Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 558

Chương 558

=== oOo ===


________________
Sở dĩ nói như vậy, bởi vì trước kia chế độ công huân tước được lập ra như thế, là muốn thỏa hiệp với cựu quý tộc.
Phạm Hoành Tể là nhân vật đại biểu cho giới quý tộc cũ, cũng do hắn nói ra việc sửa chữa chế độ, nên đám cựu quý tộc không còn lời
nào để nói.
Thế nhưng, trước mắt Dương Mộc cũng không cân nhắc triển khai cải cách chế độ công huân tước.
Xét về tài lực hiện tại của Thương Quốc, hoàn toàn thừa sức nuôi dưỡng một đám quý tộc huân tước như thế, cũng không cần lo lắng vấn đề tài chính căng thẳng.
Hơn nữa, mâu thuẫn chủ yếu đã thay đổi so với thời điểm ký kết chế độ công huân tước trước đây.
Ở bên trong triều đình Thương Quốc, tuy rằng đa số chức vị chủ yếu trong một số ban ngành lớn, cựu quý tộc vẫn chiếm cứ tỉ lệ vẫn vô cùng lớn. Thế nhưng ở bên trong toàn thể bộ máy quyền lực, thể lực cựu quý tộc vô cùng đơn bạc.
Có thể nói, hiện tại Dương Mộc muốn sửa đổi chế độ công huân tước, căn bản không cần lo lắng đến sự tồn tại của đám cựu quý tộc.
Những năm gần đây, Thương Quốc nhanh chóng mở rộng lãnh thổ, thế nhưng số lượng cựu quý tộc lại không thay đổi. Chính bởi điểm quan trọng đó, cho nên ban cho bọn họ một ít ưu đãi hoặc là thằng chút tước vị, cũng đủ để động viên khích lệ.
Vấn đề chính khiến cho Dương Mộc đau đầu là, trong những năm này đám quý tộc thông qua chế độ công huân tước, từng bước một bò lên thu được tước vị.
Nếu như tùy tiện thay đổi chế độ công huân tước, tất nhiên sẽ tổn hại đến lợi ích của nhóm người này.
Mặc dù Dương Mộc là một vị Hoàng Đế, thế nhưng còn chưa tới mức cho mình là thần linh. Khi chân chính xúc phạm tới lợi ích của những quý tộc có công huân tước kia, hắn cũng không dám hứa chắc có thể xoa dịu sự bàng hoàng trong lòng mỗi người, khiến cho thế cuộc rung chuyển hay không.
Đặc biệt, trước mắt đang chuẩn bị khai chiến với năm nước, có thể nói là cuộc chiến tranh quyết định đến vận mệnh của Thương Quốc.
Thật vất vả Thương Quốc mới nắm giữa được thế chủ động trong tay bởi vì tồn tại Hồng Y đại pháo, tiếp tục như thế, tuy rằng không nói có thể chiến thắng đến cuối cùng hay không, nhưng cũng đã đứng ở thế bất bại.
Dựa vào điểm mấu chốt này, tuyệt đối không thể vì chuyện công huân tước mà khiến cho những tướng sĩ đang ngoài tiền tuyến cảm thấy bất mãn.
Khi chiến tranh kết thúc lại chậm rãi xử lý tốt chuyện này, đó là hợp lý nhất.
Dương Mộc suy nghĩ một lúc liền cho người cất chiếc tráp đi, tạm thời không lo lắng về chuyện này nữa, tạm gác lại để sau này tính toán.
Trong lúc bất tri bất giác, hắn nhớ chuyện đàm luận cùng hầu bàn trong quán ven đường lúc ban ngày.
Hắn ý thức được, tâm lý bách tính nơi dân gian đang bất ổn, là vấn đề tồn tại chân chân thực thực. Đối với chuyện này, triều đình cũng hết cách rồi, coi như CÓ ( Thời báo Đại Thương) tẩy não như thế nào đi nữa, thì đám bách tính ở tầng dưới chót đều mang lòng sợ hãi.
Điều duy nhất có thể làm chính là tốc chiến tốc thắng, mau chóng kết thúc cuộc chiến tranh này.
Đối với cuộc chiến tiền tệ...
Dương Mộc đã bắt tay chuẩn bị, Hộ Bộ và Bộ Công thương cũng đã nhận được sắc lệnh ban xuống, bắt đầu chuẩn bị.
Ngay sau đêm giao thừa, chính là ngày nắng lên.
Mặt đất ấm áp, nông dân cũng chuẩn bị bắt đầu canh tác vụ Xuân, thời tiết thích hợp cho vạn vật thức tỉnh, chính là thờ cơ tốt để xuất
| binh.
Mặc dù thời tiết không phải quá đẹp, thế nhưng Công Bộ vẫn kịp sản xuất đủ số lượng binh khí và đồ quân nhu, chuyển cho quân đoàn
Quy Nghĩa ở vùng biên giới phía Bắc.
Đồng thời, sau khi quân đoàn Quy Nghĩa nhận được lệnh lệnh từ Binh Bộ, cũng đã sớm biết được ý định dạng binh với Khang Quốc, vì thế gia tăng cường độ thao luyện trong một tháng. Đến đầu tháng hai, hai mươi khẩu Hồng Y đại pháo được vận chuyển đến doanh trại quân đoàn Quy Nghĩa, bắt đầu phân phối diễn luyện.
Quân đoàn Quy Nghĩa chia làm hai nhóm, quân tiên phong có mười vạn, chủ lực phía sau có hai mươi vạn, kéo dài mênh mông cuồn cuộn, ầm ầm xuất phát.
Thực ra, từ lúc vừa mới bị hợp nhất, số lượng đạt đến năm mươi vạn người, thế nhưng trải qua những năm gần đây không ngừng tinh giản binh lực, bây giờ chỉ còn dư lại ba mươi vạn quân thường trực.
Mười vạn quân tiên phong, đã là một con số vô cùng khổng lồ.
Bởi vì, cho dù toàn bộ Khang Quốc hiện giờ cũng chỉ có thể triệu tập được khoảng hai mươi, ba mươi vạn binh lực.
Quy Nghĩa quân còn được trang bị vũ khí hoàn mỹ, dùng mười vạn đại quân xuất phát, Công thành nhổ trại là chuyện hoàn toàn không thành vấn đề.
Hơn nữa, có hai mươi khẩu Hồng Y đại pháo giúp đỡ, quả thực giống như có thần tương trợ.
Ôô—
Ôô—
ô
Ngày mùng 6 tháng 2, trong một loạt tiếng kèn lệnh trầm thấp, mười vạn quân tiên phong khởi xướng công kích vào những cứ điểm quan trọng ở vùng biên giới phía Nam của Khang Quốc.
Tương tự như quân đoàn Huyền Vũ đối chiến với liên quân ba nước, đại pháo ở phía sau bắn mạnh, lại có chiến xa liên nỏ đặt ở hàng đầu, quân đội Khang Quốc liền từ bỏ ý nghĩ đại chiến chính diện sau một vài trận đánh nhỏ thăm dò, trốn bên trong cứ điểm không ra.
Có điều, Khang Quốc tự nhận là có cứ điểm kiên cố, nhưng chỉ dưới một trận lửa đạn oanh kích, bức tường lập tức sụp đổ một nửa.
Cuối cùng, toà thành cứ điểm trọng yếu của Khang Quốc, tiêu hao vô số tâm huyết xây dựng lên, đã biến thành một mảnh phế tích vô cùng thê thảm.
Phải nói, đây là tòa thành trì đầu tiên trong thiên hạ bị phá hủy đến mức nghiêm trọng như vậy.
Chỉ trong vòng thời gian nửa ngày, quân thủ thành của Khang Quốc không chống đỡ được áp lực, đều phải rút đi, thậm chí viện quân Khang Quốc vừa kịp chạy tới hỗ trợ, sau khi nhìn thấy tình thế không ổn cung lập tức rút đi.
Mà về bên phía quân đoàn Quy Nghĩa, chỉ phải trả giá tính mạng của hơn ngàn tướng sĩ mà thôi, số lượng thương vong không đến một
phần trăm.
Nói cách khác, hai quân căn bản không có chân chính giao chiến, sau khi bức tường cứ điểm bị oanh sụp, tất cả quân coi giữ đều bị dọa cho hoảng sợ, trực tiếp rút đi, đến cả quân đoàn Quy Nghĩa công phá thành trì mất nửa ngày cũng không biết rõ được, đến cùng thì bên trong cứ điểm có bao nhiêu quân coi giữ.
Chiến thắng giành được cứ điểm trọng yếu này, giúp cho các tướng lĩnh của quân đoàn Quy Nghĩa thoải mái không ngớt.
Có thể nói, trận chiến này chính là một trận chiến gột rửa nỗi sỉ nhục của quân đoàn Quy Nghĩa.
Những năm gần đây, bên trong quân đoàn Quy Nghĩa, từ tướng quân cho tới binh sĩ, kỳ thực cũng đã trải qua nhiều lần thay đổi nhân sự. Tướng lĩnh trong quân đội Thịnh Quốc quy thuận trước đây cũng đã triệt để thay đổi thành người Thương Quốc, thế nhưng bởi trên đầu gắn mác "Quy Nghĩa", vì thế bên ngoài nhìn vào đều có chút ánh mắt khác thường, cảm thấy đây vẫn là đội quân đầu hàng, trong tiềm thức cảm thấy bản chất khác biệt so với những quân đoàn còn lại, mang huyết mạch bất chính.
Hơn nữa, Quy Nghĩa quân vẫn trấn thủ vùng biên giới phía Bắc, rất nhiều năm không xảy ra chiến sự, đặc biệt là những năm gần đây, Thương Quốc từng bước một phát triển mạnh mẽ, Khang Quốc và Tấn Quốc cũng không dám trêu chọc. Vì thế, coi như vùng biên cảnh có chút xích mích thì Tấn Quốc và Khang Quốc cũng phải cố nuốt giận vào bụng, cho nên Quy Nghĩa quân không hề có cơ hội lập công, dù là nhỏ nhất.
Điều này dẫn đến việc, ở trong ấn tượng của dân chúng, quân đoàn Quy Nghĩa chỉ như một đám phủ binh khoác lên danh nghĩa quân
đoàn.
Đến ngay cả Công Bộ và Binh Bộ cũng có chút bất công, thứ tốt đều ưu tiên tăng cường cho năm đại quân đoàn còn lại, không có chuyện gì thì không đến lượt quân đoàn Quy Nghĩa.
Ngay đến tầng lớp tướng lĩnh cao cấp trong Quy Nghĩa quân, lúc về Kinh báo cáo nhiệm vụ hàng năm, ở bên trong Binh Bộ đều cảm thấy tự ti, có chút không ngẩng nổi đầu lên nổi.
Trận chiến ngày hôm nay, trong vòng nửa ngày liền công phá thành công cứ điểm trọng yếu, đủ để chứng minh thực lực của Quy Nghĩa quân, xứng đáng với danh xưng quân đoàn, không phải chỉ là hư danh!
Năm ngày sau đó, mười vạn Quy Nghĩa quân thừa thế xông lên, liên tiếp thâm nhập vào trăm dặm lãnh thổ Khang Quốc, đoạt được hơn mười tòa thành trì.
Có điều, đến trung tuần tháng hai, mười vạn Quy Nghĩa quân bỗng phát hiện, cuộc chiến tranh tiếp theo không phải dễ dàng như vậy
nữa.
Không thể không thừa nhận, về mặt hành quân đánh trận, bất kể là kinh nghiệm hay là tố chất của các tướng sĩ, Quy Nghĩa quân đều còn hơi kém hơn một chút so với năm đại quân đoàn còn lại, đây là điều không thể hoài nghi. Hơn nữa, mười vạn đại quân chia ra đóng giữ những thành trì chiếm được, cho nên hiện tại đoàn quân chủ lực chỉ còn hơn năm vạn người.
Mà những khẩu Hồng Y đại pháo lại cực kỳ cồng kềnh, cho dù tháo dỡ ra để vận chuyển cũng cực kỳ phiền phức, vì thế chỉ có thể đi theo đoàn quân chủ lực, hơn nữa có lúc còn không theo kịp tốc độ.
Vì để tránh việc đại quân bị đánh lén, dẫn đến Hồng Y đại pháo phạm phải sơ xuất gì, cho nên cao tầng quân đoàn Quy Nghĩa quyết định, để quân tiên phong tạm ngừng thể tiến công, chờ đợi đại quân chủ lực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận