Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 13: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 13: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 13: Công lược phù thủy hắc ám
"Wendy, lại đây." Quốc vương vẫy tay.
Phong Quang đang trốn ở góc phòng giả bộ không tồn tại đành chậm rãi đi ra, cô dịch từng bước một đến, chỉ là sắc mặt cũng không hề vui vẻ. Rốt cuộc, cô đi chậm như rùa tới trước mặt Hermann.
Vương hậu thân thiết nói:
"Wendy, Giám mục Hermann rất ít khi ra khỏi nhà thờ để tham dự yến hội, lần này vì con ngài ấy nguyện ý khẩn cầu nữ thần phù hộ, đây chính là vinh hạnh lớn lao của con đó."
Phong Quang ngoài cười nhưng trong không cười,"ÐĐa tạ Giám mục đại nhân nguyện ý tới."
Cô căn bản là chưa từng cảm thấy vinh hạnh.
Ở trong mắt những người khác, có thể khiến Hermann xuất hiện ở một sự kiện náo nhiệt đông người hoàn toàn là chuyện không có khả năng, nhưng hiện tại, hắn lại thật sự xuất hiện ở đây.
Phong Quang nhìn Hermann lạnh như băng mà chẳng muốn nói gì, cô chỉ cần nghe lời cha mẹ chào hỏi một tiếng là được, còn chuyện khác thì cha mẹ cô sẽ lo. Bởi Hermann vĩnh viễn đầu mang một biểu cảm trên mặt, nên không ai biết được liệu hắn có phải đang thấy phiền chán với lời lải nhãi của quốc vương và hoàng hậu hay không.
Tóm lại, hắn là một người lịch thiệp, nên Phong Quang có thể khẳng định, cho dù hắn thật sự không thích cảnh náo nhiệt này, hắn cũng tuyệt đối không biểu hiện ra. Hermann đến tiệc sinh nhật cầu phúc cho Phong Quang, đây là phong tục đặc biệt của Hạ quốc. Một người ra đời là đã được nữ thần Ánh sáng phù hộ, mà muốn cuộc sống trôi qua thuận lợi, vậy thì cần phải cảm kích nữ thần đã cho mình sinh mệnh trên thế gian, đồng thời cầu nguyện có thể tiếp tục được nữ thần phù hộ.
Cái gọi là nữ thần hay không nữ thần, Phong Quang từ trước đến nay đều không tin. Có câu nói rất đúng, cầu người không bằng cầu mình, cô cũng không tin, nhỡ một ngày nào đó cô thật sự gặp nguy hiểm, chẳng lẽ nữ thần Ánh sáng kia còn có thể nhảy ra bảo vệ cô chắc?
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bề ngoài cô vẫn phải tuân theo.
Hermann dùng ngón tay dính nước thánh điểm lên trán cô,"Nguyện thần linh phù hộ công chúa điện hạ khỏe mạnh trưởng thành."
Phong Quang cụp mi rũ mắt,"Nguyện ta có thể được thần linh che chở." Hermamn thu tay, lại bình tĩnh nói:
"Một tháng kế tiếp, mời công chúa điện hạ ăn kiêng, không ăn những loại đồ ăn có liên quan đến thịt."
"Vâng..."
Phong Quang trả lời rất ngoan ngoãn. Trên thực tế trong lòng cô bất mãn cực kỳ, cô ghét nhất chính là điểm này, mỗi khi tiếp nhận chúc phúc trong sinh nhật, cô liền phải ăn chay một tháng. Nghe nói đây là để tỏ vẻ thành tâm.
Nhưng dù Phong Quang trả lời rất ngoan, lại không có nghĩa cô không có đối sách. Cô đã sớm dự đoán được sẽ có một ngày như vậy, vì thế ở gầm giường vẫn còn không ít thứ, ví dụ như bò khô.
Đương nhiên, lúc cô ăn mấy thứ này thì không thể để thị nữ thấy. Phong Quang lén lút giấu đồ trong bọc nhỏ, lại khẽ khàng lần tới trong đình nghĩ ở vườn hoa. Cô chui vào một lùm cây, phía bên kia lùm cây đó là một mặt cỏ trống trải.
Phong Quang gấp đến nỗi không chờ nổi đặt túi đồ ăn vặt trên mặt đất, cô nếm miếng bò khô, trong lòng cảm thấy mỹ mãn. Mấy ngày này không được ăn thịt, miệng cô đã nhạt đến không chịu nổi rồi, hiện tại nếm được vị thịt, cô liền thỏa mãn thở ra một hơi.
Quy củ gì đó cứ để nó gặp quỷ đi thôi, cô là người theo thuyết vô thần, không có chút khái niệm nào với tín ngưỡng nữ thần gì đó kia. Nên cô còn lâu mới thật sự tuân thủ quy định nghiêm ngặt như thế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận