Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 553

Chương 553

=== oOo ===


________________
Không trách được, điều này sẽ làm cho Tằng Thập Tam cảm thấy nghi vấn.
Nhưng mà không thể nói, còn có thể kéo dài thời gian hơn nữa.
Bởi vì, kỳ hạn ba tháng thực ra không phải nói lung tung, cũng không phải Dương Mộc chỉ vì cái trước mắt. Mà là sau ba tháng nữa, Tấn Quốc rất có thể sẽ phái ra thêm rất nhiều binh mã để trợ giúp Khang Quốc, đồng thời tạo thành uy hiếp đối với vùng biên giới phía Bắc Thương Quốc.
Nếu như sau ba tháng không cách nào giải quyết xong vấn đề Khang Quốc, như vậy trong thời gian ngắn hầu như không còn biện pháp nào.
Thế nhưng, với thực lực của quân đoàn Quy Nghĩa, trong vòng ba tháng phải công phá Khang Quốc, triệt để chiếm đoạt thì dường như không có khả năng lắm.
Vì vậy, lúc này Tằng Thập Tam mới liều lĩnh không sợ bị Dương Mộc trách cứ, đưa ra lời nhắc nhở.
- Có vẻ đúng như vậy...
Dương Mộc cũng suy tư một chút rồi nói:
- Trước mắt, quân đoàn Quy Nghĩa còn không trải qua đại chiến thực sự, tuy rằng ba mươi vạn tướng sĩ luôn trấn thủ biên giới phía Bắc, thế nhưng không lập được bao nhiêu công lao, thời gian lâu dài cũng không cách nào tăng cường sức chiến đấu. Không bằng như vậy đi, để quân khí giám của Công Bộ chuyển hai mươi khẩu đại pháo vừa chế tạo sang cho Quy Nghĩa quân, trong vòng một tháng có lẽ kịp thời chạy tới tập trung vào thực chiến ở biên cương.
Tằng Thập Tam và Khổng Thượng Hiền không khỏi nhìn nhau một chút, hiển nhiên hai người bọn họ cũng không nghĩ tới, Hoàng Đế Bệ hạ sẽ đem nhóm Hồng Y đại pháo mới nhất giao cho quân đoàn Quy Nghĩa.
Phải biết rằng, hiện nay Công Bộ tập trung phần lớn công sức vào việc chế tạo Hồng Y đại pháo, một tháng cũng chỉ sản xuất ra mười mấy hai mươi khẩu mà thôi, sản lượng cũng không cao lắm. Hai mươi khẩu đại pháo vừa chế tạo ra, tiếp theo vốn là chuẩn bị giao cho quân đoàn Bạch Hổ, sẵn sàng đưa vào sử dụng trong cuộc chiến tranh với Nguyễn Quốc và Ngụy Quốc sau đó.
Hiện tại lại giao đám vũ khí quan trọng như vậy cho quân đoàn Quy Nghĩa có thực lực yếu nhất trong lục đại quân đoàn, hơn nữa là để sử dụng vào cuộc chiến tranh với Khang Quốc, thực sự làm mọi người ta cực kỳ kinh ngạc.
Nói theo cách thông tục, thì nó có chút không phân chia chính phụ.
- Hai vị ái khanh có cảm thấy trẫm bố trí hơi lung tung hay không?
- Không, vị thần cũng không có ý này! Đánh hạ Khang quốc sớm một chút, cũng là việc nên làm.
Tằng Thập Tam khom người, nói:
- Bệ hạ quyết định như thế, có phải là chuẩn bị cho cuộc chiến tranh tiếp theo, ra tay đối với Tấn Quốc?
Dương Mộc dùng ánh mắt tán thưởng đối với suy nghĩ đón đầu của hắn, nói:
- Ái khanh nói đúng, Tấn Quốc ở bên cạnh Đại Thương ta, hai nước có đường biên giới trải dài, đất đai canh tác màu mỡ, đủ để nuôi trăm vạn đại quân. Sau khi đánh bạ Khang Quốc, lập tức có thể trực tiếp đánh vào Tấn Quốc từ biên giới phía Đông, đến thời điểm đó hai đường thậm chí là ba đường tiến công, nhất định có thể làm cho Tấn Quốc không cách nào kịp phòng bị. Huống hồ, sở dĩ Khang Quốc dụng binh đối với Đại Thương ta, chủ yếu là do bị cưỡng bức mà thôi, xưa nay vẫn có rất nhiều thế lực trong nước quan hệ mật thiết với Đại Thương ta, chúng ta cũng có trong tay không ít lực lượng phản chế.
Lực lượng phản chế?
Nghe thấy vậy, Tằng Thập Tam và Khổng Thượng Hiền thoáng kinh ngạc.
Hoàng Đế Bệ hạ nói tới lực lượng phản chế, khẳng định không phải chỉ về phương diện quân sự.
Chẳng lẽ là... Đại Thương tệ?
Trên thực tế, từ lúc Đại Thương tệ phát hành không lâu, Dương Mộc cũng đã nói rõ về tác dụng chiến lược của Đại Thương tệ cho mấy vị
thần tử trọng yếu.
Những năm gần đây, Đại Thương tệ từ từ được các quốc gia đón nhận, ví dụ như ba nước lớn là Tấn Quốc, Phạm Quốc và Vũ Quốc này, đều đã trực tiếp xếp Đại Thương tệ vào hàng ngũ tiền tệ hợp pháp, triều đình và quan phủ trực tiếp thừa nhận địa vị của nó tương đương với bạc trắng. Bởi vì đặc điểm có thể giao dịch thuận tiện và trực tiếp với Thương Quốc, thậm chí còn được đón nhận phổ biến hơn so với bạc nén, hầu như bên trong mỗi một đại gia tộc đều dự trữ số lượng lớn Đại Thương tệ.
Trong đó, một số quốc gia lệ thuộc vào Thương Quốc, ví dụ như các nước Thiệu Quốc và Viêm Quốc, đều theo sát chế độ tiền tệ của Thương Quốc, trực tiếp cấm lưu thông bạc trắng, sử dụng Đại Thương tệ trở thành đồng tiền duy nhất.
Vì thế, lúc Dương Mộc nói ra muốn dùng lực lượng tiến hành phản chế đối với Khang Quốc, trong đầu Khổng Thượng Hiền và Tằng Thập Tam lập tức đều có một loại dự cảm, biết Dương Mộc đang nói về Đại Thương tệ.
Có điều khiến cho bọn họ bất ngờ chính là, Dương Mộc vẫn chưa nói ra kế hoạch của mình, mà lại cho hai người lui về.
Cũng không phải không muốn nói với hai vị Thừa Tướng, mà là cho dù có giải thích chi tiết, trong thời gian ngắn hai người bọn họ cũng sẽ không hiểu.
Điều này không liên quan gì đến năng lực học tập của một người, mà là khác biệt trong tư duy suy nghĩ.
Giống như đang trò chuyện cùng một người theo chủ nghĩa duy tâm, lại giảng giải về lý thuyết chủ nghĩa duy vật, ở cùng một người cho rằng bầu trời hình tròn, đi thảo luận về vũ trụ và tinh không rộng lớn, chứng minh ba định luật Newton...
Không phải người cùng một thế giới, sẽ không cách nào hiểu nhau.
Hình thành tư tưởng và nhận thức mới, không phải việc một sớm một chiều, mà hắn không có khả năng lập tức thay đổi suy nghĩ của hai vị Thừa Tướng này.
Hơn nữa, việc liên quan đến vấn đề tài chính vốn dĩ cực kỳ phức tạp, cho dù là hắn cũng không thể không đi Đồ Thư Quán để xem xét một số trường hợp kinh tế vĩ mô trong quá khứ, sau đó từ từ phổ biến xuống.
Thời gian trôi qua trong chớp mắt, đã bắt đầu vào tháng mười một.
Tin tức Nguyễn Phụ Đoan bị giết ở Thương Quốc đã nhanh chóng lan truyền khắp nơi.
Cùng thời điểm đó, (Thời báo Đại Thương) cũng công bố một số tình huống liên quan đến lí do vì sao Nguyễn Phụ Đoan phải chết, đưa ra lời giải thích chi tiết, đồng thời ở phần cuối cùng còn kết luận có một bước ngoặt giữa hai nước, đề cập về các điều kiện Thương Quốc đưa ra cho Nguyễn Quốc, có một phần đã được chấp nhận.
Cụ thể là điều kiện nào, không được tuyên bố rõ ràng trên mặt báo.
Cho tới khi tờ báo truyền đến cảnh nội Nguyễn Quốc, khi Tôn Thúc Ngang đọc được những dòng tin tức này, nét mặt trở nên ngốc trệ.
Lúc nào thì đoàn sứ thần Nguyễn Quốc thỏa thuận điều kiện với Thương Quốc rồi?
Chẳng mấy chốc, hắn đã hiểu ra dụng ý của Thương Quốc. Đây là kế ly gián, để cho các nước còn lại kiêng dè đối với quyết tâm phạt Thương của Nguyễn Quốc.
Không thể không nói, tin tức đưa ra trên tờ thời báo này cực kỳ cao minh.
Nửa thật nửa giả, ở bề ngoài đang nói về cái chết của Nguyễn Phụ Đoan, thực ra trọng điểm chính thức là đoạn tin ngắn cuối cùng.
Người bình thường đương nhiên không nhìn ra điều gì, thế nhưng đặt ở trong mắt người hữu tâm, mỗi câu mỗi chữ bên trong đoạn văn này cũng làm cho người ta phải cân nhắc, nghiền ngẫm nhiều lần.
Đây cũng là lí do tại sao, dù đang trong thời đại chiến tranh, Thương Quốc cũng vẫn không thực hành lệnh cấm phát hành ( Thời báo Đại Thương), mà ngược lại vẫn mở bán bình thường cho đội buôn của các quốc gia khác.
Bởi vì, ( Thời báo Đại Thương) là một cánh cửa sổ giúp các nước hiểu rõ những tin tức về Thương Quốc. Thế nhưng, chẳng lẽ không phải là một cánh cửa sổ để Thương Quốc truyền lại cho các nước?
Các nước có thể nhìn thấy điều gì thông qua mặt trước cánh cửa sổ này, đều quyết định bởi Thương Quốc muốn cho bọn họ thấy cái gì.
Nói cách khác, có thể là tin tức thật, cũng có thể là tin tức giả.
Ví dụ như tin tức liên quan tới Nguyễn Phụ Đoan lần này, trong tình huống không ảnh hưởng đến bách tính phổ thông, lại có thể lan truyền tin tức chính trị, gây nhầm lẫn cách nghe nhìn của địch quốc, thực sự là một lần đạt được nhiều lợi ích.
Khi Nữ đế Nguyễn Quốc Nguyễn Thái Nhị nhìn thấy phần báo chí này, trên gương mặt tràn ngập vẻ tức giận.
Đây là đang đặt Nguyễn Quốc trên lò lửa để nướng mà!
Có điều, nàng cũng không thể chỉ trích được gì, bởi vì hiện nay hai nước vốn là quan hệ đối địch, đồng thời vẫn là Nguyễn Quốc chủ động tuyên chiến trước. Chẳng lẽ nàng lại đi viết một phong thư tới Thương Quốc, mong nể tình xưa cùng giường cùng gối, cùng thai nghén một sinh mệnh, đứng ra giải thích giúp Nguyễn Quốc một lần?
Vì thế, đây là một việc không có cách nào làm sáng tỏ. Nếu mạnh mẽ mở lời giải thích, có khi cuối cùng kết cục sẽ hoàn toàn ngược lại.
Điều duy nhất Nguyễn Quốc có thể làm để gạt bỏ sự lo lắng của các nước khác, chính là đẩy mạnh công tác điều động binh lính, gia tăng số lượng binh sĩ thảo phạt Thương Quốc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận