Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 611: Khúc Nhạc Dạo Cho Trận Huyết Chiến

Chương 611: Khúc Nhạc Dạo Cho Trận Huyết Chiến

=== oOo ===


Chương 611: Khúc Nhạc Dạo Cho Trận Huyết Chiến
Kế hoạch của Dương Mộc rất đơn giản, đó là tương kế tựu kế, một mặt giả vờ biểu lộ ra có lòng nghị hòa, khiến cho quân thần Vương triều Đại Khánh ôm ấp ảo tưởng đối với kế sách kéo dài thời gian, một mặt lại phải người đi sứ sang Vương triều Đại Thống, muốn liên hợp lại đối phó với Vương triều Đại Khánh.
Đã như thế, Vương triều
Đại Khánh cùng Đại Thống chắc chắn không thể tín nhiệm lẫn nhau, đặc biệt là Vương triều Đại Thống, dù cho là trong nước vẫn thừa lực xuất binh, nhưng vẫn không dám giúp đỡ Đại Khánh, mà người sau càng thêm không dám để cho quân đội Vương triều Đại Thống
tiến vào trong nước.
Mặc dù không có chút tự tin nào đối với việc nghị hòa giữa hai đại Vương triều, thế nhưng chỉ cần có một chút hy vọng, đều không cần
từ bỏ.
Đến tháng mười một, khi ngày Đông đã đến, thế cuộc đã trở nên vô cùng rõ ràng.
Bởi vì ở trong gần nửa năm qua, những địa phương bị Vương triều Đại Thương công hãm chinh phục, hầu như đã không còn bạo loạn hay sự tình gì khác, đồng thời ở dưới sự thống trị của Vương triều Đại Thương, nơi nơi đều hiện ra một mảnh thịnh vượng.
Sự cai trị ổn định vững chắc, đại biểu cho quốc lực Đại Thương đang trên đà phát triển không ngừng.
Trên thực tế, khá nhiều tướng lĩnh và quan chức ở Vương triều Đại Thương, trong lòng đều ôm tin tưởng tất thắng trăm phần trăm.
Nếu như trước đây mà nói, ở trong quá trình Thương Quốc thống nhất các nước chư hầu, rất nhiều nơi cần phải dùng đến kỳ mưu diệu
kế, nói cách khác là cần dựa vào tướng lĩnh tố chất cao mới có thể đưa đến thắng lợi, như vậy hiện giờ chiến đấu với Vương triều Đại Khánh, cho dù tướng lĩnh đối phương lợi hại đến đâu, quân đội Thương Quốc cũng có niềm tin tất thắng.
Đây đã không phải đơn giản vì ưu thế về trang bị, mà là một nhánh quân đội mang vũ khí nóng hiện đại tranh tài cùng một nhánh quân đội lạc hậu mang vũ khí lạnh.
Thế cuộc chiến tranh hầu như là ở thế nghiền ép.
Vì vậy cho tới nay, mỗi lần tiền tuyến truyền về tin chiến báo, gần như sẽ không báo cáo việc giao chiến với quân địch như thế nào, bởi vì quá mức đơn giản vô vị, không cần kỳ mưu diệu kế gì, thậm chí chỉ cần chính diện giao phong liền có thể nghiền ép, nếu như đem những thành tích không hề có tính khiêu chiến kia viết vào trong chiến báo, lấy đó làm quân công cùng vinh quang, vậy thì quả thật là làm cho quân đội Đại Thương mất mặt.
Mà vào lúc này, bởi vì liên quan đến số lượng vũ khí được sản xuất trong nước, binh sĩ trong năm đại quân đoàn đã có hơn ba phần mười đều được trang bị súng kíp, những trang bị khác tự nhiên là không cần phải nói.
Đối với chuyện này, Dương Mộc cũng ở cảm thấy nằm trong dự liệu của mình.
