Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 19 - Chương 58: Công lược trang chủ đại nhân có độc

Quyển 19 - Chương 58: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 58: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Ừm... Lãnh Khuynh Tuyệt nói nhiều như vậy, Hạ Triều cùng Vương Từ trầm mặc một lát, rồi lại đồng thời nhìn về phía Hiên Viên Phi.
Hạ Triều hỏi:
"Hôm nay Tứ hoàng tử tới đây có chuyện gì vậy?"
"Hôm nay ta tới đây, chỉ để giúp Lãnh cô nương làm chứng"
Hiên Viên Phi nghĩ, nếu Hạ Triều không chịu thả người, hoặc muốn làm khó Lãnh Khuynh Tuyệt, hắn nhất định sẽ giúp Lãnh Khuynh Tuyệt. Nói thế nào thì thân phận của hắn cũng bày ra đó, Hạ Triều sẽ không ngu xuẩn đến mức trực tiếp đối nghịch với hắn.
Nhưng Hiên Viên Phi đã tính sai, bởi Hạ Triều cũng chỉ nói với vẻ thờ Ơ:
"Nếu nàng ấy muốn rời đi, vậy thì cứ đi thôi."
Hiện Viện Phi đang chuẩn bị oai phong ra mặt thay người yêu bỗng nhiên không biết nên nói tiếp như thế nào. Lãnh Khuynh Tuyệt hừ lạnh một tiếng,"Coi như các ngươi thức thời."
Gần đây cô ta đã phát triển được thế lực của chính mình, ví dụ như thành lập một tổ chức sát thủ trải khắp qua hai nước lớn. Để thành lập một tổ chức thì khó khăn không nhỏ, quan trọng nhất chính là tài chính và nhân lực.
Lãnh Khuynh Tuyệt không thiếu tiền, cô ta chỉ cần tùy tiện bán đi một viên đan dược do chính mình luyện chế thì đã có thể kiếm không ít. Huống chi, Đại tướng quân nước Nam Tương là nghĩa huynh của cô ta, hoàng đế trẻ tuổi đầy hứa hẹn của Nam Tương là người bệnh cô ta chữa trị khỏi. Còn Minh Tư quốc bên này, thì Tứ hoàng tử là bạn của cô ta, Thừa tướng đại nhân trẻ tuổi là tri âm của cô ta, bọn họ một người biết đánh đàn, một người biết thổi sáo, quả thật là tri âm...
Đủ loại như vậy, bạn bè của cô ta có thể nói là trải rộng cả hai nước.
Trùng hợp kỳ lạ chính là, bạn bè của cô ta tất cả đều là nam, hơn nữa đều muốn theo đuổi cô ta.
Nhưng kẻ tàn nhẫn thì không nói nhiều, Lãnh Khuynh Tuyệt chỉ vỗ vai từng người trong đám nam nhân đó, nói cho bọn họ, rằng cô ta chỉ coi bọn họ như huynh đệ mà thôi.
Đây thật đúng là tình nghĩa khiến người ta cảm động. phát bệnh, ngươi có phải còn chưa hề xin lỗi ta hay không?"
"A, ta chẳng qua chỉ ăn miếng trả miếng, dùng gậy ông đập lưng ông thôi, vì sao phải xin lỗi người chứ?"
Thần sắc Lãnh Khuynh Tuyệt cao ngạo cô độc, nhưng lại có một vẻ tôn quý mà người thường không thể với tới được.
Đây thật đúng là con mẹ nó tôn quý !!I
Khóe miệng Phong Quang nhếch lên,"Ta có từng khiến ngươi gần chết hả?"
"Nếu ngươi đã nhắc tới, vậy ta chẳng ngại gì mà không nói ra, hai tháng trước đây, vì sao ta lại rơi xuống nước?"
Cũng chính bởi chuyện rơi xuống nước kia, Hạ Vô Oán ngốc nghếch đã không còn nữa, Lãnh Khuynh Tuyệt cô mới tới nơi này.
Phong Quang lặng đi một giây, không thể hiểu nổi mà hỏi:
"Ngươi rơi xuống nước thì liên quan gì tới ta?"
"Ta vừa rơi xuống nước, ngươi liền xuất hiện trên bờ, chẳng lẽ ngươi còn tưởng ta sẽ cảm thấy bản thân mình chỉ vô tình rơi xuống nước thôi sao?"
"Ngươi cũng đã nói, rằng sau khi ngươi rơi xuống nước thì ta mới xuất hiện, đó là vì ta nghe thấy động tĩnh liền đi gọi người tới cứu ngươi có được không?"
Phong Quang thật sự không hiểu nổi, Lãnh Khuynh Tuyệt này có phải mắc chứng hoang tưởng bị hại hay không vậy.
Cô còn nói thêm:
"Người trong sân viện các ngươi đúng là đều có bệnh, luôn cảm thấy ta sẽ hại các ngươi. Có phải người nghe nha hoàn của ngươi nói ta xuất hiện trên bờ, thì liền nghĩ là ta đẩy ngươi xuống nước hay không? Bây giờ ngươi hỏi lại những người khác xem... nói ngay như nha hoàn này chẳng hạn."
Phong Quang nhìn về phía nha hoàn mặt tròn đang đứng một bên.
"Ngày đó người cũng ở trên bờ, ngươi nói cho nàng ta nghe, vì sao nàng ta lại rơi xuống nước?"
"Là nhị tiểu thư nói."
Tiểu nha hoàn nhìn sang Lãnh Khuynh Tuyệt, dường như muốn cười mà lại cố kìm nén,"Nhị tiểu thư nói muốn đi vớt mặt trời ở trong nước, nên liền tự mình nhảy xuống." "Lãnh Khuynh Tuyệt, ngươi nghe rồi chứ?" "Hừ, sao ta có thể vô duyên vô cớ nói muốn đi vớt mặt trời, chẳng phải vì có người xui khiến sau lưng sao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận