Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 24 - Chương 47: Công lược ảnh đế hết thời

Quyển 24 - Chương 47: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 47: Công lược ảnh đế hết thời
Ngô Sâm dẫn Phong Quang và Diêu Phong tới một gian phòng có rất nhiều màn hình điện tử, anh ta nói:
"Khi điều tra vụ án mạng thứ nhất, chúng tôi đã xem xét hình ảnh trên camera nhưng không thấy có gì đặc biệt. Tuy nhiên ở án mạng thứ hai, chúng tôi đã phát hiện ra, trên đoạn băng ghi hình xuất hiện một bóng lưng tương tự lần trước."
Phong Quang nhìn hình ảnh trên màn hình, không để bụng mà nói:
"Người trong khách sạn đi tới đi lui, khách đến ở cũng nhiều, chỉ là một bóng lưng tương tự thì nói lên được điều gì chứ?"
"Nhưng vấn đề là, chúng tôi từng dò hỏi nhân viên khách sạn, mấy ngày nay không có một người nào có thân hình như thế đến ở, quan trọng hơn là... Người này dường như biết rõ điểm mù của camera, nên lần nào hắn cũng có thể gãi đúng chỗ ngứa, chỉ ở chỗ này..."
Ngón tay Ngô Sâm chỉ lên chỗ rẽ hành lang trong video,"Hắn cũng chỉ để lại một bóng lưng bước qua vội vàng. Tuy nhiên khi điều tra camera ở cửa, chúng tôi lại không hề thấy người đàn ông mặc áo gió đen với dáng người và dáng đi như thế từng bước vào hay ra khỏi khách sạn."
Bóng lưng trên màn hình kia thật sự cực kỳ giống Đoạn Mộ, Phong Quang lại cười,"Trên đời thiếu gì người có dáng giống nhau, các anh chỉ dựa vào một bóng lưng mà đã bắt người được hả?"
"Đương nhiên không chỉ có vậy."
Ngô Sâm nói:
"Khi ý thức được hai vụ án này có khả năng là do cùng một người gây ra, chúng tôi đã tiến hành phân tích người bị hại. Các cô gái đó đều làm việc ở cùng một hộp đêm, chúng tôi đã cử người giám sát chặt chẽ hộp đêm đó, nhưng ngày hôm nay vẫn xuất hiện người chết thứ ba. Cô Hạ, hẳn là tôi phải nói cho cô một sự thật tàn khốc. Chúng tôi đã bắt được Đoạn Mộ ngay tại hiện trường."
Phong Quang khựng lại,"Anh nói các anh đã bắt anh ấy ngay tại hiện trường giết người?"
"Không sai."
Diêu Phong lắc đầu, kịch liệt phản bác,"Chuyện này là không thể. Đoạn Mộ không thể là loại người này!"
"Không phải tội phạm giết người nào nhìn cũng giống kẻ sát nhân." "Chúng tôi bắt được Đoạn Mộ ở hiện trường, cũng phát hiện được công cụ gây án của hắn, ngay cả trang phục mặc trên người hắn cũng... giống bộ đồ mà người đàn ông trên camera đã mặc."
Vì thế, chứng cứ vô cùng xác thực. Diêu Phong há miệng thở dốc, ngay cả một chữ cũng nói không nên lời. Đoạn Mộ bị bắt trong tình huống rõ ràng như vậy, anh ta không biết mình còn có thể nói gì.
"Đoạn Mộ đâu. ."
Ngữ khí của Phong Quang rất vững vàng, cô "Đối với sự thật rằng bản thân phạm tội, hắn thú nhận rất thẳng thắn."
"Tôi muốn gặp anh ấy."
"Cô Hạ..."
"Bất kể thế nào, tôi cũng đều phải gặp anh ấy!"
Cô đẩy cửa ra đi ra ngoài,"Tôi phải nghe chính miệng anh ấy nói thì mới có thể tin tưởng!"
"Cô Hạ..."
Ngô Sâm đuổi theo, đúng lúc gặp cục trưởng của bọn họ ở hành lang.
Thấy Phong Quang bước nhanh ra ngoài, cục trưởng cười nói,"cô chính là cô Hạ?!."
"Là tôi."
Phong Quang đã thấy ảnh chụp của ông ta trên bảng công tác ngoài hành lang, cô nói thẳng:
"Tôi muốn gặp Đoạn Mộ."
"Đó là một người trẻ tuổi rất nguy hiểm."
Đối mặt với cách giết người tàn nhẫn như vậy, cho dù là cục trưởng cục cảnh sát đã phá án nhiều năm cũng không nhịn được mà cảm thấy quá dã man.
Đối với ông ta, Hạ Phong Quang chẳng qua chỉ là người xa lạ, nhưng nể mặt cha cô là Hạ Triều, ông ta vẫn là tốt bụng nhắc nhờ cô một câu. Đoạn Mộ quá nguy hiểm, cô không nên tới gần một người như thế.
Phong Quang lặp lại,"Tôi muốn gặp Đoạn Mộ."
"Tôi nghĩ, nếu ông Hạ mà biết được, nhất định ông ấy sẽ không đồng ý...
"Tôi phải gặp được Đoạn Mộ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận