Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 385: Đêm Khuya Có Việc

Chương 385: Đêm Khuya Có Việc

=== oOo ===


Buổi tối hôm đó, Dương Mộc viết một đạo thánh chỉ cho Hình Bộ, quy định hễ là người làm giả Đại Thương tệ, bất kể mức độ thế nào đều sẽ chém đầu, tội sẽ liên đới tam tộc.

Đồng thời, hắn quy định ra một vài điều lệ có liên quan tới Đại Thương tệ.

Sau khi làm xong chuyện này, bố cục của Thương Quốc ở Hội minh cũng đã làm xong việc chuẩn bị cuối cùng.

Dương Mộc bảo Bộ Ngoại giao chính thức thông báo với Hoàng đế các nước, vào ngày 20 tháng 2 sẽ tiến hành Hội minh trao đổi.

Cuối cùng, bầu không khí trong Thương Thành đã thay đổi.

Ròng rã một ngày, Hoàng đế và quan viên các nước không có một người nào ra khỏi cửa đi dạo chơi, tất cả đều ở trong hành cung hoặc trong dịch quán để bàn bạc đại sự.

Cũng không phải nói trước lúc này các nước không có chuẩn bị.

Trên thực tế, vẫn là bởi vì Thương Quốc.

Vì sao?

Liên minh mậu dịch các nước đã phá tan bố cục lợi ích vốn có, trung tâm vấn đề thảo luận không chỉ có đất đai và đền tiền, mà còn thêm nhân tố bang giao và nhân tố kinh tế. Một vài tranh chấp với Thương Quốc cũng phải điều chỉnh thích hợp, bất luận là vì Thương Quốc mạnh mẽ, hay cần phải làm tốt quan hệ cùng Thương Quốc để nhận được càng nhiều vũ khí tốt hơn. Những điều này đều là một nhân tố rất quan trọng, không quốc gia nào sẽ bằng lòng đắc tội chết với Thương Quốc ở trên phương diện mấu chốt này.

Trong này, khó xử nhất là Sở Quốc.

Bởi vì, bất luận là ở Vương Kỳ hay Tấn Quốc, Sở Quốc và Thương Quốc đang cùng chiếm lĩnh rất nhiều địa bàn. Bởi vì trong lúc đại chiến, hai nước có thể nắm tay cùng tiến giúp đỡ lẫn nhau, nhưng giờ là lúc chia cắt lợi ích sau cuộc chiến, phần giúp đỡ lẫn nhau này đã nhanh chóng chuyển thành sự thù địch.

Giữa hai nước che giấu mâu thuẫn, có thể nói là nhân tố không ổn định nhất trong Hội minh lần này.

Bình tĩnh mà xem xét, ai không muốn mở rộng buôn bán qua lại với Thương Quốc? Ai không muốn có những binh khí tiên tiến kia?

Cho nên, lựa chọn giữa lợi ích trước mắt và lợi ích sau này, Sở Quốc rơi vào tình thế khó xử.

Nhưng bất kể nói thế nào, Sở Quốc nhất định phải đưa ra sự nhượng bộ thích hợp, chuyện này là không thể nghi ngờ. Điều cần suy tính chính là Sở Quốc nên nhường ra bao nhiêu lợi ích, mới có khả năng làm cho quan hệ giữa hai nước không căng thẳng?

...

Lúc này, ở trong Tử Thần điện, Dương Mộc lại đặc biệt thích ý, hoàn toàn không có suy nghĩ bất an như Hoàng đế các nước bên ngoài.

Hắn vừa hưởng thụ sự xoa bóp của Cơ Linh Nhi, vừa ăn trái cây và phê duyệt tấu chương.

Trong mấy ngày qua, hắn đã chuẩn bị tốt cho tất cả công việc. Về phần nên lựa chọn thế nào, thì phải xem Hoàng đế và đại thần các nước nghĩ thế nào.

- Bệ hạ, đại thống lĩnh Cẩm Y vệ Dương Nhị Nha cầu kiến.

- Dương Nhị Nha? Muộn thế này còn có chuyện gì vậy?

Dương Mộc thuận miệng hỏi.

- Đại thống lĩnh vẫn chưa nói gì, nhưng còn dẫn theo một thuộc hạ, xem ra có chuyện gì đó quan trọng.

Tiểu thái giám tới thông báo.

- Ah... Gọi hắn vào đi.

Dương Mộc vẫy tay. Ngày mai sẽ phải tiến hành buổi lễ Hội minh, càng là thời điểm mấu chốt, càng có khả năng xảy ra chút chuyện gì đó.

Hắn chỉnh lại trang phục rồi ngồi đàng hoàng lại, sau đó mới thấy Dương Nhị Nha được một tiểu thái giám dẫn đường, chậm rãi đi vào trong đại điện.

- Tham kiến bệ hạ!

Dương Nhị Nha và một thuộc hạ quỳ trên mặt đất hành lễ.

- Đứng lên đi, buổi tối còn tiến cung, là bên ngoài đã xảy ra chuyện gì sao?

Giọng điệu Dương Mộc dịu xuống. Ở trong ấn tượng của hắn, từ sau khi Dương Nhị Nha tiến cung cắt đi khả năng nối dõi, mấy năm nay trái lại càng thêm khỏe mạnh, nếu không phải bởi vì tịnh thân thì nhất định sẽ là một nam tử hán mạnh mẽ.

Nhưng bây giờ đại thống lĩnh Cẩm Y vệ khỏe mạnh này lại lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, hiển nhiên là trong khoảng thời gian này đã vì hội liên kết đồng minh mà xử lý việc công vất vả quá độ.

Nghe Dương Mộc hỏi thăm, Dương Nhị Nha gật đầu, khom người nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, hai ngày này bên trong thành quả thật không mấy yên ổn, một vài đám đạo chích mật thám Cẩm Y vệ vẫn thể ứng phó được. Chỉ là hôm nay có một chuyện, vẫn cần bệ hạ định đoạt.

- Ah? Chuyện gì vậy?

Dương Mộc kinh ngạc, hỏi:

- Trẫm không phải đã cho Cẩm Y vệ được tùy cơ ứng biến sao? Nếu các nước ngầm giở trò gì, các ngươi cũng ngầm giải quyết là được rồi, chẳng lẽ còn có chuyện gì mà các ngươi không có cách nào giải quyết sao?

Dương Nhị Nha có chút xấu hổ, cúi đầu nói:

- Bệ hạ tha tội, thần hành sự bất lực, chỉ là chuyện này vẫn phải cần bệ hạ định đoạt. Chuyện xảy ra ở trong sứ đoàn Nguyễn Quốc, trước đó bệ hạ đã phân phó một khi có việc phải lập tức bẩm báo lên, lại thêm chuyện này quá lớn, lúc này vi thần mới tiến cung bẩm báo cho bệ hạ biết.

- Nguyễn Quốc? Sứ đoàn Nguyễn Quốc lại xảy ra chuyện... Trước đó không phải đã quét sạch dư nghiệt của Nguyễn Quốc rồi sao? Hay Cẩm Y vệ ngươi không làm tròn bổn phận thế?

Vẻ mặt Dương Mộc khó coi. Sứ đoàn Nguyễn Quốc bây giờ chỉ còn là sứ đoàn như bề ngoài, trước đây bởi vì bọn họ và Thiên tử Đại Lễ Cơ Hách mưu đồ bí mật, cộng thêm chuyện ở phủ khố Cấm quân, mật thám ẩn nấp đã sớm bị một lưới bắt hết, theo lý thuyết thì hẳn là không có năng lực gây ra sóng gió gì nữa.

Lúc này, ở dưới tình huống như thế, trong thành lại nhiều cấm quân tuần tra như vậy, sứ đoàn Nguyễn Quốc còn có thể làm ra chuyện thiêu thân gì nữa?

- Bệ hạ bớt giận, cũng không phải là chuyện của dư nghiệt, mà là những thị nữ bên cạnh Nữ đế Nguyễn Quốc. Các nàng ai nấy đều không phải là loại người đơn giản, đã có không ít huynh đệ chịu thiệt rồi. Ngay vừa rồi mấy tên thuộc hạ tận mắt nhìn thấy có đoàn người ra khỏi hành cung của Nữ đế Nguyễn Quốc, chúng thần nghi ngờ Nữ đế dịch dung lẫn vào trong đó cùng ra ngoài.

- Như vậy...

Dương Mộc im lặng suy nghĩ, sau đó nhìn về phía tiểu đầu mục Cẩm Y vệ bên cạnh Dương Nhị Nha, nói:

- Ngươi chính là người chịu trách nhiệm giám sát sứ đoàn Nguyễn Quốc sao? Ngươi tên là gì? Kể chi tiết cụ thể cho trẫm nghe đi.

- Vâng!

Tiểu đầu mục Cẩm Y vệ có chút kích động, cung kính nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, tiểu nhân tên là Lý Hưng Nghiệp, lần này dẫn theo tổng cộng một trăm huynh đệ theo dõi sứ đoàn Nguyễn Quốc. Hôm nay vào buổi trưa đã nhìn thấy một đội ma ma từ hành cung đi ra, lúc đó chúng thần cũng không mấy chú ý, chỉ phái mấy huynh đệ đi theo, tới đêm thì cảm thấy có điều gì đó không ổn nên đã điều tra, không ngờ bên trong hành cung chỉ có một Nữ đế giả. Lúc này, mọi người mới chợt hiểu ra, phái người đi tìm đội ma ma đã ra khỏi cửa vào buổi trưa, không ngờ được những huynh đệ đi theo dõi đều bị hạ độc thủ, đoàn người của Nữ đế Nguyễn Quốc đã thay đổi trang phục và bước vào một phủ quan ở phía nam thành. Sau khi các huynh đệ tra xét một lúc đã phát hiện ra, phủ đệ mà Nữ đế Nguyễn Quốc đi vào là của một quan viên trong Cấm quân.

- Quan viên nhậm chức trong Cấm quân sao? Có phải là một giảng sư truyền thụ binh pháp hay không?

Dương Mộc dường như suy nghĩ tới điều gì, hắn đã đoán được một vài điểm mấu chốt.

Lý Hưng Nghiệp hơi ngạc nhiên, vội vàng nói:

- Bệ hạ minh giám, người này tên là Tiêu Định, là một giảng sư trong sở huấn luyện quan tướng của Cấm quân. Bởi thân phận của hắn tương đối đặc biệt nên Cẩm Y vệ vẫn có lưu ý, chúng thần nghi ngờ Nữ đế Nguyễn Quốc đến là vì muốn trộm binh pháp của Đại Thương ta.

Sao có thể chỉ là đến vì binh pháp chứ!

Trong lòng Dương Mộc thầm nói. Nữ đế Nguyễn Quốc này rõ ràng cho rằng Tiêu Định là một đại tài khó gặp, muốn đục khoét nền tảng trở lại làm lớn mạnh thực lực của Nguyễn Quốc. Ban đầu, khi ở trong đại doanh của Cấm Quân, hắn cũng đã phát hiện ra manh mối này. Không ngờ được Nữ đế Nguyễn Quốc lại hành động nhanh như vậy, lúc này mới có một, hai ngày đã lập tức hành động, hơn nữa còn tự mình đến nhà thăm hỏi, có thể nói là cầu hiền như khát nước.


Bạn cần đăng nhập để bình luận