Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 366: Đại Duyệt Binh

Chương 366: Đại Duyệt Binh

=== oOo ===


Tiếp theo, trong buổi triều lại tiến hành thảo luận nghiên cứu về chuyện phủ binh, cuối cùng quyết định giảm bớt quy mô phủ binh xuống còn một nửa, phủ binh lựa chọn sử dụng chế độ mộ binh, sẽ phân phát quân lương, đồng thời đổi thành quân nhân toàn chức.

Sau đó, buổi triều đã không còn gì đặc biệt cần phải thảo luận nghiên cứu nữa, dù sao tất cả trọng tâm đều đặt ở trên phương diện làm sao nghỉ ngơi lấy lại sức, triều đình thậm chí ra lệnh học đường trên toàn quốc đều thực hiện nông canh, tất cả học sinh đều phải xuống đất cày ruộng, đợi cho tới khi cày bừa vụ xuân xong sẽ lại một lần nữa quay về học đường để đi học.

Triều đình cũng quyết định đưa ra chuyện cho thuê ruộng đất trên quy mô lớn hơn, khống chế giá gạo vân vân.

Buổi triều vẫn tiến hành đến trưa.

Dương Mộc ngồi ở trên long ỷ cũng cảm thấy buồn chán, các quan đứng ở dưới lại càng buồn chán hơn. Giữa chừng có vài quan viên lớn tuổi không nhịn được, Dương Mộc còn phải sai người lấy đến một vài cái ghế, để cho các quan viên có sức khỏe không tốt tạm thời ngồi xuống.

Hành động này làm cho các triều thần vô cùng cảm động.

Cuối cùng, buổi triều kết thúc trong một trò khôi hài nhỏ.

Đó là trò khôi hài gì vậy?

Vậy thì không thể không nói tới tiểu Thái tử Dương Quân, tên tiểu tử này đàng hoàng được một lúc thì không nén được tính ham chơi, căn bản không ở mãi trong triều điện được, lúc đầu leo đến bên cạnh long ỷ của Dương Mộc đòi ôm một cái, sau đó lại chạy tới chạy lui ở bên cạnh làm cho bầu không khí trong triều điện hết sức xấu hổ.

Triều thần và đám người hầu cũng không dám ngăn cản Dương Quân ồn ào, Dương Mộc cũng không có cách nào.

Lại nói, trước mắt tiểu Dương Quân không sợ trời không sợ đất, chỉ nghe lời Nặc phi và Hoàng hậu, những người khác cho dù là Diệu Hi cũng không sợ.

Sau khi tìm hiểu nguyên nhân, mới biết bởi vì nó nhìn thấy Diệu Hi cũng từng bị Hoàng hậu phạt, cho nên trong lòng cảm giác không có uy tín gì.

Sau khi thấy tiểu Dương Quân kêu đói bụng, lúc này Dương Mộc mới tuyên bố bãi triều, chuyện còn lại sẽ do các bộ tự mình thảo luận, lại giao cho hai vị Thừa tướng xử lý.

Sở dĩ hắn nói như vậy là vì, đây là buổi triều cuối cùng trước khi Hội minh.

Nếu như đàm phán với các nơi đều thuận lợi, trong nửa tháng tiếp theo, Thương Quốc chắc chắn sẽ không tiến hành lên triều nữa.

Nếu như không thuận lợi... Vậy chỉ có thể càng lâu hơn.

...

Hoàng đế Tấn Quốc vừa đến, Hoàng đế các nước khác đều tập trung ở Thương Thành.

Trong giây lát, các nước liếc nhìn nhau.

Vì sao?

Sau khi Hàng đế Tấn Quốc đến Thương Thành đã lập tức tiến vào hoàng cung Thương Quốc.

Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được điều này đại biểu cho cái gì.

Dù sao, Hoàng đế Tấn Quốc bây giờ vốn chỉ là một Ninh Vương ăn no chờ chết, được Thương Quốc ủng hộ, lúc này mới để cho hắn leo lên ngôi vị Hoàng đế.

Đương nhiên, trong lúc các nước bang giao không thể xử lý theo tình cảm được. Nhưng mà, Hoàng đế Tấn Quốc thân thiết với Thương Quốc, không có gì bất ngờ xảy ra, trên căn bản đã có thể xác định được, sau này Tấn Quốc sẽ trở thành đồng minh của Thương Quốc.

Bang giao chính là một suy luận kỳ lạ như vậy, rõ ràng Thương Quốc là quốc gia bỏ sức lớn nhất trong cuộc chiến phạt Tấn lần này, nhưng lại là ân nhân lớn nhất của Hoàng đế mới của Tấn Quốc.

Trong Tấn Quốc bây giờ, Trâu Cát nắm giữ gần nửa binh quyền, Hoàng đế Tấn Quốc lại thay thế phần lớn thần tử cũ trong triều, cho nên có thể nói trong triều đình Tấn Quốc cơ bản không nghe được tiếng phản đối nào.

Nếu không phải vì kiêng kỵ Tần Kham và Hoa Ôn Kỳ, sợ rằng lúc này tất cả quân đội Tấn Quốc cũng sẽ bắt đầu thân thiện với Thương Quốc.

Vào lúc Hoàng đế các nước cho rằng Hội minh sẽ chính thức bắt đầu, Dương Mộc làm ra một hành động khiến người ta rất bất ngờ.

Thương Quốc muốn tiến hành duyệt binh!

Hoàng đế các nước cũng không xa lạ gì chuyện duyệt binh, đơn giản chính là dò xét quân đội. Làm người đứng đầu một nước, Hoàng đế các nước vẫn thường trải qua chuyện này.

Nhưng lần này Thương Quốc duyệt binh lại khác.

Đầu tiên, lần này tham gia duyệt binh bao gồm sáu đại quân đoàn của Thương Quốc hiện nay. Nói cách khác, sáu đại quân đoàn đều sẽ điều ra một phần quân đội, tạo thành đội ngũ duyệt binh.

Thứ hai, chính là lần duyệt binh này cũng không phải là chỉ có một mình Thương Quốc, mà mời các nước dẫn theo đội danh dự đến, trọng điểm chính là quân đội của Sở Quốc và Vân Quốc.

Sau đó nữa chính là lần duyệt binh này không còn là một mình Hoàng đế Thương Quốc duyệt binh, mà sẽ mời Hoàng đế các nước cùng leo lên tường thành xem lễ, tất cả dân chúng và sứ thần cũng có thể đứng xem ở vòng ngoài.

Đây rõ ràng là khoe khoang sức mạnh quân đội!

Đây là cảm giác trực quan nhất của Hoàng đế các nước.

Mời tất cả mọi người cùng duyệt binh, cho dù là kẻ ngu si cũng có thể hiểu rõ được ý định trong đó!

Quan trọng nhất còn là bắt đầu trước khi Hội minh!

Dương mưu!

Hoàng đế Sở Quốc và Hoàng đế Vân Quốc đều biết Dương Mộc có tâm tư gì, nhưng cẩn thận suy tính, bất kể thế nào bọn họ cũng thua, phái quân tham gia cũng không sao. Từ trên một ý nghĩa nào đó, liên quân ba nước vẫn là một chỉnh thể.

Vì vậy, vào ngày 19 tháng 2, bên ngoài Thương Thành diễn ra một nghi thức duyệt binh long trọng.

Sáng sớm, Dương Mộc làm hoàng đế Thương Quốc mở tiệc chiêu đãi Hoàng đế các nước ở triều điện của hoàng cung.

Bầu không khí trước sau vẫn bình tĩnh, trong sự hòa hợp lại kèm theo vẻ giương cung bạt kiếm, mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt.

Dù sao giữa các nước vẫn có chút mâu thuẫn, nhất là lúc này liên minh phạt Tấn và bên phía Tấn Quốc vẫn ở trong tình trạng chiến tranh, có khoảng mười mấy quốc gia vẫn còn đang giằng co với nhau, còn lại một vài nước nhỏ hoặc nhiều hoặc ít cũng bởi vì trận doanh, hoặc sát biên cảnh với nước láng giềng mà ầm ĩ đến mức rất không thoải mái.

Nhưng không quan tâm giữa những quốc gia này tranh giành lợi ích thế nào, chỉ cần Hoàng đế của bọn họ ở Thương Quốc thì không thể làm ra chuyện gì được. Từ xưa đến nay, hễ là gây chuyện ở trong lúc Hội minh đều không có kết quả gì tốt, cái tiếng đại nghĩa không chỉ là chuyện một câu nói, Tấn Quốc chính là vết xe đổ.

Còn nữa, nếu có Hoàng đế của bất kỳ quốc gia nào xảy ra bất trắc ở trên đất của Thương Quốc, sẽ làm cho Thương Quốc mất mặt. Không nói đến việc Hoàng đế các nước sẽ liên kết lại chỉ trích, bản thân Thương Quốc cũng tuyệt đối không bỏ qua.

Bởi vậy, Hoàng đế các nước nhiều lắm cũng chỉ tranh cãi, châm chọc đối phương mà thôi, bọn họ muốn giữ thân phận nên sẽ không làm chuyện nhục nhã gì. Cũng giống như Hoàng đế Sở Quốc và Hoàng đế Ngô Quốc, đều nhìn nhau không vừa mắt, nhưng lại chỉ chiếm lợi ngoại miệng, thốt ra những lời đe dọa độc ác mà thôi.

Bữa tiệc diễn ra được một nửa,Thượng thư Lễ Bộ Vương Ưng đến đây, bẩm báo:

- Khởi bẩm bệ hạ, quân tinh nhuệ ngoài thành đã chuẩn bị xong.

Dương Mộc gật đầu, nhìn Hoàng đế các nước trong điện rồi cười nói:

- Vẫn mong các vị dời bước, chứng kiến phong thái của liên quân các nước!

- Rất tốt!

- Trẫm cũng đang muốn xem thử, đại quân của Thương Quốc có phải vô cùng kỳ diệu, có thật là mọc ra bốn cánh tay như trong lời đồn đại hay không. Ha ha ha!

- Đi, chúng ta cùng đi thôi!

Hoàng đế các nước đều đứng dậy, kết bạn rời đi, sau đó đều ngồi trên long liễn, giống như đi du lịch danh lam thắng cảnh, hăng hái bừng bừng ra ngoài cung.

Dương Mộc cười thầm.

Vì chuyện này, hắn đã lặng lẽ chuẩn bị hơn một tháng. Hắn tin tưởng, đợi một lát nữa, lần duyệt binh này của Thương Quốc nhất định có thể khiến cho đám Hoàng đế kia đều phải chấn động, thấy được quân đội hùng mạnh của Thương Quốc!

Sau nửa canh giờ, Hoàng đế và sứ thần các nước cùng Dương Mộc leo lên trên thành lâu ở cửa thành phía bắc Thương Thành.

Đang...

Đang...

Đang...

Ba tiếng chuông lớn vang lên, nghi thức duyệt binh chính thức bắt đầu.


Bạn cần đăng nhập để bình luận