Dù sao, ở trong trí nhớ của hắn, những ví dụ như thế có rất nhiều trên sách, ở thời kỳ cuối Mãn Thanh, quân đội phương Tây mấy ngàn người dám đổ bộ từ Hải cảng, một đường đánh bại quân coi giữ, bức bách toàn bộ cao tầng Vương triều chạy trốn, mặc dù quân đội Đại Thương được trang bị vũ khí nóng có quy mô không lớn như cường quốc phương Tây, thế nhưng ưu thế vẫn thể hiện hết sức rõ ràng chú?
Trong quá trình này, có lẽ Vương triều Đại Thống và Vương triều Đại Khánh bị Đại Thương thả ra ngoài tin tức mê hoặc, hoặc là bản thân Vương triều Đại Thống không muốn xuất binh trợ giúp, từ đầu đến cuối hai nước không có đạt thành bất kỳ thỏa thuận nào, chỉ có Vương triều Đại Thống cung cấp cho Vương triều Đại Khánh một chút binh khí, dùng để chiêu mộ thêm một số lính mới.
Căn cứ vào những tình hình có lợi này, Dương Mộc quyết định không chờ đợi thêm nữa, dịp Tết vừa qua, lập tức mệnh lệnh cho năm đại quân đoàn ngoài tiền tuyến, liên hợp nổi lên tiến công vào lãnh thổ Vương triều Đại Khánh.
Trong vòng chưa đầy ba tháng, quét ngang mọi chướng ngại, tiến sâu vào hơn hai ngàn dặm, chiếm cứ một phần ba lãnh thổ Vương triều Đại Khánh.
Nói tới đây, liền không thể không nói một chút về bộ phận hành chính của Vương triều Đại Khánh, tổng cộng toàn bộ Vương triều chia làm mười hai châu, cộng thêm Kinh kỳ, trong đó Tuấn Nghĩa châu, Sùng châu, Lưu Tiên châu và mấy đại châu khác, chính là mấy châu trù phú nhất toàn quốc, mấy châu có sản lượng lớn nhất ngũ cốc lớn nhất, hầu như hoàn toàn bị công chiếm.
Cùng lúc đó, còn có hơn hai triệu quân đội Vương triều Đại Khánh, hoặc là nuốt hận nơi sa trường, hoặc là tán loạn bỏ trốn, hoặc là trở
thành tù binh, trong đó một số người trở thành binh sĩ của ngụy chính quyền tạm thời.
Quân đội chủ lực bị tiêu diệt hơn một nửa!
Bên trong Vương triều Đại Khánh lòng người bàng hoàng, cảm giác tuyệt vọng, không thể không cầu cứu Vương triều Đại Thống và
Vương triều Đại Đức ở phía Nam.
Thế nhưng, điều này được định sẵn là vô ích.
Chưa kể, nếu hai đại Vương triều nhận được tin tức liền lập tức gấp rút tiếp viện, coi như hành quân ngày đêm, không mất mấy tháng thời gian cũng không thể đến kịp.
Dựa theo cái xu thế này diễn ra, sau mấy tháng nữa, Vương triều Đại Khánh sẽ không còn lực lượng để tiếp tục chống đỡ.
Diệt quốc là kết thúc cuối cùng của Vương triều Đại Khánh.
Vào tháng Năm, quân đội Đại Thương từng bước từng bước một xâm chiếm Vương triều Đại Khánh, trong số mười hai châu đã chiếm đoạt được tám châu.
Một Vương triều Đại Khánh rộng lớn bao la, giờ đây giống như mặt trời lúc hoàng hôn, kéo dài hơi tàn ở dưới ánh tà dương.
Quân thần cùng bách tính của Vương triều Đại Khánh cũng không bao giờ hiểu được, vì sao chỉ trong khoảng thời gian ba năm phát
triển, đối thủ sẽ trở nên mạnh mẽ như thế.
Thật không may, thời thế đang thay đổi, nỗi khó khăn khi đối mặt chém giết với con mãnh thú hung hãn ngày xưa, lão thợ săn bây giờ đã cảm thấy vô cùng gian nan.
- Dưới góc nhìn của lão phu, trận chiến này đã trở thành một trận chiến quyết định, chúng ta cần phải thay đổi chiến thuật tác chiến.
Ở trong một nhánh quân chủ lực tinh nhuệ cuối cùng của Đại Khánh, thời điểm thương lượng chiến pháp bên trong soái trường trung quân, chủ soái Khâu Chương thở dài nói.
Các vị tướng quân khác đều trầm mặc, không lên tiếng.
Đây đã là đạo phòng tuyến cuối cùng của Vương triều Đại Khánh, tuy rằng trên dưới toàn quân đều ôm tâm thái chuẩn bị ứng chiến, quyết một trận tử chiến, thế nhưng không thể phủ nhận một điều, từ những tướng soái cho tới người chăn ngựa, đối với trận chiến này đều mang cái nhìn vô cùng tiêu cực.
Không có gì khác, đều do những sự kiện hiện tại mà thôi.
Những sự kiện nào?
Ở trong vòng nửa năm qua, quân đội Đại Thương một đường hát vang tiến mạnh, càng đánh càng dũng mãnh, thực lực quân đội không hề yếu bớt, trái lại dựa vào sách lược dưỡng chiến cùng chiêu hàng, làm cho lực lực toàn quân đội càng thêm mạnh mẽ, binh lực càng hùng mạnh.
Một bên suy giảm, một tăng mạnh, lấy đâu ra lý do để quân đội Đại Khánh còn tự tin?
Đặc biệt quân địch được trang bị súng kíp và đại pháo, những người lính chỉ cần nghe đến đã biến sắc, dường như trở thành thần thoại không thể chiến thắng.
Trong khoảng thời gian gần đây, Đại Khánh quân cũng nhặt được một số súng kíp ở trên chiến trường, nên dĩ nhiên giới cao tầng cũng nhận ra được sự khủng bố quá mức của súng kíp, tuy rằng loại hình chiến đấu gần như cung tên, thế nhưng tính di động cùng uy lực lại cao hơn không biết bao nhiêu cấp độ so với cùng tên.
- Không bằng, chiến trường đổi sang ở vị trí khác.
Khâu Chương trầm ngâm một lúc lâu, nói rằng:
- Lần này, quân ta chủ yếu đối mặt với Kỳ Lân quân và Bạch Hổ quân, trong quá trình đại chiến, quân ta tất nhiên phải đối mặt với trong ngoài giáp công, ngoài ra còn mấy đạo Thương quan khác tiến đến trợ trận, mà số lượng quân ta hiển nhiên kém hơn toàn bộ quân địch, nhưng binh lực quân ta vẫn nhiều hơn so với Bạch Hổ quân và Kỳ Lân quân, đây là một ưu thế. Chỉ cần chống đỡ nổi mấy trận, chiến cuộc sẽ xuất hiện biến hóa, nếu như chỉ thủ mà không ngạnh công, sau một quãng thời gian, hai đạo quân địch này tất nhiên sẽ gặp khó khăn về mặt hậu cần lương thảo, quân ta có thể nhân cơ hội truy kích, không cần chính diện tranh tài.
- Được! Quân Đại Khánh chúng ta không cần tranh cao thấp với quân Bạch Hổ và Kỳ Lân kia!
Phó soái Thường Phương nện nắm đấm xuống bàn, xúc động nói:
- Lão Nguyên soái không nên suy sụp chí khí, chủ lực quân ta tuy gặp nhiều khốn quẫn, chiến tâm đấu chí cũng không lớn bằng lúc
trước, nhưng trong thời điểm quốc gia nguy nan này, tất nhiên mọi người đều liều mạng huyết chiến!
- Lương thảo được dự trữ ở Kỳ Thành, tuy không đầy kho, nhưng dùng chống đỡ trận chiến này cũng không phải vấn đề lớn.
Khâu Chương chỉ vào bản đồ nói:
- Theo như chỉ đạo trước đây, lão phu đã cho người đi vận chuyển lương thảo theo đường hành lang, đều do quân đội tinh nhuệ hộ tống, chỉ cần lương thảo thông thuận, quân địch có đi mà không có về!


Bạn cần đăng nhập để bình luận