Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 49: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 49: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 49: Công lược trạch nam game thủ
Phong Quang chìm trong một sự trầm mặc quỷ dị, hiện tại nỗi lòng cô ra sao, ngay cả chính cô cũng không biết,"Ý của anh là, anh thích tôi?"
"Ừm..."
Hắn không chút do dự gật đầu, ánh mắt khóa chặt trên người cô chưa từng rời đi một chút.
Phong Quang không biết chuyện muốn một người đàn ông trầm mặc ít lời như vậy thừa nhận hắn thích một người thì khó đến đâu, cô cũng sẽ không tò mò điều đó.
Cô châm chọc nhếch khóe môi, cười trào phúng,"Đúng là thú vị, anh rõ ràng mới là đối tượng xem mặt của tôi, nhưng lại vờ như không thấy việc bạn tốt của anh mượn tên anh mà kết giao với tôi, hiện tại tôi biết mình bị lừa, người kết giao với tôi là Lư Chi Viễn chứ không phải Yến Quy, mà Yến Quy thật sự là anh lại nói thích tôi. Yến Quy... anh và Lư Chi Viễn thật sự coi tôi như một con rối dễ bắt nạt à?"
"Không phải..."
Vẻ mặt hắn càng thêm khẩn trương. Hắn vốn dĩ chẳng thể nói năng lưu loát một đoạn dài để dỗ dành con gái như những người khác, cho nên mỗi khi hắn muốn biểu đạt điều gì đều phải cần thêm một chút thời gian.
Cũng không phải hắn không biết nên nói như thế nào, mà là hắn không biết mình nên biểu đạt ra sao.
Phong Quang ngẩng đầu nhìn hắn, vẻ tươi cười trên mặt cô càng thêm diễm lệ, cũng càng thêm châm chọc,"Anh không biết phải giải thích như thế nào sao? Nói đến cùng, bất luận anh tên là gì, anh cũng là bạn bè của Lư Chi Viễn, vậy các anh cũng sẽ không quá khác biệt nhau."
"Tôi... trước kia không biết..."
Hắn tạm dừng một giây, sau khi hít sâu một hơi, hắn nói:
"Tôi không biết em... Tôi không hiểu cô gái tên Hạ Phong Quang này. Tôi biết Lư Chi Viễn giả mạo tên của tôi, tất cả mọi chuyện, tôi đều biết, nhưng tôi lại mặc kệ, cho nên, hiện tại em không tin tôi, chính là cái giá tôi phải trả."
Hắn thế mà có thể lưu loát nói ra một đoạn như vậy, ngay cả Phong Quang cũng cảm thấy có chút bất ngờ, Yến Quy không phải người gặp chướng ngại về ngôn ngữ, hắn chỉ là quá lâu không nói chuyện với người ta nên mới nhất thời chậm chạp. Nhưng có đôi khi, tới thời điểm cực kỳ quan trọng, hắn lại có thể ép mình biểu hiện tốt ngoài mong đợi. "Anh nói vì trước kia anh không quen biết tôi, không hiểu tôi, cho nên mới mặc kệ chuyện Lư Chỉ Viễn gạt tôi..."
Phong Quang cười lạnh một tiếng,"Thế hiện tại anh được xem là gì? Yến Quy, tôi vừa mới chia tay bạn anh, bây giờ anh đã thổ lộ với tôi ngay được, chẳng lẽ anh không cảm thấy mình cũng là một tiểu nhân sao?"
"Tôi trước nay đều không phải là quân tử..."
Ánh mắt hắn tối sầm xuống, khí thế quanh thân cũng u ám hơn, dường như ngay cả ánh mặt trời cũng ảm đạm đi rất nhiều,"Cho dù sau khi em biết chuyện Lư Chỉ Viễn mà vẫn lựa chọn ở bên cậu ta, tôi cũng sẽ đoạt em trở lại... Em vốn dĩ nên thuộc về tôi."
Ngữ khí của hắn giống như giếng cổ không gọn sóng, nghe không ra được cảm xúc gì, nhưng không hiểu sao lại có khả năng khiến lưng người ta rét lạnh.
Phong Quang cảm thấy một sự lạnh lẽo từ bàn tay đang nắm lấy tay mình của hắn. Đối với người đàn ông này, trước đây cô hiểu không nhiều lắm, vốn dĩ cho rằng hắn chỉ là một trạch nam thích chơi game không thích giao tiếp bình thường mà thôi, nhưng tới hiện tại, cô lại có chút không dám chắc.
"Anh nói anh muốn đoạt lấy tôi... Ở trong mắt anh, tôi chính là một thứ hàng hóa?"
"Nếu em là hàng hóa, tôi nguyện ý đánh đổi tất cả của tôi để mang em về nhà, bao gồm cả chính bản thân tôi nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận