Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 500: Hành Động Kỳ Quái Của Quân Đoàn Chu Tước

Chương 500: Hành Động Kỳ Quái Của Quân Đoàn Chu Tước

=== oOo ===


Ngoại trừ trọng kỵ binh, Mạnh Hỏa thật sự không nghĩ ra Vân Quốc còn có cách nào chiến thắng được quân đoàn Chu Tước ở dưới tình huống mất đi tiên cơ.

Mạnh Hỏa hiểu rõ, Hoàng đế Vân Quốc Vân Câu cũng không tin tưởng hắn, sở dĩ kiên trì để cho hắn nhận chức Đại Tướng quân chẳng qua là hành động bất đắc dĩ.

Hắn muốn thuyết phục Hoàng đế Vân Quốc giao ra năm vạn trọng kỵ binh thì nhất định phải bỏ ra chút gì đó.

Sau khi suy nghĩ đắn đo, hắn quyết định đánh cược một lần, đưa hai nhi tử của mình tới Hoàng Thành làm con tin.

Sau đó, mấy tướng lĩnh dưới quyền cũng đưa người thân trong nhà đến Hoàng Thành làm con tin.

Trọng kỵ binh xuất kích!

Cuối cùng, trọng kỵ binh của Vân Quốc hành động.

Xét về năng lực chiến đấu nơi hoang dã, trọng kỵ binh được tất cả mọi người công nhận.

Ở Vân Quốc, các binh sĩ có tín ngưỡng cuồng nhiệt tới cực điếm đối với trọng kỵ binh.

Trước đây, Vân Quốc chính là dựa vào ưu thế của trọng kỵ binh mới hai lần chiến thắng đại quân Sở Quốc. Cho nên tới nay, quân thần Vân Quốc vẫn đặc biệt lệ thuộc vào trọng kỵ binh.

Cho nên, Mạnh Hỏa và triều đình bàn bạc, sau đó xác định sách lược là tấn công!

Nói cách khác, tập trung năm vạn trọng kỵ binh cứng rắn đối đầu với quân đoàn Chu Tước!

Cũng không phải là Vân Quốc không biết đại thế, không muốn chờ các nước Nguyễn Quốc tới cứu viện, mà là danh tiếng của đại quân Thương Quốc thật sự quá vang dội.

Quân đoàn Chu Tước cũng am hiểu công thành nhổ trại!

Cho nên, nếu cứ một mực phòng thủ, Vân Quốc sớm muộn sẽ bị quân đoàn Chu Tước cắn nuốt dần, quân đội cũng sẽ hao mòn dần, thật sự không cần thiết.

So với như vậy, không bằng chủ động xuất kích, lợi dụng ưu điểm của trọng kỵ binh để cứng rắn đối đầu, thắng quân đoàn Chu Tước trước một trận.

Không nói đến thắng lớn, cho dù có thể giành được một trận thắng nhỏ cũng sẽ giảm được nhuệ khí của quân đoàn Chu Tước, chứng minh Vân Quốc có năng lực đánh bại ba mươi vạn quân Chu Tước, có năng lực bảo vệ lãnh thổ nước mình.

...

Mạnh Hỏa mở bản đồ nghiêm túc phân tích dưới sự chờ đợi của một đám tướng lĩnh.

Bố trí trọng kỵ binh ngược lại không có vấn đề, khó khăn là làm thế nào dụ dỗ quân đoàn Chu Tước chiến đấu với trọng kỵ binh?

Phải biết rằng, quân đoàn Chu Tước không phải là quân đoàn không chính quy gì đó của Sở Quốc, nó có hệ thống quân sự hoàn chỉnh, từ chiến giới đến khinh kỵ binh, mỗi loại đều khác với quân đội của các quốc gia khác.

Hoặc là nói, quân đoàn Chu Tước là quân đội đường đường chính chính của Thương Quốc, chắc chắn hiểu rất rõ về trọng kỵ binh, loại quân đội do Thương Quốc truyền ra.

Mạnh Hỏa cũng không cho là quân đoàn Chu Tước ở dưới tình huống biết rõ có trọng kỵ binh, còn có thể ngu xuẩn cứng rắn chống lại.

Như vậy thật sự quá mức ngu xuẩn, chỉ cần là một người có đầu óc đều có thể nghĩ là không có khả năng.

Thật ra, từ lúc hắn dẫn binh đi tới biên giới đã ra lệnh cho năm vạn trọng kỵ binh dưới quyền đến gần tiền tuyến. Sau khi biết được quân đoàn Chu Tước đến gần, đồng thời biết Đại Nguyên soái của quân đoàn Chu Tước sớm có tâm tư đánh lén hậu phương của Vân Quốc, cho nên hắn chuẩn bị tương kế tựu kế, bố trí trọng kỵ binh ở phía sau, giống như cái túi lớn, chuẩn bị vây giết một trong sáu Đại Nguyên soái của Thương Quốc.

Mạnh Hỏa suy nghĩ rất hay, đợi Hàn Đồng dẫn đầu đại quân đánh tới tuyến phòng ngự thứ hai, hắn phái ra mấy đội quân chặn đường về của quân đoàn Chu Tước, sau đó ở chiến trường phía trước thả ra năm vạn trọng kỵ binh. Hắn tin tưởng, ở dưới tình huống như vậy, cho dù là Hàn Đồng tự mình dẫn đầu ba mươi vạn đại quân cũng phải bước vào vết xe đổ của đại quân Sở Quốc ngày xưa, chết thảm ở dưới gót sắt năm vạn trọng kỵ binh của hắn.

Nhưng không ngờ được, khi hai quân thật sự sắp tiếp xúc với nhau, hắn phát hiện mọi chuyện tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Quân đoàn Chu Tước lại giống như trứng gà không có một khe hở, một tiến một lùi đều rất có kết cấu, làm cho hắn không biết ra tay từ đâu.

Điều này hoàn toàn làm rối loạn chiến thuật Mạnh Hỏa vạch ra lúc đầu.

Tuy nhiên cũng may, quân đoàn Chu Tước còn chưa phá tan được tuyến phòng ngự thứ hai của Vân Quốc, hắn còn có cơ hội phát huy công dụng của năm vạn trọng kỵ binh, có thể cứu vãn cục diện cho Vân Quốc, tổn thương nặng nề quân đoàn Chu Tước, bắt sống chủ soái của đại quân này.

Như đã nói qua, tốc độ hành quân của trọng kỵ binh đúng là một vấn đề.

Đừng thấy trọng kỵ binh tốt xấu cũng dính lấy hai chữ kỵ binh, nhưng bình thường tốc độ hành quân của binh chủng này thật ra không thể so sánh được với bộ binh.

Dù sao mỗi trọng kỵ binh đều mặc một bộ áo giáp, một bộ áo giáp ngựa, còn có binh khí dài có tác dụng trong chiến đấu, binh khí ngắn cùng với binh khí tầm xa,

Lại thêm lương khô gì đó, gánh nặng đâu chỉ mấy trăm cân.

Cho nên, bố trí tốt nhất cho trọng kỵ binh thật ra là hai con chiến mã, một con khoái mã.

Hai con trước là một chính một phụ, thời điểm bình thường dùng để giảm bớt gánh nặng cho ngựa chiến, thời gian chiến đấu sẽ trực tiếp ngồi trên con ngựa chính xung phong.

Mặt khác, mỗi trọng kỵ binh đều cần có một người hỗ trợ, tác dụng của người đó thuần túy chính là trợ thủ cho đám trọng kỵ binh, vào lúc trọng kỵ binh lâm trận thì giúp đỡ mặc giáp, chăm sóc ngựa chiến vân vân.

Nhưng đáng tiếc là nội tình của Vân Quốc thật sự quá kém, miễn cưỡng có gần bảy tám vạn con chiến mã, ngay cả phân phát cho một kỵ binh hai con chiến mã cũng khó có thể đạt được, người đi theo trợ giúp trọng kỵ binh thậm chí chỉ có thể đi bộ theo.

Nói không hề khoa trương, những trọng kỵ binh của Vân Quốc vẫn còn xa mới đạt được phân phối tiêu chuẩn tốt nhất cho năm vạn trọng kỵ binh.

Mà với chi phí này thì hoàn toàn có thể lập ra một đội hai mươi vạn khinh kỵ binh, cộng thêm tối thiểu mười vạn bộ binh.

Nói tóm lại, nếu như tính cả thức ăn của ngựa chiến và những chi phí linh tinh, muốn lập ra một đội quân mấy chục vạn người cũng không thành vấn đề.

Không thể phủ nhận, trọng kỵ binh là vương giả trong dã chiến, nhưng đồng thời cũng là một đội quân vô cùng tiêu hao tiền của, mỗi lần bảo trì đều sẽ tiêu tốn thu nhập tài chính mấy tháng của Vân Quốc.

Nếu không phải có ví dụ một vạn trọng kỵ binh của Thương Quốc làm đại bại bảy mươi vạn quân Sở, sau đó lại có hai lần trọng kỵ binh của Vân Quốc đánh quân Sở tổn thương nặng nề trước đó, chỉ sợ Vân Quốc sớm đã buông tha.

Mà lần này, bất kể là tuyên chiến với Thương Quốc hay là ứng phó với ba mươi vạn quân Chu Tước, Vân Quốc đều xem năm vạn trọng kỵ binh là lá bài tốt nhất.

Ví dụ như Mạnh Hỏa, tuy tạm thời không nghĩ ra được cách nào tốt để dụ dỗ quân đoàn Chu Tước, nhưng điều này cũng không cản trở hắn ảo tưởng, những binh lính của quân đoàn Chu Tước đối mặt với năm vạn trọng kỵ binh của Vân Quốc hắn sẽ có phản ứng thế nào.

Hoặc là nói, một trong sáu đại quân đoàn của Thương Quốc tung hoành thiên hạ sẽ thua dưới tay trọng kỵ binh do nước mình bán ra là cảnh tượng châm chọc lớn tới mức nào.

Chấn động sao?

Hoặc là khủng hoảng?

Hay là hối hận?

Mấy ngày sau, Mạnh Hỏa biết được quân đoàn Chu Tước xây dựng cơ sở tạm thời ngay tại chỗ thì trong lòng thấy nghi ngờ.

Sao không đi thêm, tất cả đều sẽ tốt, thế nào lại không đi nữa?

Lúc đầu Mạnh Hỏa cho rằng quân đoàn Chu Tước tạm thời chỉnh đốn quân ngũ.

Nhưng liên tiếp mấy ngày sau, hắn phát hiện binh lính của quân đoàn Chu Tước vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.

Điều này không thích hợp!

Mọi người đều biết, các đại quân đoàn Thương Quốc đều lô hỏa thuần thanh với đấu pháp tiến công, bình thường sẽ không áp dụng phòng thủ.

Quân đoàn Chu Tước không có khả năng không biết phía trước chính là tuyến phòng ngự thứ nhất của Vân Quốc, lúc này án binh bất động, chẳng lẽ thật sự có gì khác thường.

Lẽ nào bọn họ biết có trọng kỵ binh mới dừng lại không tiến lên?

Không có khả năng!

Vân Quốc có trọng kỵ binh, đây là chuyện thiên hạ đều biết. Trước khi quân đoàn Chu Tước tấn công Vân Quốc, nhất định đã sớm nghĩ đến sẽ có một ngày phải đối mặt với trọng kỵ binh của Vân Quốc, sở dĩ bọn họ tấn công là bởi vì có cơ hội trực tiếp tránh khỏi cứng đối cứng.

Cho nên, quân đoàn Chu Tước không có khả năng án binh bất động vì nguyên nhân này.

Điều này không phù hợp với nguyên tắc của phe tấn công.

Đồng thời, bỏ lỡ cơ hội Vân Quốc đại loạn sẽ khiến quân đoàn Chu Tước sau này muốn tấn công lại càng thêm khó khăn.


Bạn cần đăng nhập để bình luận