Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 413: Nghiêm Hoa Suy Đoán

Chương 413: Nghiêm Hoa Suy Đoán

=== oOo ===


Từ xưa tới nay, tính mạng Hoàng Đế chính là đại sự sống còn của một đất nước, nếu như bị chết đột ngột, khắp cả nước sẽ phát sinh bạo loạn.

Vấn đề liên quan đến đại sự của cả một quốc gia!

Ít nhất thì ở thời đại này, sinh con là một chuyện rất nguy hiểm, thậm chí người của cả gia tộc đều tập trung xung quanh bên cạnh một sản phụ.

Điều này cũng không phải chuyện giật gân, nếu ở thời điểm lâm bồn Nữ đế Nguyễn Quốc xảy ra tai nạn bất ngờ gì, như vậy Nguyễn Quốc sẽ lập tức rơi vào tình cảnh rối loạn.

Đó cũng là lí do tại sao, đến ngay cả toàn bộ những lão nhân trong Hoàng thất, trước kia vẫn chống đỡ cho Nữ đế Nguyễn Quốc, cũng lập tức phản đối chuyện này.

Chính vì hai nguyên nhân trên, bất kể chủ yếu do kẻ nào, đối với Hoàng tộc cùng quý tộc Nguyễn Quốc mà nói, đều không bao giờ chấp nhận khoan dung.

- Việc này, ái khanh có thượng sách gì không?

Dương Mộc hỏi.

- Chuyện này... Theo như thần đã thảo luận cùng các vị đại thần của Bộ Ngoại giao, đều cho rằng thời điểm này là một cơ hội tốt. Nếu như có thể tận dụng cơ hội lần này, khiến cho Nguyễn Quốc bị đại thương, nguyên khí như vậy Thương Quốc ta sẽ giảm bớt đi được một đối thủ.

Dương Mộc gật gật đầu, Nghiêm Hoa nói như vậy chính là vì lợi ích cho quốc gia.

- Bệ hạ, chính như sách lược “xa thân gần đánh” mà nước ta tiến hành hiện nay, vùng phía Tây có thể cùng kết minh với Tào Quốc và Lan Quốc, dùng để ngăn lại Nguyễn Quốc, phía Bắc thì kết minh cùng Lâm Quốc, Càn Quốc và Tống Quốc, dùng để ngăn lại Ngụy Quốc và Tấn Quốc, phía Nam thì kết minh cùng Thiệu Quốc, Vân Quốc và một số tiểu quốc, dùng để ngăn cản Sở Quốc. Vào lúc này, nếu như khiến cho Nguyễn Quốc trở nên suy yếu, chính là thời cơ tốt để đảo loạn vũng nước đục vùng phía Tây.

- Dựa theo những gì ái khanh nói, vậy Thương Quốc chúng ta nên có hành động can thiệp thế nào cho thỏa đáng đây?

- Bệ hạ, thần có một kế sách! Hiện nay đại thần triều đình và Hoàng tộc Nguyễn Quốc vẫn đang ép hỏi Nữ đế về tên gian phu kia, xem xét dựa theo những tin tức Bộ Ngoại giao nắm giữ, hiện giờ Nguyễn Quốc vẫn chưa phát hiện ra là ai. Vì thế thần cho rằng, nên phái ra Cẩm Y Vệ âm thầm dò tìm trong bóng tối, bắt giữ tên gian phu kia vào tay Thương Quốc chúng ta, đến lúc đó Hoàng tộc Nguyễn Quốc khẳng định càng thêm hoảng loạn, mâu thuẫn giữa Nữ đế và Hoàng tộc tất nhiên càng thêm không thể hóa giải.

- Gian phu?

Dương Mộc nhíu mày, trong lòng càng thêm trầm mặc.

Không phải tên gian phu kia là ta sao?

Rõ ràng là hai bên tình nguyện mà!

- Nếu như bệ hạ nhất trí, thần sẽ lập tức đi phân phó, để sứ thần lưu trú ở Nguyễn Quốc tiến hành dò hỏi. Nếu như có tin tức về tên gian phu kia, lập tức...

- Được rồi!

Ánh mắt Dương Mộc biến thành sắc bén, trợn mắt lên nhìn đầy vẻ đáng sợ, dọa cho cả người Nghiêm Hoa run lên, khí lạnh thấu cả tim gan, không tự chủ lùi về sau hai bước.

- Bệ... Bệ hạ...

Nghiêm Hoa nơm nớp lo sợ. Mới vừa rồi còn hài hòa, tại sao bỗng nhiên biến đổi sắc mặt, bùng phát giận dữ như vậy.

Chính mình đã làm sai điều gì ư?

Trong lòng Nghiêm Hoa vô cùng sợ hãi. Nhiều năm ở trong triều đình, còn chưa bao giờ nhìn thấy hình ảnh bệ hạ đáng sợ như vậy, hơn nữa còn là nổi giận đối với mình.

Vừa nãy, chính mình chỉ nói có một câu...

Hả?

Không đúng rồi!

Nghiêm Hoa thực sự là mèo già hóa cáo, bỗng nhiên ngay lúc này nghĩ tới điều gì, nhớ ra một chuyện bên trong cuốn sách ( Đây không phải dã sử ), tựa hồ có một đoạn viết rằng...

Dù sao đó cũng là chuyện tình yêu của Hoàng Đế Bệ hạ, không có bệ hạ ngầm đồng ý, làm sao có thể xuất bản?

Sẽ không phải là...

Trong nháy mắt, Nghiêm Hoa nhớ tới trong khoảng thời gian Hội minh, Nữ đế Nguyễn Quốc thường thường ra vào cung đình, vốn cho là chỉ thảo luận chuyện quốc gia, bây giờ nghĩ lại thì trong này dường như còn có một tầng thâm ý khác nữa...

Nếu như suy đoán là sự thật, như vậy tên gian phu mà chính mình luôn miệng nói tới, không phải là bệ... hạ sao?

Đáng sợ!

Thật đáng sợ!

Trên trán Nghiêm Hoa hiện đầy mồ hôi hột. Mặc dù mình không biết nên nói lời vô tâm, thế nhưng chuyện như vậy còn phải xem bệ hạ nghĩ như thế nào. Đường đường Hoàng Đế một nước lại bị gọi là gian phu ngay trước mặt, đừng nói bản thân Hoàng Đế Bệ hạ, cho dù tùy tiện một thần tử nào cũng không thể nhẫn nhịn được!

Nghiêm Hoa hầu như có thể tưởng tượng ra, đến một ngày nào đó, coi như câu chuyện Hoàng Đế Bệ hạ phong lưu bị truyền ra ngoài dân gian, thần dân bách tính Thương Quốc cũng đều sẽ tự hào chấp nhận, mà không hề phản ứng gay gắt hay chê trách gì đối với bệ hạ.

Dù sao, đó cũng là Nữ đế mà, có thể đem Nữ đế một quốc gia thu vào Hậu cung, tuyệt đối là đề tài câu chuyện để các lão bách tính nói chuyện say sưa.

Thấy bộ dạng Nghiêm Hoa như thế, Hoàng Hậu cũng có chút không đành lòng, liền tức giận liếc xéo Dương Mộc một chút.

Ý tứ rất đơn giản, lại giống như đang cười nhạo hắn, có tật giật mình.

- Được rồi, khanh lui ra đi, về sau trẫm sẽ cho chỉ thị.

Dương Mộc nói nhẹ.

- Tạ bệ hạ, vi thần xin cáo lui.

Nghiêm Hoa thầm thở phào nhẹ nhõm, lo lắng dần hạ xuống, đồng thời cũng thầm hạ quyết tâm, tất cả mọi suy đoán ngày hôm nay sẽ đều là những suy nghĩ cấm kỵ, nhất định phải đập nát ở trong bụng, bằng không thời điểm cách cái chết của chính mình đã không xa.

Một lúc sau, Dương Mộc quay đầu nhìn Hoàng Hậu, cau mày nói:

- Việc này, theo nàng nên giải quyết như thế nào?

- Lẽ nào trong lòng bệ hạ còn chưa có quyết định?

Hoàng Hậu tiếp nhận dụng cụ pha trà từ tay một tì nữ, tao nhã đun nước pha trà.

- Chuyện này... Đúng là trẫm không có manh mối gì.

Dương Mộc bất đắc dĩ. Trải qua một vài năm làm Hoàng Đế như thế, cho tới nay cũng mới chỉ có một đứa con trai là Dương Quân mà thôi, tuy rằng trong lòng không có loại quan niệm “nhiều con nhiều phúc” như người ở thế giới này, nhưng chung quy thì thai nhi trong bụng Nữ đế Nguyễn Quốc Nguyễn Thải Nhị chính là cốt nhục của mình, nếu nói không hề có một chút tình cảm nhớ nhung, vậy khẳng định là giả dối.

Nếu là nữ tử bình thường, dù cho ở nơi chân trời góc biển, hắn cũng không chút do dự phái người đi đón về Thương Quốc.

Thế nhưng, đây chính là Nữ đế Nguyễn Quốc!

Cũng không thể bắt giữ Hoàng đế một quốc gia đến đây được?

Tôn nghiêm của đại quốc không thể xâm phạm, nếu thật sự có một ngày như vậy, thì chuyện hai nước khai chiến cũng sẽ không xa.

- Trẫm nghĩ được một biện pháp, nếu không cứ tiếp tục kéo dài thời gian như thế, có khi còn không giữ lại được hài tử.

Dương Mộc suy nghĩ một chút, gọi Thẩm An đến bên cạnh, nói:

- Lập tức tuyên triệu quan chủ quản các Bộ đến Tử Thần điện nghị sự. Mặt khác, gọi cả Dương Nhị Nha đến đây.

- Vâng, nô tài lập tức đi làm.

...

Ở Thương thành vào tháng 7, trời nắng chang chang, người đi bộ trên đường đầm đìa mồ hôi.

Hai bên lối vào trước cửa hàng, có rất nhiều lão nhân, trong tay cầm quạt hương bồ phe phẩy xua đi cái nóng ngày hè, mỗi người một câu trò chuyện đủ các loại chủ đề khác nhau.

Trong đó, bao quát cả tin tức Nữ đế Nguyễn Quốc mang thai mới được truyền tới ngày hôm qua.

Thông qua một ngày lên men, đề tài này nghiễm nhiên nóng bỏng theo một tư thế càng lúc càng kịch liệt.

Hình tượng Nữ đế Nguyễn Quốc ở dân gian, từ một nữ tử truyền kỳ thay đổi thành một nữ tử bị xem thường.

Vô số bí ẩn chốn cung đình và tin tức ngầm truyền ra, lập tức gây xôn xao dư luận, kể tới có bài bản đàng hoàng, phảng phất tận mắt chứng kiến cuộc đời Nữ đế Nguyễn Quốc.

Lúc này, trên đường chính từ cửa Hoàng cung, một đội quan sai mặc cung bào màu vàng đi ra.

Thoạt nhìn, chính là người của Lễ Bộ.

Lại có thông báo gì sao?

Những người quen thuộc đều biết, trong cung nhất định sẽ có bố cáo quan trọng nào đó.

Vì vậy, bỗng chốc xuất hiện một nhóm đông người xem đứng vây quanh ở dưới tờ thông báo, xem rốt cục xảy ra chuyện gì.

- Chuyện này... Nguyễn Quốc kết minh với Thương Quốc, chính thức triển khai kế hoạch hợp tác quân chính?

- Không đúng! Không phải hai nước đã sớm đứng trong hàng ngũ liên minh hợp tác hay sao? Trong quá khứ, Thương Quốc đã tiến hành giao dịch vũ khí trang bị với Nguyễn Quốc rồi mà.

- Có phải là Liên minh mậu dịch các nước sắp giải tán rồi không? Thật sự có khả năng này... Nhất định là trong quá trình trù bị phát sinh chuyện bất ngờ gì đó.


Bạn cần đăng nhập để bình luận