Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 367: Hoàng Đế Các Nước Chấn Động

Chương 367: Hoàng Đế Các Nước Chấn Động

=== oOo ===


Nghi thức duyệt binh bắt đầu, chính thức tuyên bố một cảnh tượng hoành tráng làm cho người ta phải chờ mong được mở màn.

Mặc dù trong lòng Hoàng đế các nước và các thần tử phía dưới đều có suy nghĩ riêng, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh, ai nấy đều bày ra dáng vẻ của người chiến thắng, không hề dao động sợ hãi, vừa phụ họa lời Dương Mộc nói, trong lòng lại vừa nói thầm, tiếp theo nghi thức duyệt binh rốt cuộc sẽ xuất hiện chuyện gì đặc biệt chứ? Quân đội Thương Quốc rốt cuộc có gì khác biệt?

Đương nhiên, trên thành lâu cũng có Hoàng đế của mấy quốc gia còn tương đối trẻ tuổi, cho nên vẫn tranh cãi rất ầm ĩ. Nhưng sau khi được thần tử của mình trấn an một lúc, bọn họ đều yên tĩnh, mở to mắt nhìn phía dưới thành lâu.

Mà lúc này, sau khi Đại Thống lĩnh Cấm Vệ Quân Trương Hằng Nhân nhận được chỉ lệnh, trên mảnh đất trống bên ngoài Thương Thành đã có rất nhiều đội binh sĩ chậm rãi đi tới.

Chỗ đài kiểm duyệt trên tường thành cũng vang lên từng trận tiếng trống.

Lập tức có tổng cộng mười lệnh quan xếp thành một hàng, trong tay mỗi người đều cầm một chiếc kèn đồng, đứng ở trên đài kiểm duyệt cùng nói:

- Các vị quân chủ và sứ giả, nghi thức duyệt binh sắp được tiến hành, sẽ do chúng ta giảng giải với các vị về lần duyệt binh này. Nếu có chỗ nào sai sót, mong rằng các vị chỉ giáo thêm.

Trong tay của mười lệnh quan đều cầm kèn đồng, đồng loạt phát ra âm thanh, hiệu quả của nó cũng không kém âm hưởng bao nhiêu, ngay cả dân chúng đứng ngoài thành xem lễ cũng có thể nghe được rõ ràng.

Điều này ngược lại đã làm cho Hoàng đế các nước rất kinh ngạc. Nếu chỉ đơn thuần là mười người cùng nói, âm thanh chắc chắn không vang vọng được như vậy, phía xa cũng không có khả năng nghe rõ được, nhưng sau khi có thứ kia lại hoàn toàn đạt đến một đẳng cấp khác.

Thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Cũng có một người đăm chiêu, nghĩ đến lúc bình thường khi mọi người đặt hai tay ở bên miệng rồi hét to.

Hai cái này chẳng phải cũng tương tự nhau sao?

Chỉ là trước đây mọi người chưa từng nghĩ tới điều này. Chỉ cần chế tạo ra một cái ống loa, không ngờ lại đưa đến hiệu quả lớn hơn nữa!

Sở Hoàng Hùng Mẫn Nột đứng ở bên cạnh Dương Mộc, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác khác thường.

Bởi vì, hắn có cái nhìn sâu sắc hơn, cũng xa hơn so với người thường.

Vì sao Thương Quốc có thể nhiều lần sáng tạo ra thứ làm người người ta không thể tưởng tượng nổi như vậy?

Những thứ thần kỳ này tất nhiên không phải do một hoặc hai người là có thể nghĩ ra được, kết hợp với tình hình của Thương Quốc hiện nay, khả năng duy nhất chính là do những học đường giảng dạy kiến thức cho bình dân học tập kia.

Lẽ nào cái gọi là toán lý hoá kia thật sự có hiệu quả thần kỳ như thế sao?

Trong lúc vô tình, trong lòng của hắn đã có dự định.

Sau khi trở lại trong nước, hắn nhất định phải ra sức dẹp yên nghị luận của mọi người, chấp nhận nguy cơ quý tộc tạo phản cũng nhất định phải cải cách!

Muốn Thương Quốc giúp Sở Quốc thành lập từng học đường kiểu mới, tối thiểu cũng phải bồi dưỡng được một phần học sinh, không mong có thể đạt được trình độ của Thương Quốc, chỉ cần suy nghĩ ra một vài thứ khác biệt, vượt qua các nước còn lại cũng được.

Mọi người ở đây theo đuổi tâm tư của mình, chỉ có Dương Mộc là không có cảm giác gì.

Trên thực tế, hắn thật sự không biết một chiếc loa sắt lại làm cho người ta kinh ngạc như vậy.

Nếu để cho hắn biết được, trong lòng nhất định sẽ rất xem thường.

Dù sao đây là nguyên lý truyền và cộng hưởng âm thanh vô cùng đơn giản, không có gì thần kỳ cả.

Đây chỉ là kiến thức vật lý căn bản mà thôi.

Mà khi mỗi người ở đây đều có tâm tư riêng, chợt có tiếng bước chân vang dội từ phía tây truyền đến.

Sau một lát, Hoàng đế và Sứ giả các nước cuối cùng đã nhìn thấy rõ, hóa ra là có khoảng một nghìn bộ binh xếp thành đội hình đang từ phía tây ngoài thành xuất hiện, chậm rãi bước về phía đông.

Đợi đội ngũ nghìn người này đi qua dưới thành lầu, Hoàng đế và sứ thần các nước cẩn thận quan sát, chỉ thấy bọn họ được trang bị đầy đủ áo giáp, bước chân chỉnh tề, nhìn qua rõ ràng đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, thật sự không tầm thường.

Cái gọi là trang bị đầy đủ, cũng không phải là trang phục chiến giáp truyền thống, mà là quân phục và quân giáp đặc biệt của Thương Quốc.

Bước chân chỉnh tề cũng không phải là bước đi hành quân bình thường, mà là bước chân đi tới chỉnh tề đồng loạt tới kỳ lạ.

Thoạt nhìn các bước đi này rất kỳ lạ, nhưng không biết tại sao, tất cả Hoàng đế và sứ thần xem buổi lễ đều cảm thấy có uy thế khác thường.

Hoàng đế các nước thấy vậy đều ngơ ngác nhìn nhau, dáng vẻ như chưa từng va chạm xã hội.

Trong nháy mắt, Dương Mộc cảm thấy buổi đại duyệt binh này đáng giá.

Thật ra hắn không cho rằng các nước sẽ bắt chước theo, bởi vì biến pháp cải cách cũng không phải là một chuyện dễ dàng, đặc biệt là chuyện thay máu từ đầu đến chân như này, các nước không có khả năng thuận lợi phổ biến xuống được.

Sở dĩ Thương Quốc có thể thành công, nguyên nhân lớn nhất chính là khi đó quốc gia còn nhỏ bé, chỉ cần nhổ đi thế lực quý tộc, muốn phổ biến xuống cũng không phải là chuyện gì khó.

So sánh hai bên, Thương Quốc lại giống như một cái cây bắt đầu phát triển từ hạt giống, sau đó chậm rãi trưởng thành khỏe mạnh, biến thành một gốc đại thụ che trời.

Các nước còn lại đã sớm trở thành một đại thụ che trời từ lâu, nếu muốn cải cách thì chẳng khác nào di chuyển tới chỗ khác trồng, xác suất sống quá thấp.

Xuất phát từ trên tâm lý đó, Dương Mộc thậm chí còn mơ hồ chờ mong những Hoàng đế này trở về liền vội vàng biến pháp cải cách, tốt nhất là gây ra nội loạn, đến lúc đó bên trong không ngừng hao tổn, cứ kéo dài như thế, Thương Quốc chính là phía được lợi.

Đây là âm mưu trên phương diện chiến phạt.

Dương Mộc thật sự không quen nhìn dáng vẻ tò mò của những Hoàng đế này, vì vậy dùng ánh mắt ra hiệu cho Thẩm An.

Người sau lĩnh hội, vì vậy khẽ ho khan một tiếng, thu hút sự chú ý của Hoàng đế và sứ giả các nước, sau đó lập tức vung phất trần, cúi người giới thiệu:

- Đây là bước đi nghiêm, là phương pháp do Thương Quốc ta sáng lập ra, rất đa dụng, đồng thời cũng nhấn mạnh một phần kỷ luật, dùng để rèn luyện ý thức cá nhân và ràng buộc binh lính. Quân phục trên người bọn họ là do Hoàng hậu nương nương của Thương Quốc ta tự tay thiết kế, thích hợp cho tác chiến. Về phần ống tròn kia có tên là kèn đồng, là một loại vật có thể phóng đại âm thanh.

Mọi người nghe được lời giải thích như vậy, lúc này mới thoải mái một chút.

Tất cả đều thi nhau gật đầu, coi như đã được kiến thức, sau đó mọi người lại chăm chú nhìn xuống dưới thành.

Mười lệnh quan tạo thành đội kèn đồng cùng lúc phát ra tiếng:

- Quân đội trong đợt đầu này là Cấm quân của Đại Thương ta, chịu trách nhiệm bảo vệ Thương Thành và các vùng gần kinh đô. Có lẽ các vị cảm thấy xa lạ với đội quân này, nhưng lực chiến đấu của nó không thể khinh thường, mỗi người đều là chiến sĩ từng trải qua trăm trận trên chiến trường, chính là thân quân của hoàng đế.

Thân quân của hoàng đế à?

Còn có cách nói này sao?

Hoàng đế các nước hơi kinh ngạc. Dù sao ở rất nhiều quốc gia không có cái gọi là thân quân, quân đội trong nước đều không phân biệt thân sơ.

Tuy nhiên, rất nhiều người hình như đã lập tức đoán được nguyên nhân.

Bởi vì, sau khi đội kèn đồng đọc lên mấy chữ "Thân quân của Hoàng đế", thần thái của tất cả mọi người đang xếp thành hàng ngay ngắn ở dưới thành lầu đều có sự thay đổi vi diệu, dáng vẻ ai nấy đều rất kiêu ngạo.

Thì ra là thế...

Người có thể nhìn ra được ẩn ý trong đó đều rất xúc động.

Đúng là có ý tứ sâu xa!

Đúng lúc này, phía tây truyền đến những tiếng ầm ầm ầm. Dưới ánh nắng của ngày xuân, một đội ngũ dường như được phủ thêm một lớp hào quang màu vàng, sáng rực đến chói mắt.

Có bộ binh chỉnh tề uy vũ, có kỵ binh khỏe mạnh uy mãnh, cũng có chiến giới không rét mà run.

Một luồng khí tức sơ xác đập vào mặt.


Bạn cần đăng nhập để bình luận