Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 126: Liên Nỏ Hiển Uy

Chương 126: Liên Nỏ Hiển Uy

=== oOo ===


Mưa tên đến từng đợt lại từng đợt, đem cả nhánh Trịnh Quân đều chặn ở trên sơn đạo hẹp dài, đánh cho bọn chúng trở tay không kịp.

- Mau bỏ đi! Lui về sau —

Một tướng lĩnh tập hợp mười mấy quân sĩ lại, gân cổ hô to, phát ra hiệu lệnh.

Ầm ầm —

Bỗng nhiên phía sau truyền đến tiếng nổ vang giống như núi đổ, âm thanh điếc tai. Từng khối đá lớn và khúc gỗ lăn xuống từ trên đỉnh núi, ngăn chặn lại đường lui.

Đồng dạng, phương hướng đi tới sơn đạo cũng đã bị ngăn chặn.

- Chó chết! Bọn họ đã chặn lối ra.

- Chúng ta chết chắc rồi! Chúng ta sẽ bị quân Thương giết sạch.

- Tiến lên! Chúng ta chỉ có thể tiến lên! Đây chính là con đường sống duy nhất.

Sau một trận sợ hãi và hoảng loạn, binh sĩ quân Trịnh cuối cùng cũng lấy lại được dũng khí lui về phía sau, ý đồ vượt qua tầng tầng chướng ngại, phá tan trùng vây.

Một số tướng lĩnh cũng phản ứng lại, tổ chức các binh sĩ bên cạnh, lớn tiếng hô quát. Thế nhưng tất cả đều không ngoại lệ, chỉ cần là nơi phát sinh ra tiếng động lớn thì đều sẽ bị một trận mưa tên bao trùm, toàn bộ mấy tướng lĩnh đều bị bắn thành con nhím.

Thấy thế, Vệ Trung Toàn đứng ở trên gò núi lắc đầu không thôi. Quân Trịnh vốn vẫn có cơ hội lui lại, thế nhưng lại bị từng đợt mũi tên liên tiếp làm cho bối rối, lãng phí cơ hội tốt nhất để phá vòng vây, khiến cho liên nỏ lại một lần nữa bị lấp đầy, khởi xướng một làn công kích mới.

Phốc phốc phốc ——

Lại là một trận âm thanh quái dị của dị vật xuyên thủng thân thể vang lên.

Mặc dù lúc này màn đêm đen kịt, nhưng binh sĩ quân đoàn Thanh Long vẫn có thể cảm giác được quân Trịnh đang ngã xuống từng mảng từng mảng trên sơn đạo dưới sức công kích khủng bố của loại binh khí chiến tranh liên nỏ này.

- Ngừng bắn! Ném đuốc ——

Nghe được mệnh lệnh của Vệ Trung Toàn, từng binh sĩ của quân đoàn Thanh Long đều nhen lửa cây đuốc trong tay lên, ném về phía dưới chân núi.

Tê ——

Một trận hít khí lạnh vang lên từ hai bên sơn đạo.

Vốn dựa vào mấy cây đuốc mà Trịnh Quân lưu lại, thì mọi người đã có thể loáng thoáng thấy được thảm trạng ở phía dưới. Thế nhưng nhìn qua cảnh tượng như thế… Quả thật quá chấn động.

Thi thể trải rộng trên sơn đạo, vô luận là binh sĩ quân Trịnh hay là các tướng lĩnh thân mang giáp da, tất cả đều ngã trong vũng máu, trước ngực và sau lưng đều cắm đầy mũi tên, tử trạng rất dữ tợn.

Trong đó có một phần nhỏ binh sĩ may mắn còn sống, đều ôm đầu, cả người run rẩy núp ở trong đống thi thể.

Đây… Đây là loại công kích mãnh liệt cỡ nào?

Tương đương với mấy ngàn người cùng đồng thời bắn nỏ, uy lực mạnh mẽ, liên tục không ngừng, một khi đã bị nhìn chằm chằm thì rất khó có thể may mắn thoát khỏi.

Trong nháy mắt, rất nhiều binh sĩ của quân đoàn Thanh Long đều không hẹn mà cùng nhìn về phía chiếc liên nỏ đang đặt ở phía trước. Cho dù trước đó đã từng thấy qua năng lực của nó, thế nhưng cho đến lúc này sức nặng của nó ở trong mắt mọi người mới hoàn toàn thay đổi.

Nó đã không còn là một loại cung đặc biệt, mà là một loại binh khí quái vật.

Đây chính là uy lực của binh khí mới do Bộ khoa học kỹ thuật nghiên cứu phát minh ra sao? Thực sự là quá… quá kinh người.

Trong ánh mắt của tất cả binh sĩ quân đoàn Thanh Long đều phát ra một loại phấn khởi trước nay chưa từng có. Có loại binh khí như vậy ở trong tay, đã có được ưu thế đến cỡ nào trên chiến trường.

- Toàn quân nghe lệnh! Tiếp tục giết ——

Trong con ngươi của Vệ Trung Toàn chợt lóe linh quang, hạ đạt mệnh lệnh.

Ô ——

Tiếng kèn lệnh vang lên, binh sĩ quân đoàn Thanh Long từng người đều giống như thỏ hoang bị chấn kinh, từ bên trong khe núi chui ra, chen chúc mà xuống.

Một đám binh sĩ quân Trịnh còn đang kinh hoảng lùi lại liền kinh ngạc đến ngây người. Ở dưới từng đợt mũi tên bắn xuống còn giữ được mạng sống, mà hiện tại lại bị lực lượng quân địch càn quét, căn bản không có biện pháp nào để sống sót. Trong lúc nhất thời bọn họ lại càng thêm hoảng loạn.

Binh bại như núi đổ!

Ở trong đánh giá của Vệ Trung Toàn, nhóm quân Trịnh này ít nhất cũng có khoảng hai vạn người, thế nhưng bây giờ lại bị năm ngàn binh sĩ của quân đoàn Thanh Long đuổi cho chạy trốn khắp nơi.

- Giết ——

Đang ——

- Giết ——

Hai bên đánh giáp lá cà. Lấy Khuất Dũng cầm đầu, Thiên nhân đội thứ nhất xông vào, bốn Thiên nhân đội còn lại cũng dồn dập vọt xuống dưới chân búi, gia nhập đội ngũ đuổi giết.

- Đại soái, có nên hạ lệnh chiêu hàng hay không?

Lúc này, người cầm đầu của nhánh quân thứ năm Hà Tang đi tới, ôm quyền hỏi.

Trong con ngươi Vệ Trung Toàn lóe lên tinh quang, nói:

- Từ từ đã, trước hết cứ để cho mọi người chém giết thoải mái, không giết kẻ địch đến sợ hãi thì bọn họ sẽ không dễ dàng khuất phục.

- Vâng!

Hà Tang nghe vậy, dưới sự bảo vệ của vài tên binh sĩ giết về phía trước.

- Chiêu hàng sao?

Nhìn bóng lưng Hà Tang đã đi xa, Vệ Trung Toàn nỉ non một tiếng. Hắn làm sao lại không nghĩ tới chiêu hàng, nếu được thì có thể sẽ giảm đi rất nhiều thương vong không đáng có. Thế nhưng nếu như truyền đạt mệnh lệnh chiêu hàng vào lúc này, những binh sĩ kia sẽ nghĩ như thế nào?

Chiêu hàng tuy rằng cũng có quân công, thế nhưng lại không nhiều bằng trực tiếp trảm thủ giết địch.

Phải biết, ở trong văn bản về chế độ công huân tước có quy định, một khi chủ soái truyền đạt mệnh lệnh chiêu hàng, như vậy binh sĩ sẽ không thể tiếp tục giết chóc, nếu không thì không những là vô công mà còn phải bồi thường. Binh sĩ chỉ cần bắt được hai tên địch là có thể thu được quân công khi giết một người, hơn nữa nếu là quân công của đoàn thể thì sau khi chiến sự kết thúc sẽ chia đều cho tất cả binh sĩ.

Thế nhưng rất rõ ràng, hiện tại quân Trịnh đã giống như chó nhà tang, cảnh tượng một binh sĩ quân Thương đuổi giết mấy binh sĩ quân Trịnh chỗ nào cũng có. Nếu truyền đạt mệnh lệnh chiêu hàng vào lúc này, há không phải là chủ soái đang cướp quân công của mọi người sao?

Là một Thống soái, Vệ Trung Toàn hiểu rất rõ tướng sĩ dưới trướng của mình khát khao bao nhiêu đối với quân công. Nhịn nửa tháng, ngày hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội để kiếm chác. Nếu như bị miễn cưỡng đánh gãy như thế, nhất định sẽ khiến quân tâm rung chuyển, binh sĩ phẫn hận.

Huống hồ, bên trong quân đoàn Thanh Long còn có rất nhiều binh sĩ chưa từng tự tay giết người, đây cũng coi như là một cơ hội để mài giũa cho bọn họ.

Binh sĩ quân Trịnh đang cuống quýt chạy trốn, lúc này căn bản không nghĩ tới chính mình đã thành quân công và phương tiện luyện binh trong mắt người khác. Khi đối mặt với binh sĩ quân đoàn Thanh Long đang hung hãn xông lên thì bọn họ chỉ có thể kêu thảm xin tha, không có nổi nửa điểm kháng cự.

Binh sĩ dưới trướng đẩy mạnh về phía trước, Vệ Trung Toàn đạp lên vết máu dưới chân, từng bước từng bước theo ở phía sau, trên mặt không hề có cảm xúc, phảng phất trước mắt chỉ là một hồi diễn luyện.

Phốc ——

Một tướng lĩnh quân Trịnh không kịp né tránh, bị một thanh trường thương đâm thủng thân thể, trước khi chết còn trợn to mắt, rõ ràng là chết không nhắm mắt.

Mà binh sĩ giết chết tướng lĩnh này lại vui sướng cười to, cắt lấy đầu của tên tướng lĩnh, sau đó giắt vào hông.

Ở trong chế độ công huân tước, cái gọi là trảm thủ cũng không phải chỉ là chặt đầu của kẻ địch, mà là giết chết kẻ địch.

Ví dụ như ở trong chiến trận tập thể, là dựa theo kiểm kê nhân số sau trận chiến để tính toán quân công. Mà ở trong chém giết tán loạn, binh sĩ đánh giết một binh sĩ quân địch bình thường chỉ cần cắt lấy tai phải là được. Sau khi chiến sự xong xuôi liền giao cho người ghi chép chiến trường kiểm tra, sẽ kết toán quân công theo đoàn thể.

Còn đối với tướng lĩnh quân địch thì yêu cầu cắt lấy đầu, sau khi chiến sự kết thúc lại xác nhận, do đó quân công sẽ dành cho từng cá nhân binh sĩ, không cần chia sẻ với đoàn đội còn lại. Đồng thời đề xướng loại cạnh tranh tốt này, dũng sĩ chém giết sẽ được sùng kính, tiến hành biểu dương ở trong toàn bộ quân đội.

Đương nhiên, vì phòng ngừa có người lợi dụng sơ hở lén lút cắt lấy lỗ tai của tử sĩ phe mình, trong quân đội cũng đã phổ biến quan niệm vinh nhục và quan niệm đoàn đội, để cho binh sĩ làm một người quang vinh xem thường loại hành vi này. Đồng thời còn định ra quân pháp vô cùng nghiêm khắc, một khi phát hiện tình huống làm giả quân công, toàn bộ tiểu đội đều sẽ bị huỷ bỏ hết quân công, người nói dối sẽ trực tiếp bị xử trảm, người biết mà không tố giác được coi là đồng mưu.

Quả thật đây là một loại thủ đoạn khích lệ phi thường hữu hiệu. Vì thế trong trận chiến này những tướng lĩnh quân Trịnh liền trở thành những cái bánh thơm ngọt, rất nhiều binh sĩ quân đoàn Thanh Long trực tiếp hướng về các tướng lĩnh khoác giáp trụ đuổi theo, dẫn đến những tướng lĩnh kia hầu như không có một tia may mắn nào để sống sót, tỉ lệ tử vong thậm chí còn cao hơn so với binh sĩ bình thường.


Bạn cần đăng nhập để bình luận