Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 352: Mở Tiệc

Chương 352: Mở Tiệc

=== oOo ===


Tuy không nói nhiều, nhưng trong lòng Nữ đế Nguyễn Quốc lại đang tính toán.

Hoàng cung Thương Quốc tuy nhỏ, nhưng thị vệ trong ngoài cung cấm đều có võ nghệ không tầm thường, có thể nói là lấy sức một người chống lại được mười người. Lần này nàng dẫn theo rất nhiều cao thủ, tuy bọn họ đều có cảnh giới Nội Tức, thậm chí còn có một cao thủ cảnh giới Thuế Phàm, nhưng đối mặt với nhiều cấm quân như vậy thì không có cách nào.

Có chút vướng tay vướng chân!

Đoàn người Nữ đế Nguyễn Quốc được Tằng Thập Tam dẫn đường, dần tiến vào hoàng cung Thương Quốc.

- Lần này mở tiệc không phải ở triều điện à?

Nhìn thấy Tằng Thập Tam dẫn nàng đi vào trong cung đình phía trước, Nữ đế Nguyễn Quốc lập tức nghi ngờ. Căn cứ vào tin tức nàng biết được, ở Thương Quốc ngoại trừ Hướng điện có thể lấy ra để mở tiệc, tuy Tử Ngọc điện cũng là nơi mở tiệc truyền thống, nhưng quy cách của nó không cao, có thể mở tiệc cho nội bộ Thương Quốc, nhưng sử dụng để tiếp đón Hoàng đế các nước thì khó tránh khỏi có chút thua chị kém em.

Bởi vậy có thể thấy được, Thương Quốc dường như cũng không có nơi nào khác có thể dùng để chiêu đãi khách, cũng chỉ có Hướng điện mà thôi.

Nhưng bây giờ Tằng Thập Tam lại dẫn nàng đi thẳng tới cung vua, lẽ nào cung vua Thương Quốc còn có chỗ có thể dùng để mở tiệc đãi khách à?

Trong lòng Nữ đế Nguyễn Quốc Dẫn vẫn có chút nghi ngờ, cứ thế mãi cho đến khi vào cung vua.

- Lại vẫn chưa ra nghênh đón!

Nữ đế Nguyễn Quốc thật sự nổi giận. Không tính tới quan hệ cá nhân, với đãi ngộ của Hoàng đế một nước bình thường, lẽ nào Hoàng đế Thương Quốc không nên ra ngoài nghênh đón sao?

Phải biết rằng Hội minh lần này không giống với lần đầu tiên.

Nguyễn Quốc, Ngụy Quốc, Tào Quốc, Lan Quốc, Sở Quốc, Vân Quốc và Thương Quốc, bảy quốc gia này là nhân vật chủ chốt, có thể Mãng Quốc và Khang Quốc cũng được tính vào, nhưng nhất định sẽ ở sát rìa ngoài.

Lại thêm Hội minh lần này là để thảo luận chuyện nên chia cắt Tấn Quốc thế nào, không có gì bất ngờ xảy ra, Hoàng đế Tấn Quốc cũng sẽ đến.

Nghĩ tới đây, trong lòng Nữ đế Nguyễn Quốc ngược lại có chút cảm giác khác thường.

Nàng không ngờ được Thương Quốc lại có năng lực mời được cả Hoàng đế Tấn Quốc tới!

Phải biết Tấn Quốc là nước thua trận.

Những nước chư hầu của Tấn Quốc tham gia Hội minh thì cũng không có gì phải lo lắng, nhưng Hoàng đế Tấn Quốc đến Hội minh sẽ phải hạ quyết tâm rất lớn.

Lúc đàm phán, một khi không tốt sẽ có thể bị các nước bắt giam lại.

Tuy nói Hoàng đế mới của Tấn Quốc là do Thương Quốc nâng đỡ lên, trong nước cũng đã ổn định lại. Nhưng một khi liên quan đến lợi ích căn bản, thì Thương Quốc cũng sẽ không nương tay.

Không bao lâu, nữ đế Nguyễn Quốc cuối cùng đã biết mình được dẫn tới một nơi thế nào.

Vạn Thọ Cung!

Đây không phải là tẩm cung của Hoàng đế Thương Quốc sao?

Nữ đế Nguyễn Quốc cảm thấy có chút khác thường. Làm Hoàng đế nhiều năm như vậy, nàng vẫn chưa từng nghe qua có Hoàng đế nước nào lại chiêu đãi khách quý của mình bên trong tẩm cung.

Đây không chỉ là vấn đề thất lễ! Tẩm cung là một nơi cơ mật nhất của Hoàng đế một nước, trong đó nhất định có rất nhiều bí mật, bình thường sẽ không mở ra với người bên ngoài, ngay cả đại thần trong triều bình thường cũng không thể bước vào.

Đây không phải là Nữ đế Nguyễn Quốc nghĩ loạn, trên thực tế tẩm cung của Dương Mộc đúng là như vậy, thư phòng trong tẩm cung lại có một đường ngầm bí mật thông ra ngoài thành.

Nữ đế Nguyễn Quốc vừa đến cửa Vạn Thọ cung đã thấy Dương Mộc ra đón.

- Nữ đế giá lâm lại không tiếp đón từ xa, mời Nữ đế mau vào trong.

Dương Mộc cười ha hả nói.

- Ngài cũng biết sao?

Nữ đế Nguyễn Quốc tức giận trừng mắt nhìn hắn, nói:

- Ngài định mở tiệc khoản đãi trẫm ở chỗ này sao? Thật đúng là có khí thế, ngay cả mấy thị vệ bên người trẫm cũng bị đoạt mất binh khí, giữ lại ở bên ngoài.

Dương Mộc cười xấu hổ nói:

- Không sao, hai người chúng ta quen biết, không cần tính toán tới chút chuyện nhỏ này làm gì. Nếu là người không có tư giao mà muốn đến tẩm cung này của trẫm, trẫm còn không cho đâu.

Nghe hắn nói ra lời này, trong lòng Nữ đế Nguyễn Quốc vẫn có chút hưởng thụ, thản nhiên nói:

- Lần trước ngài nói sẽ kể nốt câu chuyện còn lại, bây giờ đã sáu năm trôi qua, chẳng lẽ ngài quên mất rồi?

- Ha ha ha! Sao có thể như vậy được!

Dương Mộc cười ha ha, dùng ánh mắt ra hiệu cho Cơ Linh Nhi, sau đó nói:

- Đi lấy sách trẫm chuẩn bị tặng Nữ đế ra đây.

- Vâng!

Cơ Linh Nhi dịu dàng gật đầu rồi rời đi, lập tức đến tìm trong ngự thư phòng một lúc, cuối cùng nhìn tới "Tây Sương Ký".

Dù sao, nàng còn không biết Hoàng đế Bệ hạ rốt cuộc muốn tặng sách gì cho Nữ đế Nguyễn Quốc nữa!

Hoặc là nói, Hoàng đế Bệ hạ căn bản không chuẩn bị sách, dùng mắt ra hiệu chỉ là bảo nàng phối hợp mà thôi.

Không bao lâu, trong tay Nữ đế Nguyễn Quốc lại có thêm một quyển sách "Tây Sương Ký".

- Sách này... trẫm xem rồi.

Nữ đế Nguyễn Quốc hạ mí mắt xuống, vứt quyển sách qua một bên rồi nói:

- Quyển này vốn không phải, đổi một quyển khác đi.

- Này...

Dương Mộc nghẹn lời, nói:

- Thời gian trôi qua quá lâu, trước đây ta chuẩn bị cho ngài quyển sách này, đã xuất bản trước. Ngài từng xem qua cũng không có gì lạ, nhưng bây giờ tạm thời không thể lấy ra được quyển sách khác.

- Ngài đối xử qua loa với ta như vậy sao?

- Nữ đế nói quá lời! Quân tử chi giao nhạt như nước, giữa bằng hữu quan trọng nhất là tâm ý chứ không phải là quà tặng. Trẫm đã chuẩn bị quyển sách này rất lâu, lần trước Hội minh vội vàng nên mới bỏ lỡ, trẫm vẫn luôn muốn tự mình đưa đến trong tay của ngài.

- Bằng hữu sao... Nếu là bằng hữu thì không cần mở miệng gọi Nữ đế, nói cho cùng trong lòng ngài vẫn cảm thấy ta là một nữ lưu.

Dương Mộc kinh ngạc, lập tức giả vờ không vui nói:

- Ngài nói vậy thì quá oan ức cho ta rồi, nếu đã vậy thì tan tiệc đi. Người đâu, bày tiệc ở Tử Ngọc Điện, trẫm muốn mở tiệc đón chào Hoàng đế Nguyễn Quốc.

Không đợi người khác phản ứng, hắn vừa nói xong liền đứng lên, cầm lấy "Tây Sương Ký" ném lên trên bàn.

Hoàng đế Nguyễn Quốc ngây người, không ngờ vì một câu nói này của mình mà làm cho Hoàng đế Thương Quốc có phản ứng lớn như vậy, thật đúng là ngoài dự đoán.

Nàng theo bản năng cũng muốn vỗ bàn, nhưng bỗng nhiên cảm thấy không thích hợp.

Ở đây không phải là Nguyễn Quốc, người nói chuyện với mình cũng là Hoàng đế của một nước, xét từ thân phận và địa vị thì hai người ngang nhau, nàng có thể nổi giận với người khác nhưng không có tác dụng đối với Hoàng đế Thương Quốc.

- Chẳng lẽ ta thật sự quá đáng sao?

Trong chớp mắt này, Nữ đế Nguyễn Quốc có ảo giác như mình thật sự đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Có thể hắn thật sự coi ta là bạn?

Trong lòng Nữ đế Nguyễn Quốc rất xoắn xuýt, chìm vào trong cảm giác tự chất vấn và lo lắng không yên.

Cuối cùng, vẫn là tâm thái khẳng định chiến thắng.

- Chờ một chút!

Nữ đế Nguyễn Quốc hô lên một tiếng:

- Ta tin tưởng ngài là được chứ gì? Ngài đường đường là Hoàng đế của một nước mà nóng tính như vậy, đúng là có chút quá mức.

Dương Mộc liền ngừng lại, cười ha ha:

- Sao ta lại có cảm giác ngài giống như tiểu nữ nhân vậy?

Nữ đế Nguyễn Quốc lập tức đỏ mặt, vẻ ửng đỏ lan tràn từ hai gò má đến tai, lại đến chiếc cổ dài thanh tú, giống như một con thiên nga trắng thẹn thùng, ánh mắt không dám đối diện với Dương Mộc.

- Khụ khụ... Cái đó... trẫm không gọi ngài là Nữ đế thì phải gọi là gì?


Bạn cần đăng nhập để bình luận