Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 25 - Chương 20: Công lược hoàng đế bệnh tật

Quyển 25 - Chương 20: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 20: Công lược hoàng đế bệnh tật
Nhật Quỹ và Tinh Tích nhìn nhau một cái, lại đồng thời rời ánh mắt đi, có lẽ là vì... cảm giác bài xích giữa hai Đại Thần quan khi chạm mặt.
Tinh Tích bỗng nhiên nói:
"Thần Nữ vốn đến từ thế giới khác, không biết đã quen với hai vị bằng hữu này lúc nào?"
Vẻ tươi cười trên mặt Hoa Chúc Chúc đọng lại, cô ta vốn ở thế giới khác, lại bị triệu tới nước Đông Dương, tiếp theo thì bị bắt đến nước Nam Thải. Cô ta không thể nói rằng Phong Quang là bạn ở thế giới cũ của cô ta, nếu không cô ta sẽ hại Phong Quang cùng bị người nước Nam Thải bắt lại, nhưng cô ta cũng không thể nói cô ta quen Phong Quang ở nước Đông Dương, nếu không Phong Quang và Nhật Quỹ sẽ có thể bị xử quyết như gian tế nước địch.
Hoa Chúc Chúc đang rối trí thì Phong Quang đã nói ngay:
"Khoảng thời gian trước, khi ta và ca ca săn thú ở núi Tử Minh thì bị người nước Đông Dương coi như gian tế mà bắt lại. Chính nhờ Thần Nữ đã cứu chúng ta, nên chúng ta mới có thể trở về nước Nam Thải."
Núi Tề Minh là ranh giới giữa hai nước. Nước Nam Thải bị ngập úng, nước Đông Dương lại khô hạn, hiện giờ nơi duy nhất có thể bắt được con mồi còn sống cũng chỉ có núi Tề Minh.
Hoa Chúc Chúc cười gật đầu,"Đúng vậy, lúc ấy Phong Quang và ca ca cô ấy bị bắt, là ta bảo người nước Đông Dương thả bọn họ."
"Thì ra là thế." Tinh Tích dường như đã tin.
Tuy nhiên, Nhật Quỹ lại biết hắn không hề tin tưởng. Nhưng hắn cũng biết Tinh Tích sẽ không làm gì bọn họ, đây đại khái cũng là... cảm giác giữa các Đại Thần quan.
Hoa Chúc Chúc nói:
"Đây không phải là nơi ôn chuyện, chúng ta đi vào rồi nói sau."
Phong Quang khẽ gật đầu, lại kéo tay áo Nhật Quỹ, hắn bất động. Cô ngẩng đầu thì liền thấy hắn và Tinh Tích đang đối mắt nhìn nhau, dường như đang quan sát đối phương thật kỹ. Khóe miệng cô giật giật, cô dứt khoát cầm tay hắn, lôi kéo hắn vào trong. Tinh Tích đi nhiên cũng theo sau Hoa Chúc Chúc.
Tin Hoa Chúc Chúc tới đây rất nhanh truyền đến chỗ Mộ Quy. Trong đại sảnh, Mộ Quy ngồi trên chủ vị, bên cạnh hắn chính là Phong Tuyền. "Cung điện cách nơi này không gần, sao Thần Nữ lại tới đây?"
"Ta nghe nói tình hình lũ lụt rất nghiêm trọng nên muốn tới đây xem có thể hỗ trợ được gì không."
Suy nghĩ của Hoa Chúc Chúc không chỉ có vậy, cô ta còn đến để tìm cơ hội rời khỏi nơi này. Cô ta vốn không cho rằng mình là Thần Nữ, mà bất kể là nước Đông Dương hay nước Nam Thải, bọn họ đều gửi gắm quá nhiều kỳ vọng vào cô ta.
Mộ Quy nói:
"Lũ lụt là một chuyện rất nguy hiểm, thường thường sẽ có dịch bệnh phát sinh theo. Thân phận Thần Nữ tôn quý, thật sự là không nên tới đây. Tinh Tích, ngươi thất trách rồi."
Tinh Tích cúi đầu nói:
"Là do thuộc hạ không xử lý tốt."
"Bệ hạ, ngài đừng trách hắn, là ta cầu xin Tinh Tích dẫn ta tới đây, chuyện này không liên quan gì tới hắn cả, ngài muốn phạt thì cứ phạt ta đi."
Hoa Chúc Chúc là người rất nghĩa khí, dù thế nào, cô ta cũng không muốn để chuyện của mình liên lụy đến những người khác.
Phong Quang và Nhật Quỹ đứng một bên. Phong Quang giơ tay che miệng, nhàm chán ngáp một cái, nhưng cô lập tức cảm nhận được một ánh mắt đang nhìn mình. Thấy ánh mắt Mộ Quy mang ý cười, cô liền xấu hổ buông tay, thành thật mà đứng thẳng.
Tiếp theo, Phong Quang lại thấy Nhật Quỹ liếc mắt nhìn mình, cô không chịu thua mà trừng mắt nhìn lại.
Nhật Quỹ hơi ngây người một chút, hắn khẽ dịch bước chân, che chắn cô ở phía sau mình. Thấy lưng áo hắn bị nước bùn làm bẩn, trong lòng cô không khỏi ấm áp, liền lén lút nắm lấy một ngón tay hắn. Trong chốc lát, hắn chỉ hơi ngẩn ra, sau đó liền nắm lại tay cô.
Tâm tình Phong Quang lập tức vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận