Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 378: Cơ Quan

Chương 378: Cơ Quan

=== oOo ===


Lần này, mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Hắn nói đến bước này coi như đã trực tiếp ngăn chặn những lời nói hoang đường, cũng không ai nói gì nữa.

Lại cũng không có ai tự tìm mất mặt mà nhảy ra, trong lòng mỗi người đều tự mình so sánh.

Bất đắc dĩ, sức hấp dẫn thật sự quá lớn, không nói đến có được nhìn thấy kỹ thuật của Thương Quốc và lén trộm một ít công nghệ có tác dụng về nước mình phát triển hay không, chỉ riêng sự tò mò trong lòng đã làm cho không ai có thể từ chối được.

Hơn nữa, nếu Thương Quốc thật sự muốn làm gì mọi người thì chỗ nào chẳng thể làm được, không cần phải đi vào trong thành Công Nghiệp chứ?

Chỉ mười mấy hơi thở, một vài Hoàng đế đã suy nghĩ thông suốt điểm này.

Trong đó thì có Hoàng đế Sở Quốc, Hoàng đế Nguyễn Quốc, Hoàng đế Tấn Quốc, Hoàng đế Vân Quốc, Hoàng đế Ngô Quốc vân vân...

Mấy vị Hoàng đế dẫn đầu tiến vào Thương Thành, các Hoàng đế còn lại đều do dự một lát rồi dặn dò thân tín bên cạnh, sau đó mới tiến vào.

Sau khi bọn họ đã tiến vào bên trong thành, phóng tầm mắt nhìn xung quanh lại có cảm giác tê dại.

Trên tường thành, từng chiếc liên nỏ lít nha lít nhít, lại có thêm từng tầng trọng binh canh gác, bên trong thành có thể thường xuyên thấy được từng ngọn tháp canh, gần như không có bất kỳ góc chết nào, đồng thời xung quanh đều có cửa ải, nghiêm ngặt khác thường.

Ở dưới sự canh gác nghiêm ngặt như vậy, sợ rằng một con ruồi cũng khó có thể bay lọt được!

Tuy trong lòng mọi người đều biết những binh sĩ canh gác xung quanh không có khả năng có ác ý với mình, nhưng cũng khó tránh khỏi sợ hãi, bất giác cảm thấy sau lưng ớn lạnh.

Đợi lướt qua tầng cửa ải thứ nhất, mọi người mới phát hiện bên trong vẫn có một cánh cửa nữa.

Nó cũng không phải là cửa gỗ mở ra hai bên, mà là cửa sắt mở lên xuống. Nếu có quân địch cố phá cửa thành, bên trong thành Công Nghiệp chỉ cần chặt đứt dây treo và hạ cổng xuống, cho dù quân địch ngoài thành dùng hết sức cũng không có cách nào công phá được cửa thành, điều này sẽ tăng khả năng phòng vệ lên rất lớn.

Hơn nữa, khi kết hợp với cánh cửa thứ nhất, có thể dẫn đến trong ngoài cùng giáp công, vây khốn kẻ địch ở giữa hai cửa rồi từ từ tiêu diệt.

- Chúng thần bái kiến bệ hạ!

Một đội quan viên đã cung kính chờ sẵn từ lâu, vừa nhìn thấy Dương Mộc thì lập tức quỳ xuống hành lễ.

Bọn họ là quan viên của thành Công Nghiệp, trực tiếp chịu sự quản lý của ba bộ là Lại Bộ, Công Bộ và Bộ Khoa học kỹ thuật, bình thường làm công việc quản lý lên kế hoạch về các công việc phức tạp bên trong thành.

- Các khanh miễn lễ.

Sau khi bọn họ hành lễ bái kiến, Dương Mộc giơ tay lên nói:

- Hôm nay trẫm và quốc quân các nước đi thăm thành Công Nghiệp một lát, không biết mọi người chuẩn bị thế nào?

Cái gọi là chuẩn bị dĩ nhiên là ám chỉ việc che giấu những bí mật không thể tiết lộ.

Ví dụ như in chữ rời và tỷ lệ các nguyên liệu để chế tạo giấy, hoặc quy trình và kỹ thuật rèn sắt thép,... Những thứ này đều không thể để người ngoài nhìn thấy được. Tuy những Hoàng đế này không hiểu, nhưng không thể loại bỏ được khả năng thân tín đi theo có người biết.

Nhất là in chữ rời, nếu biết được nguyên lý thì chỉ cần đi về hạ lệnh cho thợ thủ công toàn quốc thử nghiệm, sớm muộn cũng có thể suy nghĩ ra được.

Tuy rõ ràng công nghệ chế tạo giấy nằm ở trong tay Thương Quốc, nhưng không loại bỏ mọi người mua giấy trắng ở Thương Quốc rồi tự mình in sách để cung cấp tư tưởng khai sáng.

Về phần còn lại là một vài loại rèn đúc binh khí, để người ta nhìn cũng không sao. Dù sao những vũ khí chiến tranh này được chế tạo tinh vi, linh kiện phức tạp, không phải một sớm một chiều là có thể cân nhắc thấu đáo. Nói hoàn toàn không khoa trương chút nào, chính là công nhân quanh năm làm việc cũng không có khả năng tự mình làm ra được, bất luận là thiết bị hay là công nghệ sản xuất đều không thể tùy tiện là có thể bắt chước được.

- Bệ hạ yên tâm, thần đã sắp xếp thỏa đáng rồi.

Trương Chấn của bộ Thành chủ trả lời một cách mơ hồ.

Dương Mộc thấy vậy liền gật đầu, vừa cười vừa nói:

- Vậy làm phiền Trương khanh dẫn đường, dọc đường thuận tiện giới thiệu cho trẫm và Hoàng đế các nước biết một chút về thành Công Nghiệp.

- Tuân mệnh!

Trương Chấn chắp tay nhận lệnh, cung kính làm một tư thế mời.

Bỗng nhiên, Trương Chấn hình như nghĩ tới điều gì, dừng bước lại chắp tay nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, thành Công Nghiệp vô cùng đặc biệt, thần muốn dặn các vị, trong thành vì đề phòng đám đạo chích nhìn trộm và gian tế lẫn vào, nên đặc biệt thiết lập không ít cơ quan... Hi vọng đến lúc đó cho dù các vị có tò mò cũng không cần tùy ý đụng vào một vài thứ. Nếu như nhỡ xảy ra thương vong gì, vi thần có chết ngàn lần cũng khó chuộc tội.

- Cơ quan à?

Hoàng đế Sở Quốc Hùng Mẫn Nột lập tức cười nói:

- Là cơ quan rất nguy hiểm, cũng rất bí mật sao?

Các Hoàng đế còn lại đều gật đầu, ngó nhìn xung quanh, sau đó làm ra vẻ không tin.

Rõ ràng mọi người xem điều này chỉ là một câu nói uy hiếp suông.

Trương Chấn nghe nói vậy cũng không giải thích thêm, lấy một thanh trường thương từ chỗ thị vệ gần đó, ném vào bãi đất trống bên cạnh.

Chỉ thấy chỗ bị ném mạnh lõm xuống, từ trên mấy ngọn núi giả xung quanh bắn ra vô số mũi tên, cả khoảng đất lớn đều bị mũi tên bao phủ, mũi tên sắc bén cắm thật sâu xuống mặt đất.

Trong những tiếng leng keng dày đặc khiến da đầu người ta tê dại, đợt mũi tên thứ hai lại tới.

Cảnh tượng như vậy làm cho Hoàng đế các nước đều khẽ kêu lên.

Thần tích!

Chỉ động tới phiến đá một cái đã dẫn tới cuộc tấn công quy mô lớn như vậy, rốt cuộc thì làm sao làm được vậy?

Ở trong ấn tượng của tất cả mọi người, cái gọi là cơ quan chẳng qua là một vài đồ trang trí được che giấu mà thôi. Ví dụ như đường hầm trong hoàng cung, chốt mở đặc biệt, hoặc cửa đá các loại đều có thể gọi là cơ quan. Nhưng cơ quan tinh diệu lại có uy lực lớn như vậy, mọi người chỉ mới nhìn thấy lần đầu tiên.

Quả thực là cho người ta một nhận thức mới!

Có thể tưởng tượng được, nếu vừa rồi có người đi qua khu đất trống kia rồi phát động cơ quan, như vậy tuyệt đối sẽ không trốn thoát.

Đừng nói là người bình thường, cho dù là cao thủ võ lâm cũng chỉ có thể chết thảm.

Hoàng đế Sở Quốc Hùng Mẫn Nột há hốc miệng, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười:

- Đúng là cơ quan mạnh mẽ, lát nữa mọi người không thể tùy tiện đi loạn đấy.

Hắn nói xong thì nuốt nước miếng, không nhịn được nhìn về phía tường gạch ở bên trên cửa thành mấy lần.

Có thể thấy được, cho dù là vua của một nước có tài trí mưu lược kiệt xuất, cũng cảm thấy sợ hãi loại cơ quan này.

Thật ra, Dương Mộc cũng mới chỉ lần đầu tiên nhìn thấy cơ quan này được phát động.

Không cần phải nói, chắc chắn trong một đến hai năm nay, trong Bộ Khoa học kỹ thuật đã chế tạo ra các vật được tạo ra từ lò xo và bánh răng, nếu không cho dù là Dương Mộc cũng khó có thể suy nghĩ thông suốt, đây rốt cuộc là lợi dụng nguyên lý gì.

Một lát sau, ở dưới sự hướng dẫn của Chủ bộ Trương Chấn, đám người Dương Mộc đi vào bên trong.

Trên đường đi sâu vào trong thành, Trương Chấn cũng tích cực giới thiệu và giảng giải, Hoàng đế các nước cũng được tự mình quan sát bên trong thành.

Bọn họ phát hiện phòng vệ bên trong thành Công Nghiệp quả thật nghiêm ngặt, có thể nói là năm bước một tốp mười bước một trạm canh gác, không những khắp nơi đều là binh sĩ cầm vũ khí trong tay, thậm chí có thể dễ dàng nhìn thấy được các chướng ngại vật như cự mã, song sắt,... Quả thực còn nghiêm ngặt hơn cả tiền tuyến trên chiến trường.

Khi tới một trạm gác gần đó, Trương Chấn dừng lại và giải thích:

- Hễ là có người vào thành, khi vào thành đều sẽ lục soát một lúc, đồng thời đưa ra lệnh bài và văn thư, người đi lại ở trong thành cũng nhất định phải đeo thẻ công tác và lệnh bài. Nếu phát hiện có người giả mạo... Ha ha, bên trong thành Công Nghiệp chỉ cho người của mình ra vào.


Bạn cần đăng nhập để bình luận