Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 8: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 8: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 8: Công lược tình yêu cấm ky
Hoan Nhi khó hiểu hỏi:
"Tỷ tỷ... Cái gì là hoa lâu?"
"Hoa lâu à. ."
Phong Quang không chút nghĩ ngợi buột miệng thốt ra,"Chính là nơi hái hoa bắt bướm."
Cô nói xong, lúc này mới ý thức được tất cả mọi người đang đổ dồn ánh mắt vào mình.
"Con nói sai rồi sao?"
Phong Quang ra vẻ ngây thơ khẽ chớp mắt, lại chậm rãi che miệng mình. Tạ Trạm khẽ cười một tiếng,"Phong Quang nói không sai."
Hái hoa bắt bướm, hoa là loại có thể hát cũng có thể nhảy, bướm là loại có thể cởi y phục của hoa. Hoa lâu chẳng phải là nơi hái hoa bắt bướm thì là gì?
Phong Quang không hiểu sao lại có trực giác... ý nghĩa mờ ám trong lời nói của cô đã bị hắn nghe hiểu. Nhưng những người khác chỉ cho rằng khi cô gái nhỏ nghe được hai chữ "Hoa lâu" thì liền giải nghĩa dựa theo chữ "hoa" này. Rốt cuộc thì thiên kim tiểu thư nuôi trong khuê phòng sao có thể biết được hoa lâu là gì cơ chứ?
Chuyện bên này của Phong Quang chỉ xem như chuyện râu ria, Tạ Chiểu tiếp tục nổi giận với Tạ Kết:
"Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần? Bảo ngươi ở học đường học tri thức cho tốt, đừng có chơi bời phá phách."
"Cha... con không hề."
Tuy ngày thường Tạ Kết không sợ cha hắn, nhưng chỉ cần cha hắn vừa phát giận, thì hắn cũng chỉ có thể sợ mà thôi.
Tạ Chiểu đập bàn quát:
"Nếu ngươi không làm thế, vậy vì sao tam thúc ngươi lại có thể lôi ngươi từ trên phố trở về!"
Nếu xét toàn bộ Tạ gia có ai không nói dối, vậy thì chỉ có Tạ Trạm.
"Con... Con. ."
Tạ Kết khẽ cắn môi nói:
"Con vốn muốn học hành nghiêm chỉnh ở học đường, nhưng Lý Kỳ lại nói ở hoa lâu chơi rất vui, con nhất thời tò mò... nên mới không nhịn được mà đi."
Lý Kỳ là bạn tốt ở trường của Tạ Kết, Lý gia kinh doanh tơ lụa, cũng có vài vụ làm ăn cùng Tạ Chiểu.
"Không phải ta đã nói Lý Kỳ không học vấn không nghề nghiệp, bảo ngươi đừng qua lại với hắn hay sao?"
Tạ Chiều càng thêm tức giận, lớn tiếng nói:
"Người đâu, dùng gia pháp cho ta!"
Vừa nghe muốn đụng đến gia pháp, Đàm Nhu đã đứng ngồi không yên, bà ta cũng vỗ mạnh xuống bàn,"Tạ Chiều, ngươi đừng có quá đáng! Kết Nhi dạo thanh lâu chẳng phải cũng giống ngươi à? Khi ngươi ở tuổi này của nó, chẳng phải cũng lêu lổng với cô nương hoa lâu sao, ngươi ở chỗ này giả bộ thanh cao gì chứ?"
Sắc mặt Tạ Chiều hết xanh lại trắng. Đàm Nhu nói không sai, khi ông ta ở tuổi này của Tạ Kết, đã quen biết mẹ của Tạ Yêu Yêu. Đúng vậy, mẹ của Tạ Yêu Yêu quả thực xuất thân từ thanh lâu.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Đàm Nhu chán ghét nam nhân dạo thanh lâu như vậy.
Đã là chuyện nhà thì người khác cũng không tiện nhúng tay, Tạ Tầm và Triệu Uyển coi như không nghe không thấy mà ngồi im uống trà, còn Hoan Nhi vốn nghe không hiểu thì hết nhìn bên này lại đến bên kia, vẫn không nghĩ ra được. Phong Quang thì "Chậc chậc" hai tiếng, thầm nhủ bản lĩnh phong lưu quả nhiên có tính di truyền.
Tạ Yêu Yêu bỗng nhiên đứng ra nói:
"Xử lý sai lầm của huynh trưởng mới là chuyện quan trọng, những người và chuyện không liên quan thì không nên nhắc tới."
Rốt cuộc thì khi nhắc tới mẹ mình, Tạ Yêu Yêu cũng không chịu được mà đứng ra nói chuyện.
Đàm Nhu cười lạnh một tiếng, Tạ Kết thì bất mãn nói:
"Cha mẹ ta đang nói chuyện, thứ nữ như người chen miệng vào làm gì?"
Vẻ cao ngạo của hắn ta hoàn toàn biểu lộ không sót chút nào.
Phong Quang bỗng nhiên nhớ tới, giả thiết của thế giới này chính là ngoại trừ thứ nữ, con vợ lẽ, hay vợ kế, tiểu thiếp ra, thì con vợ cả đều là vai ác. Chẳng trách sao Tạ Kết lại có vẻ vênh váo tự đắc như vậy.
Tạ Yêu Yêu không sợ lời nói tràn ngập uy hiếp của Tạ Kết, cô ta tiếp tục nói: "Cho dù ta không đến học đường, cũng biết đạo lý phạm lỗi thì phải bị phạt, nếu huynh trưởng đã làm sai thì nên thảo luận ra một phương pháp xử phạt mới phải."
Bạn cần đăng nhập để bình luận