Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 505: Trước Trận Chiến

Chương 505: Trước Trận Chiến

=== oOo ===


Rất nhiều tướng lĩnh của quân đoàn Chu Tước cơ hồ đã nắm bắt tâm lý của các tướng lĩnh Vân Quốc như lòng bàn tay.

Buồn cười là, bản thân những tướng lĩnh Vân Quốc kia lại không biết mình bị trúng kế, còn giữ dáng vẻ dương dương tự đắc.

Thậm chí tướng lĩnh Vân Quốc cũng không sợ bị biết được, bởi vì theo suy nghĩ của bọn họ, đại quân đã thành trận, trận chiến này cho dù là quân đoàn Chu Tước lui bước, cũng sẽ bại nhỏ một trận, nhuệ khí giảm mạnh.

Điều này làm cho những tướng lĩnh như Cố Phong Nam và Cốc Ích tràn đầy mong chờ. Đợi đến khi năm vạn trọng kỵ binh mà đại quân Vân Quốc tràn đầy kỳ vọng kia gặp thảm bại, đám tướng lĩnh Vân Quốc sẽ có biểu hiện như thế nào đây.

Trong tay Hàn Đồng cầm một cái kính viễn vọng.

Leo lên chiến xa, nhìn về phía quân trận của đại quân Vân Quốc, có thể nhìn thấy một ít trọng kỵ binh đang ẩn náu giữa đoàn quân.

Tất nhiên, đây chẳng qua chỉ là phần nhỏ.

Hơn thế nữa, ở phía sau chiến trường có một ngọn núi nhỏ, không cần động não cũng biết, nhóm trọng kỵ binh kia nhất định đang ẩn giấu ở đó, chỉ đợi quân đoàn Chu Tước tấn công, lúc không thể rút lui nữa thì nhóm trọng kỵ binh này sẽ đột nhiên xông ra, tạo thành thế nghiền ép đối với quân đoàn Chu Tước.

Loại chiến pháp này rất quen thuộc đối với quân đoàn Chu Tước, bởi vì quân đội Thương Quốc thường xuyên có một chút vũ khí ngoài dự đoán của mọi người, thường ra tay một cái sẽ khiến cho kẻ địch không kịp ứng phó. Khi lần đầu tiên dùng loại vũ khí này, thường thường sẽ được che giấu ở phía sau, đến lúc đối phương xung phong hoặc tấn công thì đột nhiên ra tay hành động.

Cứ như vậy, có khả năng đưa đến hiệu quả làm chơi mà ăn thật.

Ví dụ như, những trọng bộ binh của quân đoàn Chu Tước ở phía sau chiến xa liên nỏ kia.

Cái gọi là trọng bộ binh, chính là thứ mà Thương Quốc bắt đầu bố cục sau khi bán trang thiết bị trọng kỵ binh cho các nước.

Về cơ bản, binh chủng này có trang bị bảo hộ hoàn mỹ, chiến thuật đa dạng, là sức mạnh trung kiên trên chiến trường.

Cho dù là công thành, dã chiến đều có thể phát huy một cách xuất sắc.

Thật ra, ở một trình độ nào đó, trọng bộ binh và trọng kỵ binh có hiệu quả như nhau, thậm chí có thể lên ngựa trở thành trọng kỵ binh, xuống ngựa thành trọng bộ binh. Chẳng qua nếu so sánh, trọng bộ binh chuyên nghiệp càng linh hoạt hơn, đa dạng hơn mà thôi.

Trọng bộ binh của Thương Quốc, đại khái có thể chia làm ba loại:

Loại thứ nhất là trọng bộ binh thông thường, chủ yếu dùng khiên và vũ khí một tay làm chủ. Loại trọng bộ binh này thích ứng tương đối mạnh trên chiến trường, phạm vi sử dụng rộng rãi.

Loại thứ hai là bộ binh đột kích, chủ yếu dùng các vũ khí hai tay có sức hủy diệt lớn như đại kiếm, cự phủ. Loại bộ binh này có lực xung kích mạnh, thường có thể đánh tan lực lượng quân địch nhỏ yếu trong một lần.

Loại thứ ba là bộ binh trường thương, vũ khí chính là trường trường và siêu trường thương làm chủ. Loại bộ binh này tạo thành phương trận tác chiến, yêu cầu rất cao về mức độ huấn luyện, là một nhóm binh chủng có sức chiến đấu vô cùng khả quan, là lực lượng bộ binh có khả năng đối với kháng kỵ binh.

Mặc dù trọng bộ binh cũng gặp phải những bất lợi như giảm tốc độ và tăng tốc độ tiêu thụ thể năng khi gặp điều kiện bất lợi, nhưng trong việc kết hợp ăn ý, đặc biệt loại thứ ba, thì đó chính là kẻ thù của trọng kỵ binh. Mặc dù Thương Quốc có ba loại trọng bộ binh, nhưng mà hai loại trước chỉ là số ít, điển hình chính như quân đoàn Chu Tước, lần này trang bị trọng bộ binh đều là loại thứ ba.

Trọng bộ binh trang bị trường thương và siêu trường thương!

Trọng bộ binh được bố trí ở gần chiến xa liên nỏ, trước khinh bộ binh, có thể bảo đảm sau khi trọng kỵ binh của quân địch tới gần, trước tiên sẽ ngăn chặn được sự xung phong của trọng kỵ binh, chặn đứng quân địch ở trong phạm vi này.

Trọng kỵ binh mất đi năng lực xung phong, cả người lại mang trọng giáp, ở trước mặt phương trận của trọng bộ binh bố trí sẽ giống như một tên béo té ngã vào trong đầm lầy, chỉ có thể vô lực giãy giụa, mặc cho người ta đi đại tiểu tiện trên đầu, không thể tự thoát khỏi.

Tương tự như vậy, biện pháp để đối phó với kỵ binh tất nhiên còn nhiều hơn thế.

Trước khi quyết định đánh trận chiến này, quân đoàn Chu Tước làm rất nhiều công việc chuẩn bị, bao gồm thăm dò sơ bộ địa hình, đến địa điểm kết trận, đều có quy hoạch hết sức trọng yếu.

Ví dụ như, trong khoảng thời gian này, ở phía trước cách trọng bộ binh một khoảng, dưới sự che chở của chiến xa liên nỏ chắn trước mặt, có nhiều đội công binh đang nhanh chóng dùng xẻng đặc chế đào hố.

Dùng đoạn nhọn nhất cắm vào trong đất bùn, sau đó chuyển động, lợi dụng cái rãnh mang đất bùn ra ngoài, như vậy liền thành một cái hố.

Một khi trọng kỵ binh giục ngựa chạy nước rút tới, trong tình huống phải chở vật nặng, bốn cái chân ngựa thiếu một cái cũng không được. Một khi có một cái chân nào rơi vào hố, cái chân đó sẽ lập tức bị gãy, kỵ binh trên lưng ngựa cũng trực tiếp rơi xuống.

Tiếp theo, chính là phản ứng dây chuyền.

Kỵ binh phía trước và chiến mã ngã xuống, sẽ tạo thành một bức tường vững chắc không thể phá vỡ, trọng kỵ binh ở phía sau người trước ngã xuống người sau tiến lên, chà đạp lên nhau, đã xảy ra là không thể ngăn cản.

Ước chừng nửa canh giờ sau, phía trước trọng bộ binh đã có chằng chịt những cái hố.

Sau đó lại dùng cây gậy nhỏ để chống đỡ, rồi lấy đất phủ lên. Nếu như không đi đến bên cạnh, căn bản không thể nào phát hiện những cái hố này.

Tất nhiên, khi quân địch đến gần, cũng chính là lúc cả đội trọng kỵ binh tấn công, căn bản không thể quan sát tỉ mỉ như vậy, đến khi bị rơi vào những cái hố này thì đã quá muộn. Lúc kỵ binh tấn công, nhất là trọng kỵ binh, khi đại chiến là không thể dừng lại, một khi dừng lại không khác nào tự mình hại mình.

Như vậy, muốn hoàn mỹ chiến thắng trọng kỵ binh, chỉ với việc bày ra cạm bẫy thì vẫn chưa đủ. Cho nên, ngay cả trên thân chiến xa liên nỏ cũng có sự cải trang quan trọng, có thể vào lúc quân địch sắp vọt tới, cùng lúc ném ra dây thừng cản ngựa, sau đó đội chiến giới sẽ lắp ráp phục đao ở trên chiến xa, đặc biệt nhằm vào chân ngựa.

Ba đạo phòng tuyến như vậy, có thể tối đa hóa khả năng kìm hãm trọng kỵ binh.

Chỉ cần là người hơi hiểu rõ đều biết, chuyện này đối với năm vạn trọng kỵ binh có ý vị thế nào.

Đối với những thứ này, Thương Quốc đã sớm có diễn luyện qua, nếu không cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức bán ra cỗ máy chiến tranh trọng kỵ binh này cho các nước.

Trên thực tế, nếu như trọng kỵ binh đại chiến nhiều hơn một chút, các nước đều tích cực thăm dò trọng kỵ binh, như vậy tương lai không lâu cũng có thể lục lọi ra một ít phương pháp khắc chế chúng.

Nhưng mà, trong khoảng mấy năm, Thương Quốc có thể tự tin rằng, không có quốc gia nào lục lọi ra thiếu sót trí mạng này của trọng kỵ binh.

Nửa tiếng trôi qua, bầu không khí giết chóc trên chiến trường tăng hơn rất nhiều.

Trừ tiếng hí của chiến mã, tiếng cờ xí bay phấp phới, trên căn bản không nghe được âm thanh khác.

Đây chính là kỷ luật của hai đội quân, cũng phản ánh không khí kiềm chế và ngưng trọng của hai bên.

Mạnh Hỏa ngồi ở trên lưng ngựa, kiềm chế sự kích động trong lòng, vuốt vuốt râu, hỏi một Tướng quân bên cạnh:

- Quân địch có bao nhiêu chiến xa, bốn phía còn có bố trí khác hay không?

Chiến xa!

Chiến xa mà Mạnh Hỏa nói tới, tất nhiên chỉ chính là chiến xa liên nỏ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận