khác nào học sinh ở hậu thế, có một bộ quy củ và thời gian làm việc hoàn chỉnh, nghiêm khắc hơn rất nhiều so với các gia đình quý tộc. Hoàng Hậu đứng đầu hậu cung, bình thường hậu phi phải nghiêm khắc tuân theo quy củ, chỉ cần hơi làm sai thì Hoàng Hậu và Thái Hậu đều có thể xử phạt.

Ví dụ như hiện tại là thời gian tắm rửa, bởi vì ngày thứ nhất vào cung nên tất cả nữ tử đều tiến vào bể, ngụ ý là tẩy đi những thứ không sạch sẽ ở bên ngoài.

Trong lúc tắm đương nhiên sẽ xuất hiện một chút đề tài, xuất hiện một chút đùa giỡn nho nhỏ. Chỉ là không nghĩ tới, trong lúc đó Dương Mộc lại xông vào.

Điều này làm cho các nàng tiến thoái lưỡng nan. Bởi vì ai cũng không biết Dương Mộc có tâm tư gì, cũng không biết là cố ý xông tới hay là đi nhầm vào. Bây giờ trốn cũng không được, chủ động nghênh đón cũng không được.

Phần phật!

Bỗng nhiên phía sau bể vang lên một tiếng động, một cô gái đứng lên từ trong nước, vẻ mặt e lệ, thân thể mềm mại khẽ run, tựa hồ mang theo một loại kiên định nào đó.

Trong nháy mắt, Dương Mộc cảm giác tinh lực dâng lên.

Cảnh này quá xung kích thị giác. Dù cho Dương Mộc đã hưởng qua mùi vị của Hoàng Hậu và Nặc Phi, thế nhưng dưới hoàn cảnh như vậy, cảm giác đánh vào thị giác là không giống nhau.

Bể nước cũng không sâu, chỉ đến bắp đùi, nữ tử ánh mắt lưu chuyển nhẹ nhàng hướng về phía Dương Mộc, mang theo một vị phong tình khác.

Dương Mộc âm thầm buồn cười. Động tác cứng ngắc, vẻ mặt trúc trắc, hẳn là một ít kỹ xảo được trưởng bối dạy cho, nhưng vẫn chưa thông hiểu đạo lí.

Đây là đang khiêu khích sao?

Một nữ tử thông minh!

Dương Mộc cảm thấy rất thú vị. Vốn tưởng rằng sẽ giống như Nặc Phi và Hoàng Hậu, rất thẹn thùng đối với chuyện như vậy, không nghĩ tới lại gặp phải một nữ tử đặc biệt như thế.

Rầm!

Một mảnh bọt nước xuất hiện, lại có thêm mấy thân thể mềm mại đi ra từ trong nước, nhẹ nhàng hướng về phía Dương Mộc.

Đây là đang cạnh tranh?

Dương Mộc nhìn thấy rõ ràng, mấy người nữ tử này cũng không có lạc quan như người đầu tiên, cũng không dám nhìn hắn. Sở dĩ đứng lên chỉ là vì không chịu cam ở phía, muốn nắm cơ hội này.

- Bốn người các ngươi lưu lại, còn lại toàn bộ đi ra ngoài.

Dương Mộc chỉ vào mấy người nữ tử, sau đó nói.

Nghe vậy, thần sắc của chúng nữ đều khác thường, mấy người nữ tử dũng cảm đứng lên đều lộ vẻ vui mừng, đồng thời cũng không biết làm thế nào. Những người còn lại thì bất đồng, trong đó có một phần nhỏ căn bản không có tâm tư tranh sủng.

Ngày đông dần dần đến, dù bể có pha thêm nước nóng, nhưng trên mặt nước vẫn có chút lạnh.

Nhìn ra được bốn quý nữ này đều có chút lạnh, hơn nữa do căng thẳng nên thân thể ở hơi run.

Dương Mộc giống như đang thưởng thức tác phẩm nghệ thuật, đánh giá trên dưới phải trái, tựa như đang tìm kiếm tỳ vết.

Oanh!

Bỗng nhiên cửa bể bị mở ra, Cơ Linh Nhi mang theo một đám cung nữ xông vào.

A!

Vì Cơ Linh Nhi xông vào, bốn quý nữ đều ngơ ngác kinh hãi, theo bản năng bảo vệ ngực rồi trốn vào trong nước.

- Bệ hạ, người không sao chứ.

Trên mặt Cơ Linh Nhi tràn đầy lo lắng. Lúc trước nhìn thấy Dương Mộc biến mất không còn tăm hơi, lại nghe được sát vách truyền đến một trận thét chói tai, liền nhanh chóng mang theo cung nữ đuổi qua.

- Trẫm không có việc gì.

Dương Mộc phất tay một cái, trong lòng rất buồn bực. Vốn đang chuẩn bị uyên ương nghịch nước sau đó bắt đầu ăn, nhưng lại bị Cơ Linh Nhi xông vào, khiến cho hỏa khí trong cơ thể nhất thời tiêu tán hơn một nửa.

Hiển nhiên Cơ Linh Nhi cũng ý thức được chính mình xuất hiện không đúng lúc, lúng túng nhìn mấy nữ tử đang ở trong nước một chút, trên mặt hiện lên một rặng mây đỏ, sau đó cáo lui mà đi.


Bạn cần đăng nhập để bình luận