Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 595: Ý Tưởng Và Bố Trí (2)

Chương 595: Ý Tưởng Và Bố Trí (2)

=== oOo ===


Chương 595: Ý Tưởng Và Bố Trí (2)

- Ý Bệ hạ muốn nói tới là, tư tưởng Nho giáo?
- Nàng biết?
- Mấy năm nay, thỉnh thoảng nô tì có nghe Bệ hạ nhắc tới, tài liệu vỡ lòng trong học đường, < Luận Ngữ >,< Tam Tự Kinh > và < Đệ Tử Quy >, không phải đều là tài liệu Nho giáo sao?
- Hoàng hậu đúng là tinh tế, chú ý cả mấy thứ này.
Dương Mộc gật đầu nói:
- Đúng vậy, những năm gần đây, trẫm thi hành rất nhiều tư tưởng học phải trong nước, tuyển chọn những thứ tinh hoa, bỏ đi những thứ hỏng hóc, sau đó ngầm thay hình đổi dạng cách tuyên truyền thôi. Thế nhưng, chắc chắn tư tưởng trung thân ái quốc vẫn không thấp xuống xíu nào, trẫm cam đoan với nàng, cho dù lãnh thổ Thương Quốc bị một Vương triều nào đó tiêu diệt, không đến hai ba chục năm,
cũng sẽ bị đồng hóa, nàng tin không?
- Tin, nô tì đương nhiên tin. Suy nghĩ của một người nằm ở chỗ giáo dục, một khi thay đổi phương hướng và nội dung giáo dục, bá tánh liền mất đi ký ức, mặc dù trưởng bối có truyền lại vài ba câu, cũng chỉ như là một tưởng tượng tốt đẹp mà thôi, bá tánh chỉ bận tâm thứ trước mắt, sống trong hiện thực.
- Ha ha ha!
- Dương Mộc cười to nói:
- Khả năng lĩnh ngộ của Hoàng hậu khá cao, vậy nên bây giờ còn cho rằng, nếu trẫm chinh phục mấy đại Vương triều, dân chúng sẽ cho rằng trẫm là dị tộc xâm lấn không? Nói cho nàng biết, chỉ cần bá tánh có cuộc sống tốt, sẽ thuận theo.
Hoàng hậu nói:
- Hồng Y Đại Pháo đúng là mạnh mẽ, dù là cao thủ Tiên Thiên đi nữa, khi bị bắn trúng cũng phải trọng thương.
- Cũng không phải chỉ có Hồng Y Đại Pháo, còn rất nhiều vũ khí khác, đang được Bộ Khoa học kỹ thuật nghiên cứu ra. Đến lúc đó, đừng nói là cao thủ Tiên Thiên, ha hả... Chỉ sợ chính nàng cũng không cản được.
- Còn có vũ khí lợi hại như vậy? Nô tì đã vượt qua cảnh giới Tiên Thiên, nhưng tự hiểu nếu vận công hộ thể vẫn có thể giữ được tính
mạng dưới uy lực của Hồng Y Đại Pháo, vậy loại vũ khí gì có thể đáng sợ được như thế?
- Này không giống nhau, tuy cao thủ võ đạo là sức mạnh cá thể đỉnh cao, nhưng hỏa khí lại chú trọng vào sát thương quy mô. Suy nghĩ một chút xem, nếu số lượng mũi tên gấp mười lần bình thường, ùn ùn bắn đến, nàng phải làm sao?
- Chắc chắn là không cản được! Cho dù nô tì đã vượt qua Tiên Thiên, nhưng dẫu sao cũng là dùng lực lượng nội tức, quy luật của nội tức cũng giống như hô hấp vậy, trong lúc một hít một thở không thể không thiếu sót, nếu như bị mũi tên gấp mười lần kéo tới áp chế, e rằng khó có thể duy trì.
Dương Mộc gật đầu nói:
- Vậy đúng rồi, tương lai binh sĩ quân Thương đều sẽ được trang bị một loại vũ khí, mỗi người đều là sát thần, binh sĩ bình thường căn bản không thể tới gần. Chỉ cái này còn chưa đủ, tương lai quân hạm còn được trang bị pháo, còn có không quân có thể bay trên trời,
mấy Vương triều còn lại... Ha ha, không phải trầm mạnh miệng, nhưng có thể công phá dễ như ăn cháo, có Vương Triều Đại Thương làm Cơ sở kinh tế, mấy đại Vương triều còn lại có hợp tác cũng không ngang sức với Đại Thương ta.
Dương Mộc cũng không phải mạnh miện. Trong lịch sử, cường quốc Châu u thông qua cách mạng công nghiệp, tiếp đó thúc đẩy cải cách vũ khí, thời điểm súng kíp và súng trường xuất hiện liền vĩnh biệt trận đánh giáp lá cà giữa hai phe, từ đó trên thế giới, các chiến trường nào mà dùng súng đạn đều vô cùng thuận lợi, thực dân thống trị khắp nơi.
Ví dụ như liên quân tám nước xâm lấn Hoa Hạ, chỉ trang bị cho quân đội vỏn vẹn mấy ngàn đại pháo và súng, đã có thể khiến cho Hoàng đế của một quốc gia chạy trốn, còn ký kết một đống thứ, nhục nhã mất đi chủ quyền.
Chung quy, sự mạnh mẽ của súng đạn là điều mà vũ khí lạnh không thể so được.
Binh lính nắm giữ vũ khí hiện đại, một người bằng trăm người, quân địch hầu như không đến gần được, cũng là một vũ khí sắc bén để tiến công.
Nếu có thể trang bị súng kíp và đại pháo cho quân đội Thương Quốc, như vậy sức chiến đấu sẽ bay thẳng lên cao, thứ gọi là chiến xa liên nỏ căn bản không thể sánh được.
Nếu như có thêm chiến hạm, thế thì muốn đánh thế nào liền đánh thế ấy.
Sở dĩ Dương Mộc còn nhắc tới không quân, cũng không phải là có thể nghiên cứu ra máy bay chiến đấu. Bởi vì, lấy trình độ công nghiệp hiện tại của Thương Quốc, đó là điều tuyệt đối không thể. Đừng nói máy bay chiến đấu, một ít linh kiện lắp ráp cũng không làm được.
Điều Dương Mộc suy nghĩ là tàu lượn và tàu bay.
Trong lịch sử, cái trước vừa xuất hiện liên thành công cụ lợi hại trong trinh sát, tất cả các hướng đi của địch đều không thể che dấu được.
Cái sau lại càng mạnh, không chỉ có tác dụng trinh sát, còn có thể mang theo bao thuốc nổ linh tinh, tiến hành tập kích trên không với quân địch, có thể nói thời kì đầu của máy bay ném bom.
Tuy rằng trong lịch sử, thời gian tồn tại của hai loại này cũng không dài, rất nhanh đã bị sự đổi mới từng ngày của khoa học kỹ thuật đào thải. Nhưng lấy trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của Thương Quốc mà nói, nó sẽ trở thành trang bị chủ lực của không quân trong hai
mươi đến ba mươi năm nữa.
Đối phó với mấy đại Vương triều vẫn còn đang sử dụng vũ khí lạnh, những thứ này tuyệt đối đủ.
Hoàng hậu nghe Dương Mộc nói vũ khí mới vô cùng kì diệu, không khỏi có chút nghi ngờ hỏi:
- Thật không?
- Chắc chắn là thật, lời trẫm nói sao không thật được chứ?
Dương Mộc bĩu môi nói:
- Nàng chờ đi, rất nhanh trẫm sẽ có thể giúp nàng báo thù.
Lông mi Hoàng hậu run lên, xúc động nói:
- Thì ra Bệ hạ vẫn còn nhớ rõ.
- Đương nhiên.
Đột nhiên Dương Mộc giống như nhớ ra thứ gì đó, nói:
- Lần trước trên đài Vong Ưu, trẫm cho phép nàng xuất cung giải quyết tâm nguyện, trong khoảng thời gian này nàng...
- Đã làm.
Hoàng hậu thở dài một hơi nói:
- Thật ra, gia cừu quốc hận chỉ là thứ yếu, kẻ thù ở chỗ đó, cuối cùng vẫn có thể tìm được, cũng có thể tự tay giết chết kẻ thù. Chủ yếu là nô tì muốn điều tra một chút nguyên nhân về cái chết của sư phụ, sau khi Bệ hạ cho phép nô tì xuất cung, nô tì đã phái cao thủ nội thị đi điều tra mấy đại Vương triều, chỉ cần có một ít tin tức, là nô tì có thể chuẩn bị xuất phát.
- Ừ, việc sư phụ nàng chết có rất nhiều điểm đáng ngờ, muốn điều tra ra, khó như mò kim đáy biển, cho cao thủ nội thị đi điều tra trước, quả thực tiện hơn nhiều. Cũng tốt, đến lúc đó trẫm sẽ phải người bảo hộ nàng đi, coi như cởi bỏ một khúc mắc cho nàng.
Một hồi trầm mặc, bỗng nhiên Hoàng hậu nói:
- Lần này Bệ hạ gọi luôn cả mấy vị muội muội tới, e rằng không chỉ hỏi về chuyện của mấy đại Vương triều chứ?
- Thông minh.
Dương Mộc nhéo mũi Hoàng hậu một chút rồi nói:
- Các nàng cũng đã tiến cũng khá lâu, trẫm muốn cho các nàng trở về một chuyến, mang phần còn lại của Trường Xuân Công tới đây.
- Phần còn lại?
Mặt Hoàng hậu lộ ra vẻ nghi hoặc nói:
- Nếu như sư thúc và sự bá còn có phần khác, tại sao lại không chủ động đưa...
- Không giống nhau.
- Vậy... nếu Thánh Nữ Phong không có thì sao?
- Nàng cảm thấy trẫm sẽ tin sao?
Dương Mộc tặng cho nàng một cái liếc mắt, nói:
- Thánh Nữ Phong và Tố Nữ Môn có chung một sứ mệnh, nếu Tố Nữ Môn có được một phần của công pháp, nhất định Thánh Nữ Phong cũng sẽ có. Lấy thành tựu hôm nay của trẫm, hẳn là đã có được sự cho phép của bọn họ rồi chứ? Với lại, mấy năm gần đây trẫm dần dần cảm nhận được, khi tu luyện xuống sẽ có cảm giác không khống chế được, nếu như có một ngày trẫm bị bạo thế mà chết, nàng cũng đừng thương tâm.


Bạn cần đăng nhập để bình luận