Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 5 - Chương 20: Công lược hacker

Quyển 5 - Chương 20: Công lược hackerQuyển 5 - Chương 20: Công lược hacker
Nhưng Phong Quang hoàn toàn không biết anh chàng đứng trước mặt mình ngày nào cũng tưởng tượng xấu xa về cô!!! Ngược lại cô còn cảm thấy hắn là sinh viên khoa công nghệ thông tin hiền lành EQ thấp mà thôi.
Vậy mới nói Âu Tuân đã thành công dùng vẻ ngoài của mình để đánh lừa người khác.
Tất cả mọi người đều nghĩ hắn là người thanh tâm quả dục, ngoài gõ code ra cũng chỉ biết gõ code, chưa từng xem AV, chưa bao giờ nói chuyện với người khác về phụ nữ, nhưng ai ngờ thật ra trong lòng hắn có khát vọng với phụ nữ như hạn hán chờ mưa như này?
Hắn nhìn Phong Quang bằng ánh mắt cố chấp:
"Giữa tôi và Triệu Tiểu Lộ không có gì hết."
"Không có gì... thì không có gì thôi, mắc mớ gì phải giải thích với tôi?"
Phong Quang chớp mắt đầy khó hiểu, sau đó không biết phải tỏ thái độ với hắn thế nào.
"Tôi muốn nói rõ ràng với cô."
" m
Cô hoang mang gật đầu,"Vậy... tôi muốn về nhà, anh có thể buông tay ra được chưa?"
"Tôi đưa cô về."
Kịch bản hình như phát triển hơi nhanh thì phải? Phong Quang nuốt lại câu tôi có tài xế rồi, trả lời hắn:
"Được, vậy làm phiền anh."
Năm phút sau, xe đạp chầm chậm rời khỏi trường học. Phong Quang ngồi nghiêng một bên sau xe đạp nhìn bóng lưng hắn, nhớ lại khung cảnh lần đầu tiên họ gặp nhau, cô hỏi:
"Ngày đó tôi nhìn thấy một người ngồi sau xe anh, là bạn của anh à?"
"Là bạn cùng phòng."
"À... xem ra quan hệ giữa hai người rất tốt."
Không biết đang nghĩ gì, bỗng nhiên Âu Tuân nói:
"Tôi không thích con trai."
Cô ngước mắt:
"Anh sao thế? Tôi đâu nói anh thích con trai." Một hòn đá làm cho xe xóc nảy, Phong Quang vô thức ôm chặt eo hắn, cơ thể hắn trong phút chốc dường như cứng ngắc lại, hơi thở cũng càng ngày gấp gáp hơn. Sau đó, cô nhận ra thỉnh thoảng xe đạp sẽ xóc lên nảy xuống, dù cô thấy rõ ràng có thể đi vòng qua chỗ mấp mô trên đường.
Hình như hắn cố ý đi vào ổ gà, có lẽ cô bị ảo giác chăng? Phong Quang tỏ vẻ nghi ngờ. Họ nhanh chóng đến biệt thự nhà họ Hạ, Phong Quang xuống xe, thấy chiếc xe đen dừng ngoài của nhà mình thì cảm thấy bất ngờ.
Trước đây, Phong Quang đã từng thích Thẩm Vật Ngôn như vậy, sao cô có thể nhớ lầm chứ? Đây là xe của anh ta.
Quả nhiên, cửa xe mở ra, Thẩm Vật Ngôn mặc âu phục màu đen bước xuống. Khí chất của anh ta lúc nào cũng giống như một thanh kiếm sắc bén, khiến đối phương thấy rùng mình.
Anh ta vốn nhìn Phong Quang chằm chằm, cho đến khi nhìn thấy một người đàn ông đứng cạnh cô.
Anh ta chau mày lại, trông vô cùng đẹp trai.
"Vị này là?"
Thẩm Vật Ngôn bước tới, ánh mắt nhìn Âu Tuân vẫn được coi là thân thiện.
Âu Tuân chưa kịp mở miệng, Phong Quang bèn khoác tay hắn, ngọt ngào nói:
"Đây là bạn trai tôi, anh ấy là Âu Tuân."
Phong Quang đột ngột nói vậy nhưng nét mặt Âu Tuân không thay đổi, cô thầm nghĩ hắn thật thông minh, biết phối hợp với mình. Thật ra cô nào biết Âu Tuân đã đặt bản thân vào vị trí đó từ lâu rồi nên hắn mới thản nhiên đến vậy.
Phải thừa nhận rằng, Âu Tuần này... đúng là không biết xấu hổ.
"Ô? Thế sao?"
Trừ khi gặp phải chuyện liên quan đến Triệu Tiểu Lộ, còn bình thường Thẩm Vật Ngôn không phải là người dễ dàng bộc lộ cảm xúc cá nhân của mình, vì thế anh ta nở nụ cười giả tạo, xã giao nói:
"Chào cậu, tôi là chồng sắp cưới của Phong Quang."
Âu Tuần nhìn anh ta lịch sự đưa tay ra, sau đó rất không lịch sự làm lơ bàn tay ấy:
"Tôi biết anh."
Giona của hắn như đang nói tâi biết đếng rau la ngoài chở. "Vậy thật vinh hạnh cho tôi."
Thẩm Vật Ngôn thu tay về, anh ta cũng không thấy xấu hổ, ngược lại còn thuận miệng hỏi Phong Quang:
"Tôi rất tò mò, cô là người đã có chồng sắp cưới, vậy mà vẫn có thêm bạn trai, cô đang nghĩ gì vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận