Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 17 - Chương 68: Công lược thái giám

Quyển 17 - Chương 68: Công lược thái giámQuyển 17 - Chương 68: Công lược thái giám
"Tổng Vô Hà... Ta thích chàng."
Cô ngẩng đầu lên, nhẹ đặt một nụ hôn lên môi hắn:
"Thân thể của chàng, khuyết điểm của chàng, ta thích hết thảy những gì thuộc về chàng."
Hắn ấn gáy cô để cô ghé sát vào mình hơn, hôn môi cô, càng làm nụ hôn sâu thêm,"Ta biết, nàng thích ta."
Hắn đã biết từ rất lâu rồi.
Cô thường nhìn hắn si mê, lúc hắn đi ngang qua, cô sẽ lại giả bộ như đang chẳng nhìn gì hết.
Có lẽ, từ lúc bắt đầu, hắn chỉ đối đãi với cô như một vật phụ thuộc vào Bách Lý Mặc, nhưng không biết từ lúc nào, hắn thích bắt nạt cô, thích trêu ghẹo cô, nhìn dáng vẻ tức tối mà không dám nói gì của cô, hắn cảm thấy cực kỳ thú vị.
Tống Vô Hà vào cung từ thuở thiếu niên, cũng chưa từng trải qua mối tình đầu, đây chính là lần đầu hắn biết yêu. Hắn không biết, hắn giống như một đứa trẻ thích bạn khác giới, chọc cho người ta tức giận chỉ vì muốn hấp dẫn sự chú ý của người ta mà thôi.
Tống Vô Hà không hề cảm thấy mình là người ấu trĩ gì, ngược lại, hắn làm việc luôn có mục đích. Hắn biết rõ mình muốn làm gì, mình cần gì, sau đó hắn sẽ hành động ngay lập tức. Chỉ cần đạt được mục đích của mình, hắn có thể bất chấp mọi thủ đoạn, ví dụ như lựa chọn vào trong cung làm một hoạn quan, lại giống như đêm trước, hắn dùng thái độ mạnh mẽ và cương quyết để biến Phong Quang thành nữ nhân của mình.
Không phải hắn không biết những người trong cung đồn đại về hắn thế nào, có người nói Thái tử phi không giữ mình trong sạch, lại ở bên một tên thái giám, mất hết thể diện của Hạ gia. Tuy Tống Vô Hà đã đè hết mọi tin đồn xuống nhưng hắn cũng biết rõ, kiểu gì Phong Quang cũng sẽ nghe được mấy lời đồn nhảm nhí này, nhưng Phong Quang lại chẳng bao giờ bận tâm tới những thứ đó.
Bởi vì cô không cho rằng thân phận của hắn ti tiện. Mỗi đêm hắn tới tìm cô "bồi dưỡng tình cảm", tuy rằng bề ngoài cô tỏ vẻ không vui khi thấy hắn tới tìm mình nhưng Tống Vô Hà biết, cô rất vui vẻ khi có thể trông thấy hắn, có thể cùng hắn triển miên, có thể chìm vào giấc ngủ trong vòng tay hắn...
Cô thật sự quá hoàn mỹ, cho dù là người không biết xấu hổ như Tống xứng đáng với cô hay không? Vì thế, hắn nghĩ ra đủ mọi phương pháp để bồi thường cho cô. Những lễ vật châu báu đều quá đơn giản, hắn càng thích bù đắp cho cô lúc ở trên giường hơn, mang cho cô niềm vui sướng lớn nhất, không để cho cô sinh ra cảm giác chán ghét thân thể hắn. Nhưng Tống Vô Hà lại tính sai.
Phong Quang lúc nào cũng tràn đầy nhiệt tình khi tiếp xúc với cơ thể hắn, cho dù cô rụt rè nên vẫn luôn cố gắng đè nén để không biểu hiện sự nhiệt tình đó ra ngoài cho hắn thấy.
Cô là một nha đầu luôn nói lời trái với lòng mình, hắn đã biết điều này từ lâu rồi.
Sau khi kết thúc một nụ hôn triển miên và đầy nóng bỏng, lúc này Phong Quang mới phát hiện ra mình đã đẩy ngã Tống Vô Hà. Cô đang nằm trên người hắn, bên phải thân thể nõn nà vẫn bị quần áo che chắn, còn quần áo ở bên trái đã bị hắn kéo xuống, cho nên, da thịt trần trụi của cô dán trên quần áo hắn, cô cảm thấy hơi mất tự nhiên.
Cô nhíu mày, định kéo quần áo của mình lên, nhưng tay cô đã bị một tay hắn giữ lấy. Tống Vô Hà hào phóng dùng tay còn lại tự kéo quần áo của mình xuống, tay đang giữ lấy tay cô hơi dùng sức kéo cô dán sát vào người mình. Lúc này, da thịt cô dán vào da thịt hắn, không làm gì cũng đã cảm thấy vô cùng thoải mái rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận