Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 458: Trọng Kỵ Binh!

Chương 458: Trọng Kỵ Binh!

=== oOo ===


Sách lược của Thương Quốc đã đạt được.

Hai tháng xử lý lạnh nhạt làm cho các quốc gia nhìn thấy Thương Quốc tuyệt đối không có tham vọng lớn.

Sau đó chính là tiêu hao thực lực của Sở Quốc.

Tiếp theo, chính là thời gian vung kiếm lên.

...

Rì rào...

Trong bụi cỏ, côn trùng mùa hè kêu rả rích, trong không khí nặng nề đầy áp lực.

Một đội kỵ binh bí mật dùng vải màu đen bọc móng ngựa, xuyên qua trong rừng sâu núi thẳm.

Bọn họ là thám báo!

Bởi vì hai quân cách nhau cũng không quá xa, cho nên thám báo của quân đoàn Thanh Long phân ra làm hai đội, một đội bộ binh đi nhanh trong đêm, dựa vào sức của đôi chân xuyên qua trong rừng rậm.

Một đội khác lại phối hợp người và ngựa chiến, dùng để báo tin sau khi bị lộ hoặc trên đường gặp chiến đấu.

Ước chừng gần nửa canh giờ, đội chiến giới mang theo dầu hỏa mạnh đã tới.

Sau đó, đại quân lần lượt tới.

Đánh ban đêm luôn luôn là sở trường của quân đội Thương Quốc, là điều mà mỗi một tướng sĩ nhất định phải diễn luyện, vì thế vô cùng quy phạm và thành thạo.

Hôm nay, bọn họ vẫn cứ lựa chọn sử dụng nó để đánh trận thứ nhất.

Trước khi tấn công vào trong doanh địa, quân đoàn Thanh Long bí mật lén tới đỉnh núi trong rừng rậm ở hai bên đại doanh, dùng hỏa công tấn công doanh địa của quân Sở.

Đại Tướng quân Khuất Dũng đã đặc biệt nói rõ, trận chiến này không được chặn đường viện quân của Sở Quốc, tập trung tất cả đại quân công kích mạnh vào quân Sở, phải quả cảm dũng mãnh, quyết tâm chiến đấu, phải đánh tan quân sở trước khi trời sáng.

Trời tối, đại quân của quân đoàn Thanh Long hành quân lặng lẽ, chia ba đường bí mật tiến lên, lúc nửa đêm đã tới bên ngoài đại doanh của quân Sở.

Qua một canh giờ sau, ba ngọn đèn Tư Mã theo gió bay lên trên không trung.

Đèn Tư Mã tức là đèn Khổng Minh.

Đây là hiệu lệnh mà Khuất Dũng đã giao hẹn cùng các tướng sĩ để đánh lén ban đêm.

Quả nhiên, đội chiến giới mai phục ở hai bên sườn núi lập tức có phản ứng, vạn mũi tên đều bắn ra.

Những mũi tên kèm theo vải dày có nhúng dầu hỏa, sau khi đốt lên liền giống như từng con rồng lửa, lao về phía doanh trại quân Sở!

Bên trong và bên ngoài đại doanh của quân Sở có rất nhiều khúc gỗ thô to, cũng có hàng rào gỗ và chiến xa, hoặc là từng mảnh lều trại.

Một khi mũi tên có tưới dầu hỏa bắn vào trên lều thì ngay lập tức bốc cháy mạnh.

Không bao lâu, thế lửa lại lan tràn trong những tiếng hò hét của quân Sở.

Lúc này xung quanh đột nhiên vang lên tiếng kèn lệnh, ba đường đại quân giống như thủy triều tiến vào đại doanh quân Sở.

Tuy quân Sở đã sớm có đề phòng, nhưng bị cường binh tập kích cũng đại loạn.

Cho dù là Vạn Hỉ gặp nguy không loạn, vừa chỉ huy vừa anh dũng xung phong liều chết, nhưng bất đắc dĩ quân Sở đã bị tới ba vạn thiết kỵ từ phía sau liên tục lao tới chặn ngang ngăn cách, không có cách nào hình thành trận chiến, chỉ có liều mạng lao ra khỏi quân doanh đã thành biển lửa.

Muốn dập tắt lửa cần phải có nước, trong đại doanh tuyệt đối không tìm được đâu ra số lượng nước để dập tắt lửa lớn như vậy. Tất cả tướng sĩ vì mạng sống, chỉ có thể lao ra ngoài quân doanh.

Bọn họ vừa lao tới mảnh đất trống trải bên ngoài, liền nghe có những tiếng ầm ầm vang lên, đội chiến giới kéo chiến xa liên nỏ hình thành trận thế hình cánh quạt bọc đánh.

Đội chiến giới là quân đoàn đặc biệt của Thương Quốc, uy danh chỉ đứng sau kỵ binh.

Chiến xa liên nỏ không ngừng bắn mũi tên về phía quân Sở từ trong biển lửa lao ra.

Máy bắn đá loại nhỏ, bình phun lửa, xe thiết giáp...

Trước sau hơn một canh giờ, quân Sở đã hoàn toàn tan vỡ.

Với kinh nghiệm chiến trận của mình, Vạn Hỉ biết cứ tiếp tục giằng co như vậy sẽ chỉ khiến toàn quân bị diệt sạch. Hắn không ngừng hét lớn, dẫn đội lui quân.

Trong giây lát, quân Sở tán loạn chạy trốn về hậu phương phía nam.

Tới gần sáng khi kiểm kê lại chiến trường, quân đoàn Thanh Long chỉ thương vong hơn năm ngàn, chém hơn mười hai vạn quân Sở.

Chiến tích như vậy lập tức truyền ra khắp thiên hạ.

Quân Thương hóa ra lại mạnh mẽ tới như vậy sao?

Sau đó bọn họ nghe ngóng mới biết... là đánh lén?

Hóa ra lại là đánh lén...

Đối mặt với doanh trại đổ nát như vậy, Vạn Hỉ đẫm máu và nước mắt, trong lòng vô cùng bi thương giống như bị đá lớn đề trúng, trong cùng ngày liền ngã bệnh.

Hùng Mẫn Nột cũng tức giận đến mức run rẩy. Từ trước đến nay, chuyện đánh lén vẫn thường xảy ra trong các cuộc chiến tranh mấy trăm năm qua, nhưng không có một quốc gia nào lại xem đánh lén thành một thủ đoạn thường lệ cả.

Đây là khác loại tới mức nào, vô sỉ tới mức nào, bất đắc dĩ tới mức nào chứ?

Thương Quốc đã nâng đánh lén tới đỉnh cao rồi.

Không nói gì khác, chỉ nói tới chuyện phối hợp chiến giới và kỵ binh để đánh lén, đơn giản là trợ công tốt nhất của đánh lén, lại hạ thấp độ khó của đánh lén tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Trận chiến đánh lén lại giống như cơm bữa vậy.

Chỉ có Thương Quốc là vui mừng nhất.

Sau khi Dương Mộc ở trong cung nghe được tin tức này cũng thở phào nhẹ nhõm.

Một trận chiến này thật sự không phải nhằm vào Sở Quốc.

Nó là một loại thăm dò đối với các nước trong thiên hạ.

Khi tất cả quốc gia đều xách ghế, cắn hạt dưa, chuẩn bị tọa sơn quan hổ đấu, sách lược của Thương Quốc đã thành công.

Trước đó, hắn vẫn luôn lo lắng Khuất Dũng không khống chế được trạng thái, trực tiếp ác chiến với Sở Quốc, làm cho cuộc chiến tranh thăng cấp, làm cho các nước cảnh giác.

Không ngờ được cái tên này còn có chút đầu óc, cả ngày thể hiện ra biểu hiện giả dối diễn tập cho quân Sở xem, sau đó lại binh bất yếm trá, nghĩ ra một chiêu đánh lén vào buổi tối, đồng thời để lại cho Sở Quốc một đường lui, không đến mức làm cho chúng bị thua quá thảm hại.

Lần này, Dương Mộc có lòng áp chế, vẫn chưa bảo các đại thần cố ý tuyên dương, cũng không đăng tin tức với quy mô lớn trên "Thời báo Đại Thương", chỉ xử lý một cách khiêm tốn.

Đồng thời, hắn cũng phái đặc sứ tiến vào trong Thiệu Quốc khao quân, đồng thời chiếu cáo thiên hạ: Liên quân Thiệu - Thương thắng nhỏ quân Sở, chỉ cần Sở Quốc không xâm chiếm Thiệu Quốc, liên quân Thiệu - Thương sẽ không nhân cơ hội tiếp cận, rút lui trở về lãnh thổ của Thiệu Quốc.

Một tờ chiếu thư đã chặn miệng cả thiên hạ.

...

Nhưng Sở Quốc không bỏ qua.

Lần này, Sở Quốc thật sự tức giận, triều đình và bách tính đều xúc động phẫn nộ, đều tuyên bố muốn báo thù.

Đây chính là điều Dương Mộc muốn.

- Nên cho các ngươi xem chút đồ thật rồi.

Dương Mộc thì thầm nói một câu.

Buổi chiều, hắn lại đến nơi nuôi ngựa rộng lớn ở ngoài thành.

Có tiếng ngựa hí vang lên, một đội chiến mã chạy nhanh đến.

Trọng kỵ binh!

Tất cả kỵ sĩ đều mặc áo giáp bằng thép nặng hơn sáu mươi cân, chỉ lộ ra hai con mắt.

Khác với khinh kỵ binh, trọng kỵ binh đều mang theo một thanh trường kiếm hạng nặng.

Ngoài ra, còn có một thanh trường mâu dài một mét và hai mươi mũi tên dài.

Kỵ binh như thế chỉ thích hợp làm lực lượng xung phong trên đất bằng, không thích hợp chiến đấu ở vùng núi, vì vậy Bộ Khoa học kỹ thuật chuyên môn thiết kế loại binh khí này.

Tiếp theo là diễn luyện mô phỏng.

Trọng kỵ binh đối đầu với khinh kỵ binh.

Trọng kỵ binh mang trang phục nặng nề giống như từng bộ thiết tháp, liên kết lại với nhau giống như dòng lũ thép đen nhánh chảy mãi không thấy bờ.

Lúc hai quân va chạm, khinh kỵ binh lập tức không chống đỡ nổi.

Thanh trường mâu bằng thép vung lên, trường kiếm chém xuống, mặc cho ngươi có nhẹ nhàng nhanh nhẹn dũng mãnh thế nào, chỉ cần không đến được trong phạm vi một trượng, dù có mấy mũi tên bắn nhanh đến, cũng chỉ leng keng rơi xuống đất không thể tổn thương tới người được.

Khinh kỵ binh đều sử dụng đại đao, dài hơn ba thước, nặng bảy, tám cân, chiến đấu gần người chém giết không uy mãnh bằng trường kiếm hạng nặng, chiến đấu xa lại không dùng tốt bằng trường mâu tinh thiết.

Nếu ở trên chiến trường, tất cả nhân mã không thể chém giết gần người, chỉ có thể không ngừng né tránh để tìm cơ hội chiến đấu. Thế nhưng, chẳng may né tránh có chút sai sót thì sẽ bị một mâu xuyên thủng!


Bạn cần đăng nhập để bình luận