Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 604: Xâm Lược

Chương 604: Xâm Lược

=== oOo ===


Chương 604: Xâm Lược

Năm thứ ba lịch Đại Thương, Vương triều Đại Khánh dẫn đầu cử đại quân chia làm hai đường xuất kích, mỗi đạo một trăm năm mươi vạn quân, tổng cộng ba trăm vạn binh sĩ.
Vào tháng năm, Vương triều Đại Thắng cũng khởi động, tương tự là ba trăm vạn quân tinh nhuệ, hơn nữa còn từ trên địa bàn Vương triều Đại Hoành cũ, bắt một trăm vạn bách tính sung quân làm nô lệ, và làm bia đỡ đạn trên đường di chuyển.
Ngoài ra, còn phải ra một nhánh thủy sư, chỉ huy mười vạn thuỷ quân quấy rầy vùng biên giới Đông Nam của Vương triều Đại Thương.
Đại quân của hai Vương triều tiến công hung hãn, không tới thời gian một tháng, đã đột phá thành công tuyến biên giới, sau khi công chiếm được mấy chục tòa thành trì, đồng thời tiến hành sách lược lấy chiến nuôi chiến, trắng trợn cướp bóc và tàn sát.
Trong số mấy chục tòa thành trì bị công chiếm, có ba tòa thành bách tính bị tàn sát toàn bộ.
Những bách tính ở trong những tòa thành còn lại cũng vội vàng chạy trốn tự tán đến vùng rừng núi nông thôn, hoặc là rời khỏi hai quận này, đi tị nạn về vùng nội địa cách ngàn dặm xa xôi.
Không đề cập đến bách tính ở quận Đông Vũ và quận Tây Vũ thê thảm đáng thương ra sao, nói về bách tính ở vùng duyên hải Đông Nam bộ, phần lớn gặp phải thủy sư Vương triều Đại Thống cướp bóc và quấy nhiễu, dân chúng uất hận đến nghiến răng nghiến lợi. Ở các nơi phủ binh đều phụ trách chống đỡ, thế nhưng hiệu quả rất nhỏ, bởi vì những thủy sư này đến từ mặt biển, vào lúc sáng sớm cập bờ, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, trên bờ biển trải dài, bọn họ chia làm nhiều luồng lực lượng nhỏ lẩn trốn ở xung quanh, thường thường đến khi phủ binh chạy tới nơi thì đám thủy sư Vương triều Đại Thắng cũng đã sớm nghênh ngang rời đi.
Lâu dần, dân chúng có cách xưng hô mới đối với đám thủy sư Vương triều Đại Thống này
– Cướp biển.
Hành động xâm lược hung hăng ngang ngược như vậy, khiến cho Dương Mộc sau khi nhận được tin tức đã trở nên vô cùng tức giận.
Tàn sát toàn thành, chuyện này cũng vô cùng hiếm thấy trong thời kỳ hỗn chiến giữa các nước chư hầu ở Vương triều Đại Lễ, đặc biệt là thời gian sau khi chiếm đoạt một tòa thành trì, như vậy người dân trong tòa thành trì này cũng
là con dân của đất nước, vì việc kiểm soát và phát triển sau đó, rất hiếm khi phát sinh hành
động tàn sát.
Bình thường, tàn sát chỉ phát sinh ở một số trận chiến đánh lâu không xong, vì khích lệ binh sĩ liều mạng, sau đó mới truyền đạt lệnh đồ sát, đó cũng là một hình thức khen thưởng và xả giận.
Dù thế nào Dương Mộc cũng không nghĩ tới, sau khi công phá được thành trì, quân đội của một đại Vương triều dĩ nhiên sẽ truyền đạt lệnh đồ sát, hơn nữa không chỉ tàn sát một tòa thành trì. Căn cứ theo tiền tuyến báo cáo, tính sơ bộ mỗi một tòa thành trì bị tàn sát khoảng năm vạn người, gần mười tòa thành trì bị tàn sát chính là có năm mươi vạn dân chúng vô tội gặp xui xẻo.
Một con số kinh khủng!
Phải biết rằng, trong những năm vừa qua, Thương Quốc tiến hành quá trình thống nhất thiên hạ, số lượng vong hồn vô tội chết thảm ở dưới đao của quân đội Thương Quốc cũng không có nhiều như vậy!
Hình ảnh
này rất giống với đế quốc Đại Đường trong lịch sử.
Tuy rằng, lúc đó đề xướng quy tắc nhân từ, thế nhưng ở trong các cuộc chiến tranh đối ngoại, hơi một tí tiến hành đồ thành là chuyện thường xảy ra, những danh tướng kia có hình tượng đạo đức rất tốt trong dân gian, nhưng trên thực tế ở trong mắt người nước ngoài, bọn họ chính là những ma đầu giết người không chớp mắt.
Điều này có nghĩa là coi người trong nước là con người, còn người nước ngoài đều là kẻ địch.
Ngay trong đêm hôm đó, Dương Mộc ban hành một đạo Thánh chỉ, sắp xếp thêm mấy đạo ý chỉ.
Đầu tiên, bộ máy tuyên truyền trong cả nước đồng thời chuyển động, thời báo Đại Thương ra số báo đặc biệt, chỉ cần một ngày chiến tranh không được dẹp yên, tờ báo đặc biệt đều không ngưng dùng sản xuất, dùng ngòi bút làm vũ khí thống nhất tư tưởng, tuyên truyền những tội ác của quân xâm lược.
Tiếp theo, chính là tăng cường triển khai hệ thống quân sự ở vùng biên giới phía Bắc, huy động sức mạnh quân đội và hậu cần trong toàn quốc, để chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh rộng lớn.
Sau đó, thi hành lệnh trừng phạt đối với một số phủ binh có dấu hiệu tiêu cực, thiếu năng lực và trách nhiệm ở vùng duyên hải phía Đông Nam, đã có hơn ba mươi tướng lĩnh cấp bậc Tổng binh bị cách chức.
Đồng thời, ngũ đại hạm đội Hải quân cũng đều phụng mệnh rời cảng, trong đó hạm đội số một, số hai và số ba chia nhau truy quét ở vùng biển duyên Hải phía Đông Nam.
Trong mấy ngày liên tiếp, đúng là may mắn gặp phải một số nhóm cướp biển nhỏ, dưới sự công kích của đại pháo và thuyền chiến, toàn bộ bọn cướp biển đều bị diệt sạch sẽ.
Thực ra, tác chiến trên biển hoàn toàn khác với trên đất liền.
Ở trên mặt biển rộng bao la, chỉ cần số lượng quân đội không phải thấp hơn phe địch quá nhiều, một khi gặp phải liền lập tức triển khai chiến đấu sinh tử, về cơ bản đều sẽ phân ra một thắng một bại, hơn nữa loại thắng bại này còn là vô cùng tuyệt đối, thông thường bên phía thua trận đều bị tiêu diệt toàn quân, không kẻ nào có thể chạy thoát.
Vì vậy, liên tiếp tiêu diệt mấy đội cướp biển, đều là lặng yên không một tiếng động, ngoại trừ quân đội bên phía Vương triều Đại Thương biết tin tức nội tình ra, thì thủy quân Vương triều Đại Thống Cơ bản không hề hay biết.
Đương nhiên, chút thành tích này cũng không đáng khoe khoang, nhưng trong chuyện này cũng không có biện pháp nào, cướp biển lẩn trốn làm loạn, cho dù dùng binh lực gấp mười lần cũng đều không có cách nào phòng bị.
Chỉ có dùng chính Hải quân mạnh mẽ tiến vào trong cảnh nội Vương triều Đại Thống, mới có thể phản công kiềm hãm.
Có chút tiếc nuối chính là, cho đến hiện tại năm hạm đội Hải quân của Vương triều Đại Thương được thành lập chưa lâu, tuổi đời còn ngắn, mỗi một hạm đội đều chỉ có mười mấy chiếc chiến hạm cỡ lớn, thực lực có hạn.
Phải biết rằng, Hải quân không giống với Lục quân, muốn chế tạo thành công một chiếc chiến hạm cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, nếu như muốn đạt đến quy mô theo dự đoán, còn cần phải mất khoảng ba năm nữa.
Nếu muốn xuất binh đến Vương triều Đại Thống, cũng phải chờ cho đến khi Công Bộ chế tạo xong mấy chục chiếc chiến hạm lớn, nhưng vẫn còn đang trong quá trình rèn đúc.
Vào tháng tám, quân tiên phong của Vương triều Đại Khánh ăn phải trái đắng.
Kỵ binh!
Có thể nói rằng, So với Vương triều Đại Khánh, quân đội Vương triều Đại Thương có ưu thế lớn nhất chính là các loại vũ khí tiên tiến cùng với kỵ binh.
Tuy rằng, kỵ binh đã tung hoành thiên hạ suốt hai mươi mấy năm, mấy đại Vương triều còn lại đều học được một chút, thế nhưng nếu bàn về quy mô cùng sức chiến đấu của kỵ binh, Vương triều Đại Thương vẫn đứng hàng đầu.
Thậm chí, số lượng kỵ binh của ba đại Vương triều còn lại gặp lại cũng chỉ bằng Vương triều Đại Thương.
Chủ soái quân đoàn Kỳ Lân đích thân suất lĩnh hai mươi vạn kỵ binh, bày ra trận thế hùng vĩ, tiến công đột kích từ hai bên cánh, phối hợp với đại quân Bạch Hổ bao vây cô lập trăm vạn đại quân theo đường phía Tây của Vương triều Đại Khánh, trong vòng hai ngày chém giết không xong, sau dùng kế sách phân tán quân địch thành từng lớp và tiến hành đánh lén.
Quân đội Vương triều Đại Khánh bắt đầu tan tác trên diện rộng, số lượng lương thảo đầy đủ chu cấp cho trăm vạn đại quân bị thiêu hủy, bất đắc dĩ rút lui lại phía sau trăm dặm, hội hợp cùng đại quân di chuyển theo hướng Đông.
Trận chiến này có thể nói là đả kích lớn đầu tiên mà hai đại Vương triều gặp phải kể từ khi xâm lấn tới nay, Thương Quốc có trang thiết bị
quân sự hùng mạnh và kỵ binh khủng bố, lần đầu tiên bày ra ở trước mặt quân đội Vương triều Đại Khánh.
Đặc biệt là uy lực của Hồng Y đại pháo, càng đả kích trầm trọng vào tinh thần của quân sĩ Đại Khánh.
Quân đội Đại Khánh phải nói là khá may mắn, bởi vì trong trận chiến này, xuất hiện kỵ binh tham gia chiến đấu, vì thế số lượng Hồng Y đại pháo cũng không nhiều, hơn nữa chỉ mang đến tác dụng rất lớn nhất ở thời điểm đầu dùng để phá tan trận hình quân địch, sau khi xảy ra chiến đấu chính diện thì đã vượt qua phạm vi công kích của Hồng Y đại pháo.
Tư tưởng của quân đội Đại Khánh luôn coi mình có sự ưu việt trời sinh, không cam lòng chịu thua, do chiến lược nên tạm thời rút lui, cũng không hề vì vậy mà cảm thấy khiếp sợ, đồng thời thay đổi chiến lược, chủ động liên hệ với quân đội Vương triều Đại Thống, ước định cùng nhau tấn công.
Ngay lúc trời vừa sáng, mật thám Cẩm Y Vệ ở bên trong quân bộ Đại Thống truyền tin về, mặc dù không cách nào nắm giữ Cơ mật cao tầng, thế nhưng đối với hướng đi cơ bản của quân đội thì vẫn có thể rõ như lòng bàn tay. Sau khi quân đoàn Bạch Hổ và quân đoàn Kỳ Lân nhận được thông tin, lập tức tăng cường phòng bị, đồng thời ba đại quân đoàn là Quy Nghĩa quân, Chu Tước quân và Huyền Vũ quân cũng tập kết hướng về phía quân đội Vương triều Đại Thống.
Bởi vì, căn cứ theo thông tin từ mật thám truyền về, quân đội Vương triều Đại Khánh và quân đội Vương triều Đại Thống, có ý định cùng nhau triển khai chiến dịch tấn công quân đội Thương Quốc vào đầu tháng mười.


Bạn cần đăng nhập để bình luận