Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 273: Máy Bắn Đá Phiên Bản Mới

Chương 273: Máy Bắn Đá Phiên Bản Mới

=== oOo ===


Đương nhiên còn có Thịnh Quốc cũng trong tình cảnh tràn ngập nguy cơ giống Sở Quốc.

Mùng 8 tháng 3, Thương Quốc lấy lý do Thịnh Quốc vi phạm minh ước để chất vấn Thịnh Quốc.

Quân thần Thịnh Hoàng sợ hãi, vội vàng phái người đến Thương Quốc giải thích, sau đó Thịnh Hoàng Mẫn Lôi còn tự mình đi tới Thương Quốc để giải thích hiểu nhầm.

Không có gì bất ngờ, Hoàng đế Thịnh Quốc tiến vào Thương Quốc lại bị sỉ nhục, đồng thời ở dưới sự hướng dẫn của Thượng thư Binh Bộ Cát Liệt, đi tới chỗ quân đoàn Huyền Vũ quan sát một lần duyệt binh lớn.

Đại Nguyên soái Chu Hi của quân đoàn Huyền Vũ khi biết được chuyện này đã lập tức hiểu rõ ý của triều đình, điều năm vạn người bày ra trận thế ở bên ngoài nơi đóng quân, bộ binh, đội chiến giới, đội kỵ binh,... vô cùng khí thế, làm cho bụi bặm cuốn khắp trời, đám quân thần Thịnh Quốc nhìn thấy liền kinh hãi run sợ, âm thầm kêu khổ.

Bọn họ làm một đám người đứng đầu Thịnh Quốc, đương nhiên biết chiến lực quân đội của nước mình thế nào, bây giờ vừa so sánh với quân đội Thương Quốc liền thấy được sự chênh lệch một trời một vực hiện ra ở trước mắt.

Thương Quốc thật sự có một đội ngũ với quy mô khổng lồ như vậy sao?

Thịnh Hoàng Mẫn Lôi không nhịn thầm hô lên, rốt cuộc năm năm qua đã có chuyện gì xảy ra, khi Thương Quốc chỉ có hai mươi vạn đại quân, Thịnh Quốc đã không có khả năng chống lại, bây giờ Thương Quốc có trên trăm vạn quân, Thịnh Quốc lấy cái gì để đối đầu đây?

Lúc này, hy vọng duy nhất của bọn họ là Tấn Quốc đang bận xuôi nam xâm chiếm Sở Quốc!

Trong lòng Hoàng đế Thịnh Quốc Mẫn Lôi không ngừng kêu khổ, thầm mắng tại sao Hoàng đế Tấn Quốc lại muốn tấn công Sở Quốc vào lúc này. Bởi vì, cho dù là hắn cũng không cho rằng Tấn Quốc phạt Sở là một chuyện đáng giá, ngược lại không bằng loại bỏ từng uy hiếp dưới mí mắt, sau đó sẽ từ từ mưu đồ chuyện lớn.

Ít nhất, nếu Thịnh Quốc bị Tấn Quốc thôn tính tiêu diệt, quân thần Thịnh Quốc vẫn có khả năng sẽ có một kết cục viên mãn, nhưng nếu thành tù binh của Thương Quốc thì chính là sống không bằng chết.

- Đó là vật gì vậy?

Bỗng nhiên Mẫn Lôi nhìn thấy từ sau đoàn quân đẩy ra hơn mười cái xe gỗ đặc biệt lớn, hắn không khỏi nhíu mày.

Từ trước đến nay Thương Quốc đều giành chiến thắng nhờ đánh bất ngờ, hoàn toàn chưa từng nghe qua thứ này, vì thế mới khiến cho hắn phải chú ý.

Hàn Đồng đứng ở trên chiến xa chủ soái bên cạnh, ngạo nghễ nói:

- Đây là vũ khí công thành sắc bén mới nhất của quân Thương ta... Máy bắn đá, bệ hạ nghĩ thế nào?

Khi Mẫn Lôi đang nghi ngờ, chỉ thấy một đám binh sĩ lăn từng tảng đá cực lớn đẩy lên trên máy bắn đá.

Ầm ầm...

Một tảng đá cực lớn bay qua không trung tạo thành một đường cong hoàn mỹ, rơi vào trên mặt đất cách đó hơn một dặm và phát ra một tiếng động lớn.

Bụi bặm tung bay, âm thanh vang lên như sấm.

Mẫn Lôi kinh ngạc giật mình, tảng đá cồng kềnh như vậy phải nặng ít nhất mấy trăm cân, làm thế nào lại ném lên không trung được ?

Ầm ầm...

Ầm ầm...

Tiếp theo lại có hai tiếng rất lớn, chỉ thấy một tảng đá trong đó đập vào một mặt tường phía xa, bức tường cao được xây bằng gạch xanh thoáng cái đã sụp đổ.

Quân thần Thịnh Quốc không khỏi đổ mồ hôi, ánh mắt nhìn về phía máy bắn đá đã hoàn toàn thay đổi, từ nghi ngờ biến thành khủng hoảng.

Ở trước mặt một thứ quái vật như vậy, những tường thành của Thịnh Quốc có thể có tác dụng chống đỡ gì nữa?

Chỉ sợ không chịu được vài đập đã sụp đổ rồi?

Cho tới nay, quân thần Thịnh Quốc đều hiểu một đạo lý, trực tiếp giao đấu sẽ đánh không lại Thương Quốc, nhưng mà Thịnh Quốc vẫn có thể làm được chuyện co đầu rút cổ ở trong thành trì.

Trong đó, Thừa tướng Chu Lực Hành chính là người ủng hộ chủ trương này, đồng thời liệt kê ra sự thật, trước đây sở dĩ Động Quốc bị quân đoàn Thanh Long và quân đoàn Bạch Hổ tiến quân thần tốc, trực tiếp đánh tới dưới Hoàng Thành là vì đại quân chủ lực của Động Quốc bị đánh cho hầu như không còn, không có đội quân mạnh mẽ giữ thành.

Tư tưởng này vẫn chống đỡ quân thần Thịnh Quốc, cũng chính vì vậy nên trong lòng quân thần Thịnh Quốc mới thoải mái một chút.

Vì thế, hai năm qua Thịnh Quốc chưa bao giờ thả lỏng việc tu sửa các thành ở biên giới, cho dù là binh khí của các binh sĩ đã cũ kỹ cũng không buông tha dự trữ các loại cung tiễn. Tất cả mọi người tin tưởng sau khi Thương Quốc đánh mất ưu thế của kỵ binh, dưới tình huống hơn năm mươi vạn quân chính quy của Thịnh Quốc giữ thành, bọn họ không có khả năng chiếm được lợi ích gì.

Nhưng những gì nhìn thấy hôm nay đã trực tiếp phá hủy tín ngưỡng trong lòng của Hoàng đế Thịnh Quốc Mẫn Lôi.

Sau khi tường thành đổ sụp xuống, Thịnh Quốc còn có thể lấy gì tới giữ thành đây?

Giữ thành chỉ là một câu nói suông mà thôi!

Cùng ngày, sau khi Thịnh Quốc Mẫn Lôi trở lại dịch quán đã mất hồn mất vía, sắc mặt tái xanh.

Ngày hôm sau, hắn ngã bệnh nằm trên giường.

Điều này làm cho Dương Mộc khó xử, cho dù hai nước đang giao chiến cũng có không truyền thống chém sứ thần. Nếu Hoàng đế Thịnh Quốc bị bệnh chết ở Thương Quốc, vậy rất nhiều bố trí trước đó liền uổng phí, Thương Quốc xem như chắc chắn phải gánh lấy danh tiếng bất nghĩa, sau này còn có quốc gia nào có thể yên tâm ký kết minh ước với Thương Quốc nữa?

Về điểm này, ngay cả Tấn Quốc trước đây cũng không dám làm nữa là Thương Quốc.

Vì vậy, hắn chỉ có thể bảo Bộ Y Dược, triệu tập Thái y để chữa bệnh cho vị Hoàng đế này.

Không thể không nói, bây giờ thuốc nước chữa bệnh của Thương Quốc đã ném các quốc gia khác đến mấy con đường, trên cơ bản một vài bệnh đã không bất kỳ vấn đề gì. Theo một vài phương diện kiến thức chữa bệnh vệ sinh được phổ cập, đừng nói là chứng bệnh khác, hai năm qua ngay cả tỷ lệ trẻ con Thương Quốc chết non cũng giảm xuống rất nhiều.

Sau vài ngày chăm sóc, cuối cùng bọn họ cũng kéo được Hoàng đế Thịnh Quốc trở lại.

Dương Mộc cũng thở phào nhẹ nhõm, công tác chuẩn bị cơ bản đã làm xong, các nước đấu với nhau thì không thể mềm lòng được, nếu không phải ngươi chết thì ta chết.

Nghe xong thư hàm của Chu Hi, hắn càng có lòng tin vào trận chiến này.

Tự tin lớn nhất của hắn đối với trận chiến này chính là máy ném đá.

Máy ném đá là một loại khí giới chiến đấu cổ xưa, trước đó đã từng xuất hiện qua, trong cuộc chiến với Trịnh Quốc, nó đã từng lập được công lao một lần.

Nhưng cái đó là máy bắn đá loại đơn giản, còn xa mới đạt được mức độ phá đổ tường thành.

Ngay từ lúc đầu, Dương Mộc cũng không hiểu lắm, mãi về sau khi lật trong đống sách mới ngẫu nhiên phát hiện ra một trang giới thiệu, bèn bừng tỉnh hiểu ra.

Máy bắn đá đã tồn tại ở trong lịch sử Trung Hoa suốt mấy nghìn năm, nếu không phải vũ khí hỏa dược xuất hiện, cũng không biết nó còn làm mưa làm gió trên vũ đài lịch sử bao lâu nữa.

Quen thuộc nhất phải là quân pháo trên bàn cờ tướng, ban đầu trên bàn cờ tướng có hai loại pháo, bên cạnh một chữ đá, bên cạnh một chữ hỏa, sau lại biến thành hai pháo tương đồng, từ góc độ chuyên nghiệp thì pháo này ở bên cạnh chữ đá chính là máy ném đá.

Trung Hoa có văn tự ghi lại máy bắn đá xuất hiện sớm nhất ở thời kỳ xuân thu chiến quốc. Trong lịch sử chiến tranh của Trung Hoa, máy bắn đá lần đầu được sử dụng trên quy mô lớn hẳn là lần Lý Tín tấn công Sở Quốc, quân Sở bí mật chuẩn bị rất nhiều máy bắn đá, khi quân Tần qua sông thì đột nhiên đồng thời bắn ra. Rất nhiều tảng đá sắc nhọn giống như mưa đá đập về phía quân Tần, khiến hai mươi vạn quân Tần hoàn toàn tan tác, bảy tên Đô úy bị chết trận, cũng bởi vậy mà Lý Tín bị thua phải tự sát.

Mọi người quen thuộc nhất là ghi chép trong Tam Quốc Chí, cuộc đại chiến giữa Tào Tháo và Viên Thiệu khi vượt Hà Bắc Quan, cung tiễn thủ của Viên Thiệu chiếm thượng phong một lần với lầu quan sát, ép quân Tào đến mức đi vệ sinh cũng phải giơ khiên che đầu, mông treo nắp nồi, tiếng tên bắn vừa vang lên thì tất cả đều nằm sắp xuống đất giống như rùa.

Sau đó mưu sĩ Lưu Diệp dâng lên bản vẽ máy bắn đá, còn được đặt một cái tên vang dội là "xe sét đánh", quân Tào theo mẫu chế tạo ra rất nhiều máy bắn đá, lúc này mới thay đổi được tình hình cuộc chiến.

Máy bắn đá ở thời đại này chính là loại của Thương Quốc trước đó.


Bạn cần đăng nhập để bình luận