Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 575: Sĩ Khí Của Quân Mãng

Chương 575: Sĩ Khí Của Quân Mãng

=== oOo ===


________________
VIP Chương 575: Sĩ Khí Của Quân Mãng

Hoàng đế Mãng Quốc như vậy, tướng sĩ xung quanh cũng bị ảnh hưởng, nhớ lại quá khứ của Mãng Quốc, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác vinh nhục.
Đại quân hành quân hai ngày, cuối cùng đã tới tiền tuyến.
Cái gọi là tiền tuyến cũng chính là chỗ cách quân Thanh Long không xa.
Mấy ngày trước, ở đây còn là nơi hoang vắng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có bốn, năm thôn trang nhỏ, ngoài ra không có gì khác.
- Khởi bẩm Bệ hạ, quân đoàn Thanh Long đã tới.
Tiểu tượng thám báo đến bẩm báo.
- Toàn quân trận, dốc sức đánh quân Thanh Long!
Hoàng đế Mãng Quốc rút bội kiếm ra, Có vẻ bi tráng, trong lòng sớm đã hạ quyết tâm. Cho dù kết quả của trận chiến này sẽ rất bi thảm, nhưng hắn cũng muốn oanh oanh liệt liệt, không có gì sợ hãi.
Thật ra, lấy thực lực một nước của Mãng Quốc trước mắt, tuy đã sớm bị sáu đường của quân đoàn Thanh Long kiềm chế phần lớn binh lực, nhưng nếu muốn sống tạm thì vẫn có thể triệu tập được một ít đại quân.
Nhưng tạm thời ngăn cản lại thì có thể thế nào đây?
Hiện nay, lòng người trong nước bàng hoàng, ngay cả Mãng Thành cũng đầy bi thương, thế tộc làm phán với quy mô lớn. Liên tưởng đến chiến tích Thương Quốc đạt được trong một năm qua, lại thêm tình thế trước mặt đã mất đi Phạm Quốc phối hợp tác chiến, Mãng Quốc bị suy bại là điều không thể tránh khỏi.
Tiếp tục như vậy còn thế nào nữa?
Sớm muộn cũng sẽ bị kéo cho suy sụp.
Không bằng sớm nhân cơ hội đánh một trận, có lẽ còn có thể cổ vũ sĩ khí của các tầng lớp trong nước.
Ngoài dự đoán của Hoàng đế Mãng Quốc, sau khi quân Thanh Long đến lại không lập tức tấn công giết chóc, mà lập doanh trại cách đó
năm dặm.
Lần này, người dẫn binh tấn công bên phía quân Thanh Long là Lý Ngự.
Lý Ngự phải quân cưỡi ngựa đến dưới thành, dùng tên nỏ bắn một phong chiến thư vào đại quân của quân Mãng.
Trên chiến thư CÓ viết rõ ràng:
- Lý Ngự xin báo với Mãng Hoàng, hai nước có chiến tranh là do quý quốc khiêu khích trước. Tướng sĩ quân ta kính trọng quý quân, trong lúc này lại càng kính trọng ý chí tử chiến của quý quốc. Là vậy, quân ta quyết ý đánh một trận ngang nhau với quân của quý quốc. Nếu quân ta thua trận chiến này, Lý Ngự ta sẽ lập tức rút binh, không lại công kích lãnh thổ của Mãng Quốc nữa. Nếu quân của quý quốc thua thì Mãng Quốc phải đầu hàng Thương Quốc, vĩnh viễn không được phản loạn, nếu Mãng Hoàng cho rằng có thể, mời hẹn chiến.
Hoàng đế Mãng Quốc nhìn một lúc liền nhíu mày, giao cho Ngô Ung bên cạnh.
Thật lòng thì Hoàng đế Mãng Quốc có hơi động tâm.
Mấy ngày hành quân, hắn đã suy nghĩ rất nhiều.
Hoàng tộc Mãng Quốc không chỉ có một mình hắn, nếu một trận chiến này thất bại, Hoàng tộc Mãng Quốc sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt. Nếu như thuận theo đại thế, Hoàng tộc và quan viên Mãng Quốc còn có thể nhận được ưu đãi, khi đầu hàng sẽ có được tên tuổi chủ động hiến hàng.
Dù sao, dự đoán của bản thân hắn về cuộc đại chiến lần này chính là, nếu thua sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn, hắn tự sát hy sinh cho tổ quốc, cả quốc gia sẽ tiêu vong.
Bất kể thế nào, giao hẹn trên chiến thư của Lý Ngự là điều tốt nhất.
Hoàng đế Mãng Quốc và Ngô Ung nhìn nhau, quân thần không nói gì.
Thật lâu sau, Hoàng đế Mãng Quốc trầm giọng nói:
- Sáng sớm ngày mai, đánh một trận sinh tử.
Sáng sớm ngày mai.
Lúc này, hai bên đều không vội, dù sao bọn họ đều đã hành quân suốt mấy ngày nên cần phải chỉnh đốn và dưỡng sức.
Trái lại, từ trên trình độ nào đó, đề nghị này vẫn có lợi cho quân Mãng.
Bởi vì khi hắn tuyên thệ trước lúc xuất quân đã chặt đứt ngón tay, mới dần dần xây dựng được sĩ khí trong quân. Lúc đó nhiệt huyết của mọi người đều tăng cao, dĩ nhiên không sợ hãi. Sau mấy ngày hành quân này, các tướng sĩ dần dần bình tĩnh lại, sĩ khí dần dần giảm
xuống.
Chậm chiến đấu một ngày thì lương thực tích trữ được lại hao tổn đi rất nhiều, sĩ khí và tâm tư giết chóc sẽ đột nhiên giảm xuống cũng không biết chừng.
Sớm bắt đầu chiến đấu cũng có thể ngừng tình trạng này lại.
Về phần sau trận chiến này, nếu như Mãng Quốc thua thì cả nước đầu hàng, Hoàng đế Mãng Quốc cũng không để ý lắm. Nếu một trận chiến này thua, Mãng Quốc cũng không còn lại bao nhiêu sức lực chống lại, trừ khi trong một tháng ngắn ngủi, liên quân khóa chặt lấy quân Thương, bằng không thật sự không có chút hi vọng nào.
Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa lên khỏi đỉnh núi, tiếng kèn lệnh thê lương lập tức vang lên ngoài thành Hoàng Vũ.
Đây là quân trận đặc biệt của hai phe.
Đại quân của Mãng Quốc tổng cộng có hơn chín vạn người, đại trận ở giữa là hơn hai vạn kỵ binh đỏ như lửa, phía trước đại trận kỵ binh là một phương đội màu đen có mấy trăm người, đây là Hắc Y quân do Hoàng đế Mãng Quốc tự mình dẫn đầu, phía bên phải đại trận là hơn sáu vạn bộ binh đỏ như lửa đều cầm trường mẫu.
Phía quân Thanh Long đối diện lại là ba phương trận kỵ binh màu đen nghiêm túc dị thường, tất cả đều là kỵ sĩ lưng đeo tên nỏ, trong
tay cầm loan đạo với quần áo nhẹ nhàng, ngoài ra còn có hơn bốn vạn bộ binh.
Hai quân vừa khai chiến đã thể hiện ra xu hướng hoàn toàn hỗn loạn, không đợi quân lệnh đã vung vẩy đao mâu bắt đầu điên cuồng xung phong liều chết, tiếp theo chính là những tiếng gào thét che trời lấp đất, ba đại trận của quân Thanh Long cũng như nước thủy triều lao về phía trước.
Lý Ngự ở trước trận, lớn tiếng ra lệnh:
- Hai trận giữa và phải sát nhập vào đại quân, vừa đánh vừa rút! Sau ba dặm thì tiến hành quyết chiến!
Đại trận kỵ binh nghiêm chỉnh lập tức được phát động giống như Cơn lốc.
Đại quân triển khai thành hình một thanh kiếm, nhanh như chớp lướt qua chủ lực của quân Mãng, ra sức chém giết một trận, chỉ trong thời gian một bữa ăn đã cứng rắn cắt thẳng quân Mãng ra, ầm ầm ép về phía dưới thành Hoàng Vũ.
Lúc này, kỵ binh chủ lực dưới quyền của Lý Ngự rất gian nan.
Tính chất đặc biệt của kỵ binh là ở chỗ tấn công chém giết sắc bén, kỵ binh đấu với kỵ binh, muốn làm được vừa đánh vừa rút sẽ rơi vào tình thế bị động bất lợi trước.
Từ trước tới nay, trong lúc kỵ binh chiến đấu với kỵ binh có ý định lùi lại, không thể một mực sải móng ngựa chạy như bay, bằng không người đánh lén hoàn toàn có khả năng xông tới phá hỏng trận hình khi lùi lại, dẫn đến tan vỡ thật sự.
Mặc dù kỵ binh là do Thương Quốc sáng lập ra đầu tiên, nhưng trải qua nhiều năm phát triển như vậy, khinh kỵ binh của các quốc gia cũng phát triển, thực lực kỵ binh của Mãng Quốc cũng không kém.
Muốn vừa đánh vừa lui, ưu thế chiến đấu tất nhiên cũng giảm đi rất nhiều, việc thương vong lớn gần như khó tránh khỏi. Không bao lâu, chủ lực quân Thanh Long đã tử thương hơn một nghìn người ngựa.
May mà quân Mãng chỉ có hơn hai vạn kỵ binh, Lý Ngự dựa vào đội hình nghiêm chỉnh để tiếp ứng lẫn nhau, cuối cùng cũng không bị xông qua đại trận dẫn đến tình trạng suy sụp thật sự.
Cho đến khi rời đi ngoài ba dặm, một loạt kèn sừng trâu bên cạnh Lý Ngự đã nhanh chóng được thổi lên, trận hình chợt thay đổi. Tiền quân biến thành hậu quân, hậu quân biến thành tiền quân, hai cánh quân lấy tốc độ cao nhất giống như tia chớp chạy như bay.
Hai quân xông vào nhau chém giết, hai cánh đại quân chủ lực rút nhanh đã ở vòng ngoài ung dung chỉnh đốn đội hình, sau đó gào thét xông về phía quân Mãng.
Cuộc chém giết lớn thật sự đã được bắt đầu. Ngoài thành cũng không quá rộng rãi, hai bên đều không có đường sống quay về, chỉ có thể ra sức chém giết, mãi đến khi một bên hoàn toàn ngã xuống.
Chiến trường rơi vào tình trạng giằng co, làm cho chủ soái của hai quân đều mất đi khả năng chỉ huy.
Lý Ngự đã không cần truyền ra bất kỳ quân lệnh nào, chỉ dẫn theo một vài trung quân phi ngựa chuyên tìm kiếm vị trí của Hoàng đế Mãng Quốc.
Hắn biết, hôm nay Hoàng đế Mãng Quốc dẫn đầu đại quân xung phong liều chết, ngoại trừ ý chí tử chiến thì sức chiến đấu cũng không mạnh lắm. Sở dĩ Lý Ngự phải vội vàng giải quyết Hoàng đế Mãng Quốc, thật ra chính là nhân cơ hội này để hoàn toàn đánh bại cốt lõi của Mãng Quốc.
Cái gọi là giao hẹn trước trận chiến, thật ra Lý Ngự cũng không quá tin tưởng.
Hắn đã từng sớm nghe nói Hoàng đế Mãng Quốc có ý định liều chết, nếu không thể bắt sống được, nếu chẳng may tự vẫn ở trước trận, như vậy sẽ không làm được theo giao hẹn, sẽ hạn chế kết quả trận chiến này ở mức lớn nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận