Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 549

Chương 549

=== oOo ===


________________
Hôm đó, Dương Mộc thương nghị với Tằng Thập Tam, phủ quyết đề nghị của Nguyễn Quốc, cũng hạ quyết tâm không bị sứ thần Nguyễn Quốc ảnh hưởng, bất luận Nguyễn Quốc tung ra bất kỳ loại điều kiện nào thì đều dùng ngôn từ từ chối, kiên quyết không rời đi Con đường đã định trước.
Tuy rằng, quyết định muốn cự tuyệt đàm phán cùng Nguyễn Quốc, thế nhưng xuất phát từ tôn trọng tối thiểu, vì chiến sự sau đó được thuận lợi, không đến nỗi ngăn cản giao lưu giữa hai nước, Dương Mộc vẫn quyết định tiếp kiến hai vị sứ thần ở Tử Ngọc điện, đồng thời cũng coi như kết thúc chuyến đi sứ này bằng một bữa tiệc rượu tiễn biệt.
Tử Ngọc điện cách không xa Tử Thần điện lắm, vốn là một địa điểm chuyên tổ chức tiệc rượu. Chỉ có điều, Cố đô Thương Thành ở trong quá khứ, bình thường còn có thể tổ chức tiệc rượu cung đình, thế nhưng khi tiếp đón khách nước ngoài quan trọng, ví dụ như hai lần tổ chức Hội minh, thì có vẻ hơi nhỏ, bình thường đều tổ chức ở tại triều điện.
Có điều, hiện giờ tòa Hoàng cung mới này hoàn toàn không có bất kỳ lo lắng gì. Nếu đánh giá Tử Ngọc điện, xét về mặt quy mô có thể So sánh với với đại diện ở Hoàng cung cũ, trình độ xa xỉ còn bỏ xa triều điện cũ cả một con phố.
Nhận được lời mời chủ yếu là quan chức bên trong lục bộ, cùng với một ít quan chức đã cáo lão nhàn rỗi, ít nhiều gì đều từng có liên hệ với Nguyễn Quốc.
Mà trong hàng ngũ tướng lĩnh, hiện nay còn đang tại chức thì cũng không có nhiều ở tân Thương Thành, đa số chỉ là một ít lão tướng nghỉ hưu.
Có điều, bữa tiệc yến hội tổ chức ở Tử Ngọc điện bên trong Hoàng Cung này, tình cảnh vẫn phi thường náo nhiệt.
Nhưng mà dù vậy, trong lòng Nguyễn Phụ Đoạn vẫn còn có chút bất mãn.
Bởi vì trước bữa yến hội này, Tằng Thập Tam muốn tránh đề cập đến chuyện công việc mẫn cảm trên yến hội dẫn đến lúng túng, vì thế hắn sớm đại biểu Thương Quốc, chính thức từ chối yêu cầu hòa đàm của Nguyễn Quốc. Nói cách khác, mục đích bữa tiệc yến hội này chỉ là vì dựa trên mặt chính trị, tạo ra một tình cảnh giả tạo, để mối quan hệ giữa hai nước, nhìn vào cũng không quá khó coi, thoáng có chút đường lùi.
Còn có một mục đích khác, chính là Thương Quốc muốn làm cho người trong thiên hạ xem, để cho bốn nước còn lại nảy sinh một loại ảo giác Nguyễn Quốc và Thương Quốc có khoảng trống hòa hoãn, cũng coi như gián tiếp ly gián mối quan hệ giữa Nguyễn Quốc và bốn
nước khác.
Có lẽ hai người Nguyễn Phụ Đoan và Tôn Thúc Ngang cũng nghĩ đến điểm này, rõ ràng trong lòng biết bữa yến hội lần này đại biểu cho cái gì, vì thế cho tới khi đến Tử Ngọc điện, nét mặt Nguyễn Phụ Đoạn vẫn nhăn nhó, trên trán chỉ thiếu viết lên hai chữ "Không thích".
Khả năng đến lúc này hắn vẫn không thể tin được, Thương Quốc lại từ chối kiến nghị của Nguyễn Quốc, Cố ý trở thành kẻ địch với năm
nước.
Hiện nay, Thương Quốc chỉ là tạm thời cướp đoạt tiên CƠ, đất Sở và đất Vân chưa lắng lại, rất nhiều binh lực bị kiềm chế, Thương Quốc có năng lực gì mà dám đối mặt với quân địch từ bốn phương tám hướng?
Hiện nay, chỉ có lãnh thổ Vương kỳ, quân đoàn Huyền Vũ còn có thể ứng phó.
Đến lúc đó, Nguyễn Quốc, Tấn Quốc, Ngụy Quốc, Mãng Quốc, thậm chí là Khang quốc cũng sẽ tiến công Thương Quốc từ khắp nơi. Nói cách khác, phía Tây và phía Bắc đều sẽ gặp phải tiến công.
Với dải biên giới trải dài, Thương Quốc có thể chống đối được giống như bây giờ?
Phải biết rằng, nước phòng thủ khác hoàn toàn với nước tiến công, quân địch có thể tập trung binh lực quy mô lớn tiến công, mà nước phòng thủ là Thương Quốc sẽ mệt mỏi ứng phó khắp mọi mặt.
Nhưng đối với Tôn Thúc Hoành, việc Thương Quốc từ chối đề nghị của Nguyễn Quốc, hắn cũng không ngoài ý muốn.
Dù sao, hắn tận mắt chứng kiến qua thực lực quân sự của Thương Quốc, từ một loại ý nghĩa nào đó, hắn thậm chí cảm thấy, với thực lực trước mắt của Thương Quốc đã có thể đối đầu với năm nước, vào lúc này hẳn là Nguyễn Quốc cầu Thương Quốc, mà không phải Thương Quốc hy vọng đình chiến mới đúng.
Theo các vị quan chức và quý tộc đến đông đủ, sau khi mọi người đều an tọa, bữa tiệc ở Tử Ngọc điện cũng bắt đầu, tiếng cười nói dần dần trở nên huyên nháo.
Những bách quan trong triều và quý tộc được mời đến đây, mỗi người đều có đường tin tức riêng, biết được kiến nghị Nguyễn Quốc đưa ra bị Hoàng Đế Bệ hạ từ chối, nên cho dù có biết một chút chiều gió, trong lòng cũng có một cán cân, biết chuyện gì nên nói và chuyện gì không nên nói.
Trong đó, Khổng Thượng Hiền là người tỏ ra xem thường nhất.
Tất cả mọi người đang ngồi ở đây, nếu như nói về ánh mắt chiến lược thì Khổng Thượng Hiền tuyệt đối là cáo già và độc đáo nhất. Hắn tận mắt chứng kiến, đồng thời tham gia công tác ở triều đình Thương Quốc từ khi còn là một tiểu quốc ở góc nhỏ, đến khi chậm rãi phát triển thành một đại quốc, ánh mắt chiến lược và kiến giải của hắn cũng hợp với Dương Mộc nhất.
Sau khi Nguyễn Phụ Đoan đi tới Thương Quốc thì dùng một loại tư thái bình đẳng, muốn thúc đẩy liên minh sáu nước. Đây là do vẫn coi Thương Quốc là một tiểu quốc giấu tài như trước sao?
Tất cả quan chức đang ngồi cũng đều nghĩ như vậy.
Hơn nữa, bọn họ mơ hồ cũng nghe nói tới, trên đường Nguyễn Phụ Đoan đi đến Thương Quốc không hề giữ mồm giữ miệng, nói ra rất nhiều ngôn luận gần như chửi bới Thương Quốc, đồng thời sau khi đi tới cảng Tân Thương, còn dám chê bai trước mặt quan chức Bộ Ngoại giao.
Vì thế, điều này gây nên sự bất mãn của tất cả giới quan chức và quý tộc. Ở trên buổi yến hội hôm nay, hầu như không ai chủ động chào hỏi hắn, còn Tôn Thúc Ngang vẫn tính là kẻ thức thời, bưng chén rượu đi chúc tụng khắp nơi.
Đương nhiên Tôn Thúc Ngang cũng bị Nguyễn Phụ Đoan ngăn cản, cảm thấy đây là đang nịnh bợ quan chức Thương Quốc, làm tổn hại đến bộ mặt quốc gia.
Khó khăn nhất chính là Tôn Thúc Ngang, trong lòng âm thầm kêu khổ, đồng thời cũng thầm nói.
Ngươi thật sự không hiểu, vì sao lại phải ta làm Phó sứ hay sao?
Còn không phải bởi vì Hoàng Đế Bệ hạ biết tính tình của ngươi, biết ngươi dựa vào danh hiệu Vương gia này nên luôn không biết đúng mực?
Nhìn đám bách quan văn võ ăn uống linh đình bên trong yến hội, từng người từng người quay sang bên cạnh tán gẫu vui vẻ với nhau, Tôn Thúc Ngang chỉ có thể ngậm ngùi cười khổ. Hắn cảm thấy, tuy đám người mình được sắp xếp ở vị trí khách quý, nhưng mơ hồ CÓ loại xấu hổ không người hỏi thăm, hoàn toàn không thích hợp với không khí náo nhiệt bên trong đại điện.
Cũng may, loại lúng túng xấu hổ này chỉ là tạm thời, một lúc sau đó, ngoài điện có thái giám hộ vang:
- Hoàng Đế Bệ hạ giá lâm!
Trong phút chốc, toàn bộ Tử Ngọc điện trở nên yên tĩnh lại, mỗi một tân khách đều đình chỉ âm thanh, từ chỗ ngồi đứng lên xếp thành từng hàng, im ắng đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.
Ngay lập tức liền nhìn thấy một vị thanh niên trẻ tuổi, trên người mặc cảm phục thêu hình rồng màu đen, dưới sự hộ tống của một đám cung nữ và thái giám, cất bước đi vào đại điện.
- Chúng thần cung nghênh bệ hạ
Bất kể là quan chức hay là quý tộc, hoặc là cung nhân hầu gái, tất cả đều quỳ trên mặt đất, dập đầu về phía Dương Mộc.
Trên mặt Dương Mộc mỉm cười, nhìn về phía đại điện tĩnh lặng không hề có một tiếng động, gật gật đầu nói:
- Chư vị ái khanh không cần đa lễ, hôm nay chính là cung yến, mọi người đều có thể thả lỏng một chút, không cần quá mức câu nệ.
Lúc này mọi người mới nhanh chóng tạ ân, từ dưới đất đứng lên.
Cũng làm cho đoàn người Nguyễn Quốc vẫn đứng khom mình hành lễ, cảm giác được thoải mái hơn, dù sao hoàn toàn không hợp với tình huống thực sự quá lúng túng này.
Thế nhưng, tiếp theo bọn họ lại lập tức nhìn thấy cảnh tượng để cho mình càng lúng túng hơn.
Hoàng đế Thương Quốc dĩ nhiên ngồi ở chủ vị, trước sau không nói một lời, nhàn nhạt uống trà, dường như vô cùng nhàn nhã.
Điều này nghĩa là sao?
Sắc mặt Nguyễn Phụ Đoan càng thêm khó coi.
Bởi vì quan hệ đặc thù trong triều đình Nguyễn Quốc, vì thế Nguyễn Thái Nhị cũng không nắm đại quyền, cực kỳ lễ ngộ đối với những vị Vương gia này. Nguyễn Phụ Đoạn thân là một Vương gia, trong ngày thường tuy rằng kính nể đối với Hoàng Đế, thế nhưng tuyệt đối không hề đến mức độ sợ hãi.
Sau khi đến Thương Quốc, mang danh nghĩa Vương gia cộng thêm thân phận sứ thần, có thể nói là có cả một Nguyễn Quốc đứng sau lưng. Vị Hoàng đế Thương Quốc này trên danh nghĩa là tiếp đón hắn, thế nhưng từ đầu tới cuối không có nửa điểm biểu thị, khiến cho hắn rất bực mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận