Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 382: Liên Minh Mậu Dịch Các Nước

Chương 382: Liên Minh Mậu Dịch Các Nước

=== oOo ===


Cuối cùng, mọi người trải qua bàn bạc và giải thích, tên tổ chức này cũng được xác lập.

Liên minh mậu dịch các nước.

Đây là một tổ chức tương tự với WTO của kiếp trước, tuy trước mắt không nghiêm mật như vậy, nhưng theo Dương Mộc thấy, ở dưới đại cục như bây giờ đã là đáng quý rồi.

Thông qua một tổ chức liên minh mậu dịch như vậy, là có thể làm cho Thương Quốc phát huy ra ưu thế lớn nhất của mình, thông qua cách thức buôn bán để tăng cường lực ảnh hưởng trong thiên hạ. Từ một góc độ khác có thể thấy được, điều này cũng là một bước đi vững chắc để tiến về phía vị trí bá chủ.

Lúc này, phần lớn Hoàng đế các nước đều bày tỏ tán thành.

Mặc dù còn chưa liệt kê ra các điều khoản, nhưng dựa theo tư tưởng mà Dương Mộc miêu tả ra, trong lòng mọi người cơ bản đều tiếp nhận.

Đáng để nhắc tới là, Tấn Quốc lại là nước ủng hộ Liên minh mậu dịch các nước nhất.

Vì sao?

Tuy qua một trận chiến này, Tấn Quốc bị tổn thương nguyên khí nặng nề, bá quyền tích lũy trăm năm đã biến thành tro bụi, nhưng nội tình vẫn còn, sức mạnh dân gian của nó cũng không thể coi thường. Chỉ cần chăm lo việc nước, theo thời gian chưa chắc không thể khôi phục lại vinh quang của ngày xưa.

Cho nên, Liên minh mậu dịch các nước thành lập sẽ có ảnh hưởng tích cực tới Tấn Quốc.

Còn có Vân Quốc và Mãng Quốc cũng sẽ có được ích lợi trên mặt kinh tế. Các nước có tâm tư khác nhau, nhưng nói tóm lại đều giữ thái độ ủng hộ.

Vì vậy, cả buổi chiều mọi người lại bận rộn.

Dương Mộc đương nhiên sẽ không để thời gian cho những người này lén lút giao tiếp, cho nên buổi chiều sau khi từ thành Công Nghiệp đi ra, lập tức tiến hành hội nghị dự nhiệt Hội minh ở trong triều điện.

Cái gọi là hội nghị dự nhiệt, thật ra chủ yếu là chỉ bàn bạc chuyện Liên minh mậu dịch các nước.

Trải qua thương lượng, các quốc gia xác định một tôn chỉ đầu tiên, đó chính là loại bỏ hàng rào thông thương giữa các nước, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của các quốc gia trong buôn bán, đồng thời thông qua các biện pháp mang tính thực chất như cắt giảm thuế má, thành lập một tổ chức hoàn chỉnh lại có sức sống được các nước công nhận.

Nói chung chính là một câu nói: Mở cửa, bình đẳng, loại bỏ kỳ thị!

Sau đó, chính là thảo luận một vài điểm quan trọng.

Về phần phương diện chi tiết thì khẳng định không thể lập tức thảo luận ra được, đến lúc đó cái này sẽ do người chịu trách nhiệm có liên quan ở các quốc gia cùng nhau thảo luận.

Bây giờ, chỉ cần Hoàng đế các nước quyết định các quan điểm cơ bản, đóng đại ấn cho chuyện này là được.

- Các vị, vừa rồi bàn bạc ra các loại ý kiến, thật ra nếu muốn thực hành vẫn cần có tiền đề mới được.

Lúc này, Dương Mộc bỗng nhiên nói.

- Vẫn mong Thương Hoàng Bệ hạ công khai.

- Giống như đã nói trước đó, trong vùng đất công chiếm được lần này có mấy mỏ bạc lớn, nhưng không biết nó có số lượng bao nhiêu, như vậy thật sự rất khó có thể phân chia được. Nói cách khác, sau này các nước giao dịch cố gắng không nên dùng bạc trắng.

Không nên dùng bạc trắng?

Một đề nghị như vậy thật sự làm cho Hoàng đế các nước ngạc nhiên.

Bởi vì mọi người thật sự không nghĩ ra, ngoại trừ bạc trắng còn có thể dùng gì để làm tiền tệ.

Vàng sáng lóa ngược lại cũng có thể dùng để giao dịch, nhưng trong thực tế, bởi vàng ít hơn bạc, cho dù là cùng một quốc gia thì tỉ lệ quy đổi giữa vàng và bạc cũng không giống nhau, cho nên phần nhiều công dụng của nó là thu thập, tàng trữ, không thể đủ dùng để lưu thông buôn bán.

Như vậy thì dùng gì để giao dịch chứ?

Đây là vấn đề Hoàng đế các nước quan tâm nhất.

- Mọi người cũng biết, bạc trắng cũng giống như ngũ cốc trong ruộng đồng vậy, tất cả đều khai thác từ trong lòng đất rồi nấu chảy luyện ra, giá trị bạc trắng ở các quốc gia cũng hoàn toàn khác nhau. Trong một vài quốc gia, một lượng bạc trắng có thể mua được mười thạch gạo, trong một vài quốc gia khác thì một lượng bạc trắng lại chỉ có thể mua được năm thạch gạo, điều này dẫn tới giao dịch giữa các nước thật sự rất không công bằng. Cho nên, trẫm khởi xướng chế tạo một loại tiền tệ, sử dụng để lưu thông giữa các quốc gia.

- Sở Quốc tuyệt đối sẽ không đồng ý chuyện này.

- Tấn Quốc có lòng mà không có sức.

- Đại Ngụy... Sẽ theo mọi người.

- Khang Quốc ta tán thành.

- Tào Quốc cũng tán thành.

- Tống Quốc cũng tán thành.

...

Không đợi Dương Mộc nói xong, Hoàng đế các nước đều tỏ thái độ,

Các nước có nhiều mỏ bạc hoặc là dân gian giàu có đều chống đối chuyện này, ngược lại những nước nghèo đều cố hết sức tán thành.

- Các vị hãy nghe trẫm nói hết đã.

Dương Mộc giơ tay lên ra hiệu cho mọi người không nên nóng vội, sau đó nói:

- Trẫm vừa nãy cũng nói rồi, lựa chọn dùng một loại tiền mới để giao dịch chỉ là một suy nghĩ của Thương Quốc ta, trẫm cũng không cứng rắn yêu cầu các quốc gia còn lại phải lựa chọn sử dụng đồng tiền mới này.

Hai mắt Nữ đế Nguyễn Quốc chuyển động, thản nhiên nói:

- Thương Hoàng Bệ hạ là một người thông minh, chẳng lẽ không nghĩ tới chúng ta sẽ phản đối sao? Có lời gì cứ nói thẳng là được!

Dương Mộc nói:

- Chẳng lẽ Nữ đế cho rằng Nguyễn Quốc có thể đại biểu cho các nước sao? Các vị, thật không dám giấu, Thương Quốc ta đang muốn phổ biến một loại tiền ở trong nước của mình, nếu sau này các nước muốn giao dịch với Thương Quốc ta thì cần phải dùng bạc để đổi tiền của Đại Thương mới được.

Lời này vừa nói ra, tất cả những người ngồi đầy đều kinh hãi.

Khi tất cả mọi người đang suy nghĩ chuyện này có thể có hại cho lợi ích quốc gia mình hay không, thì Thương Quốc lại muốn phổ biến tiền này ở trong nước của mình?

Thật sự là không thể tưởng tượng nổi!

Dương Mộc thu hết vẻ mặt của mọi người vào đáy mắt, trên thực tế trong lòng đang lén vui mừng.

Bạc của các quốc gia tuy có thể đổi thành tiền mới của Thương Quốc, nhưng chẳng phải là tiền của Thương Quốc cũng đã thành một loại tiền đồng giá với bạc trắng sao?

Lại lấy hệ thống Bretton Woods ở đời trước làm ví dụ, thật ra nó chính là hệ thống lấy việc trao đổi đô la mỹ và vàng làm trụ cột, trên thực chất là thành lập một loại hệ thống tiền tệ quốc tế lấy đôla mỹ làm trung tâm, nội dung cơ bản bao gồm đô la mỹ và vàng, tiền của các quốc gia thành viên trong IMF sẽ duy trì tỷ giá đoái đô la mỹ cố định.

Thế giới này cũng không có tổ chức tiền tệ hoặc tỷ giá hối đoái, đợi đến khi tiền của Thương Quốc trở nên mạnh mẽ, sẽ có thể gần như đồng giá với bạc trắng. Nếu kinh tế của Thương Quốc có thể đứng vững vị trí hàng đầu trong các nước, như vậy dựa vào tính tiện lợi, sức mua và năng lực tránh phiêu lưu của nó là có thể được các quốc gia tranh nhau dự trữ, trở thành một loại tiền lưu thông và tiền dự trữ chiến lược.

Lúc đó, một khi Thương Quốc tiêu tiền với quy mô lớn ở trong nước, hoặc có thể nói là ép giá trị bạc trắng xuống, như vậy sẽ tạo thành hậu quả mang tính tai họa nhất định đối với nước đó.

Đương nhiên, điều này thuộc về phạm vi chiến tranh tiền tệ ở hậu thế, thế giới này chưa từng có tiền lệ như vậy, cho dù Dương Mộc công khai nói ra, chắc hẳn cũng không có người nào tin. Cũng may là Dương Mộc từng học qua một chút kinh tế học ở kiếp trước, cho nên sớm chôn xuống một nước cờ ngầm này.

Loại bỏ lo lắng của các nước, tiền mới cũng chỉ được phát hành trong Thương Quốc. Vì thế, trên cơ bản chuyện tiền hàng trong liên minh xem như đã được quyết định.

- Thương Hoàng Bệ hạ, nếu quý quốc muốn thực hành một bộ tiền mới, sao không làm ngay trước mặt chúng ta?

Hoàng đế Sở Quốc Hùng Mẫn Nột nửa đùa nửa thật nói.

Dương Mộc khẽ gật đầu, cười nói:

- Trẫm cũng có ý này, đúng lúc để các vị giám định và thưởng thức một lát.

Tiếp theo, hắn sai người trình lên một bộ phiên bản tiền đã sớm được thiết kế xong.

Đây là một bộ tiền giấy.


Bạn cần đăng nhập để bình luận