Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 38: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 38: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 38: Công lược tình yêu cấm ky
Mí mắt Phong Quang giật giật, thầm nghĩ không ổn.
Quả nhiên, hoàng hậu nương nương đã cười ẩn ý nói:
"Người ngồi ngay dưới chủ vị kia, chính là Tạ Trạm Tạ tướng quân.
"Tạ tướng quân."
Công chúa cầm một chén rượu bước qua, nàng ta hơi nâng chén,"Trong mấy năm nay hai nước giao chiến, tướng lĩnh nước ta vẫn chưa bao giờ thắng được ngươi. Đối với ngươi, ta bội phục sâu sắc. Hiện giờ hai nước hóa thù thành bạn, không biết ngươi có đồng ý uống với ta một ly?"
"Công chúa nói đùa rồi, một chén rượu mà thôi, sao ta có thể cự tuyệt?"
Tạ Trạm mỉm cười, cũng nâng chén rượu của mình lên.
Hai người đều uống cạn rượu của mình, công chúa hào sảng nói một tiếng sảng khoái, nàng ta lại nhìn về phía bệ hạ,"Hôm nay ta tới đây, còn mang đến một vũ điệu của quê nhà để góp vui cho bữa tiệc, không biết ta có thể mượn nơi này để nhảy một điệu hay không?"
Bệ hạ nói:
"Công chúa muốn nhảy múa, vậy hãy tấu nhạc lên."
Khê Tù là một dân tộc phóng khoáng, giai điệu của bọn họ dĩ nhiên cũng tự do thoải mái đến cực điểm, điệu nhảy này... lại càng không giống kiểu dịu dàng đa tình như của các thiếu nữ đế đô.
Tuy không dịu dàng, nhưng lại rất cuốn hút.
Công chúa đổi sang một bộ đồ khiêu vũ, tuy nói cũng không quá ít vải, nhưng ở cổ đại, quần áo thế này đã xem như cực cởi mở rồi. Chỉ với dáng người yểu điệu này của công chúa, cho dù không nhìn thấy khuôn mặt dưới lớp sa kia, cũng đủ khiến nam nhân nhiệt huyết sôi trào, thèm nhỏ dãi. Nhưng nàng ta nhảy mãi, không hiểu sao lại nhảy tới bên người Tạ đại tướng quân, điều này cũng đủ khiến người ta ngây ngốc!
Ai cũng không ngờ nàng ta sẽ nhảy tới bên người Tạ Trạm, nhưng động tác cọ người đầy phóng túng này của công chúa lại chỉ giống như một phần trong điệu nhảy của nàng ta mà thôi, nếu như nói điều này không đúng đắn, liền có vẻ như mình mới là người sai.
Vì thế, liền có một đám nam nhân hâm mộ ghen ty nhìn chằm chằm khuôn mặt mỉm cười không đổi của Tạ Trạm. Công chúa lại chợt nhíu mày, ngay khi nàng ta muốn ra sức cọ hơn, một bàn tay đã đẩy nàng ta ra ngoài, Trạm, cô "Hi" mạnh một tiếng, tỏ vẻ như tiểu nữ nhi ghen tị mà nói:
"Tam thúc của ta còn chưa ôm ta bao giờ, dựa vào đâu mà để ngươi ôm chứ?"
Người đột ngột chen ngang đó chính là Phong Quang, cô nhận ra, vị công chúa này cố ý dựa vào người Tạ Trạm cọ đến cọ đi, chẳng qua cũng chỉ muốn khiến Tạ Trạm nổi lên phản ứng của nam nhân mà thôi, công chúa rất quyến rũ, mà Tạ Trạm cũng là nam nhân bình thường, trước mặt nhiều người như vậy, nếu dưới thân Tạ Trạm thật sự nổi lên một lều trại nhỏ, vậy hắn chắc chắn sẽ phải chịu mất mặt, cũng sẽ trở thành trò cười của người khác.
Cô công chúa này đúng là người thủ đoạn, Tạ Trạm kìm hãm quốc gia bọn họ ngần ấy năm, khiến Khê Tù Quốc không chiếm nổi một phân đất đai, mà ngược lại còn mất đi không ít phần lãnh thổ, nàng ta thân là công chúa Khê Tù Quốc, sao lại không muốn trả thù đây?
Phong Quang chẳng qua chỉ muốn che giấu phản ứng xấu hổ của nam nhân giúp Tạ Trạm mà thôi. Tuy nhiên cô chợt mẫn cảm phát hiện, nam nhân vốn không có bất cứ biểu hiện khác thường nào kia, ngay sau khi cô ngồi lên đùi tiền xuất hiện phản ứng khó có thể miêu tả. Cô máy móc ngẩng đầu, nhìn gương mặt tươi cười trước nay vẫn chưa từng thay đổi của hắn.
Phong Quang cảm thấy cực kỳ không ổn, cô muốn nhảy xuống khỏi đùi hắn, nhưng đã không kịp rồi.
Vẻ mặt Tạ Trạm không đổi, tay giữ chặt lấy hông cô, xin lỗi với công chúa Khê Tù đang xấu hồi vì bị đẩy sang một bên:
"Thật ngại quá, cháu gái nhà ta vẫn còn tính trẻ con, không hiểu lễ phép nên mạo phạm công chúa. Ta xin bồi tội với công chúa thay nàng."
Phong Quang chậm rãi cúi đầu cắn khăn, người nam nhân này rốt cuộc có ý gì chứ! Sao hắn có thể biểu hiện thản nhiên đến vậy! Chẳng lẽ thứ đang chọc dưới mông cô là giả sao!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận