Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 19 - Chương 43: Công lược trang chủ đại nhân có độc

Quyển 19 - Chương 43: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 43: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Không chỉ Phong Quang bị đụng phải mà ngã ra, cô bé đang lao đến kia cũng đồng thời bị té ngã trên đất.
"Vô Oán, con không sao chứ!"
Một phụ nhân(1) có vẻ yểu điệu nhìn thấy mà thương lao đến, bà ta vội vàng đỡ con gái mình đang ngã dưới đất dậy, khi thấy được người bị đụng ngã chính là Phong Quang, lại vội đi đỡ Phong Quang,"Quận chúa, người có sao không?"
"Khụ khu..."
Phong Quang đứng lên ho khan vài tiếng, ngực lại âm ỉ đau, cô không vui nói:
"Hạ Vô Oán, người không biết nhìn đường sao?"
Thiếu nữ va vào người khác đó chính là tiểu thư Hạ Vô Oán có tiếng là kẻ ngốc ở Kinh thành, nàng ta không có linh lực, chỉ số thông minh cũng có vấn đề, là trò cười ở toàn bộ nơi đây, mà Phong Quang biết, bây giờ Hạ Vô Oán đã là Lãnh Khuynh Tuyệt, ngày thường cô không hay gặp Hạ Vô Oán, cũng vẫn chưa gây hận thù gì, chỉ là toàn bộ người trong Vương phủ đều biết, quận chúa cô thân thể không tốt, chỉ cần hơi kinh sợ một chút, cũng có thể khiến ngực cô phát đau.
Phong Quang vốn không muốn nổi nóng, nhưng cô sợ nhất là đau, hiện tại đau đớn âm ỉ đang dồn lại, tính tình nóng nảy của cô liền bùng phát.
"Quận chúa, là Vô Oán không cẩn thận, ngay tại đây ta xin thay Vô Oán nhận lỗi với quận chúa, cũng xin quận chúa đừng trách móc."
Phụ nhân xinh đẹp đang nói chính là Hoàng Oanh, Hoàng di nương, năm đó bà ta vốn cũng là một tài nữ, chỉ tiếc lại đi làm thiếp người ta, mà từ việc bà ta đặt tên cho con gái mình là Vô Oán cũng có thể nhìn ra được, cho dù là làm thiếp, bà ta cũng không oán không hối hận.
Lãnh Khuynh Tuyệt hiện tại vẫn chưa để người ta biết rằng cô ta đã không còn là kẻ ngốc, vốn dĩ đụng vào người khác thì cũng muốn xin lỗi, nhưng kết quả là vừa thấy dáng vẻ người ta vênh váo tự đắc, trong lòng cô ta liền cười lạnh một tiếng, chẳng qua chỉ là một đứa nhóc được nuông chiều từ bé mà thôi, toàn thân trên dưới đều là nhược điểm, cho dù không dùng đến vũ khí, cô ta cũng có thể có trăm ngàn loại phương pháp lấy tính mạng của đối phương. Lãnh Khuynh Tuyệt quét mắt tìm con cáo đã chạy đi mất dạng, đó là một con linh hồ cấp ba, cứ như vậy để nó trốn thoát, trong lòng cô ta bực bội, nên liền muốn giáo huấn tiểu nha đầu kia một chút.
Cô ta ra vẻ sợ hãi,"Tỷ tỷ... Ta không phải cố ý va vào ngươi, ngươi đừng giận ta có được không?"
Phong Quang vừa nghe cái giọng này liền nổi da gà toàn thân, cô còn chưa kịp lui về phía sau một bước, đã bị Lãnh Khuynh Tuyệt kéo tay lại.
"Tỷ tỷ... Ngươi đừng giận ta... Ta thật sự không cố ý..."
Lãnh Khuynh Tuyệt vừa diễn vai kẻ ngốc, lại vừa tìm mạch môn trên cổ tay Phong Quang, ấn xuống một cái không nặng không nhẹ.
Lực ấn này không làm cô chết, mà sẽ chỉ làm cô đau một chút thôi, nhưng Lãnh Khuynh Tuyệt mới xuyên không đến đây nên chưa biết, thân thể Phong Quang yếu ớt cỡ nào, cho nên nhìn vẻ mặt Phong Quang đột nhiên trở nên thống khổ vô cùng, Lãnh Khuynh Tuyệt còn tưởng rằng cô đang giả bộ.
Phong Quang rút tay về, che lên ngực, cô há miệng thở hổn hển, đau đớn lan tràn từ tim khiến sắc mặt cô lập tức tái nhợt.
"Quận chúa, bệnh của ngươi lại tái phát sao?"
Hoàng Oanh không giống Lãnh Khuynh Tuyệt, bà ta biết thân thể Phong Quang có bệnh, liền vội kéo tay Phong Quang nói:
"Ta đưa ngươi tới chỗ Vương phi!"
"Đừng... Đừng chạm vào ta..."
Phong Quang lại lần nữa rút tay ra lui về phía sau một bước, cô dùng sức quơ quơ lục lạc trong tay, không bao lâu sau, một bóng người bay đến.
Hạ Triều hạ xuống bên cạnh Phong Quang, thấy sắc mặt tái nhợt của con gái mình, còn chưa kịp nói gì, hắn liền nghe được con gái bảo bối của mình nói một câu,"Cha, con sắp chết..."
"Phong Quang."
Hạ Triều vội vàng đỡ thân thể đau đến mức đứng không vững của Phong Quang, đầu tiên là thuần thục nắm lấy tay Phong Quang để truyền tỉnh lực cho cô, sau đó lại mặt lạnh như sương nhìn về phía hai người bên cạnh kia, lạnh giọng nói:
"Sao lại thế này?"
*********
(1) Phụ nhân: Người phụ nữ có chồng
Bạn cần đăng nhập để bình luận