Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 54: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 54: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 54: Công lược trạch nam game thủ
Phong Quang lại vì một câu này của hắn mà hơi hoảng, cô hiện tại đã nảy sinh cảm khái, vì sao người đàn ông này thường xuyên có thể nói ra lời khiến người ta không cách nào ứng đối như vậy đây?
Nếu là trước kia, chắc chắn Phong Quang muốn trốn tránh loại người này, bởi vì loại người khiến cô không đỡ nổi này, cô vẫn coi là thiên địch.
"Yến Quy..." Phong Quang nheo mắt lại,"Hiện giờ anh đang hạn chế tự do thân thể của tôi đấy à?"
Nhắc cả tới bốn chữ "tự do thân thể" trọng đại như vậy, xem ra chuyện đã hết sức nghiêm trọng rồi, Yến Quy hoang mang luống cuống một hồi lâu,"Như vậy... chính là hạn chế tự do thân thể của Phong Quang sao?"
"Không thì còn thế nào?"
Phong Quang cắn răng trừng mắt nhìn hắn một cái,"Tôi hiện tại muốn xuống xe, anh lại không cho tôi xuống. Nói cách khác, tôi không thể dùng ý thức để quyết định việc mình sẽ làm, anh như vậy chẳng phải là đang hạn chế tự do thân thể của tôi sao?"
"Rất xin lỗi, Phong Quang..."
Yến Quy rũ mắt, trong mắt là gió êm sóng lặng mà những người khác nhìn không hiểu,"Nếu thế này là đang hạn chế tự do thân thể của em, thì những việc muốn làm với Phong Quang mà tôi nghĩ đến còn quá mức hơn nhiều..."
Phong Quang bỗng nhiên lạnh cả sống lưng, chỉ thiếu điều run lên cầm cập,"Yến, Yến Quy... Tôi cảnh cáo anh, nếu anh muốn làm chuyện gì đó với tôi, tôi sẽ báo cảnh sát!"
Rất hiển nhiên, cô đã nghĩ tới những hình ảnh không tiện miêu tả đó.
Yến Quy lại hơi cúi người, ghé sát vào mặt cô, nhìn chằm chằm vẻ mặt cô thật kỹ, lại nhìn thật sâu vào đôi mắt cô. Tiếp theo, khi vẻ mặt Phong Quang đạt tới trạng thái căng thẳng nhất, hắn lại cúi xuống ôm cô vào trong lòng.
Cơ thể Phong Quang cứng đờ, bị hơi thở nam tính đặc biệt của hắn vờn quanh, cô tự dặn chính mình phải tức giận, cô nên tức giận, nhưng trái tim cô vẫn đập loạn không chịu khống chế.
Yến Quy ôm cô trong chốc lát, hắn nghĩ một chút, rồi bế Phong Quang ngồi trên đùi mình, lần thứ hai ôm chặt cô trong vòng tay, hắn thoải mái thở ra một hơi, cảm thấy ôm cô như vậy vẫn là thoải mái nhất. Cơ thể Phong Quang sớm đã cứng đờ, ngay cả cử động cô cũng không dám, chỉ là đôi mắt vì kinh ngạc mà mở thật to. Cô nghĩ tới, lúc cô bị thương hôn mê, hẳn cô cũng bị hắn ôm vào lòng như vậy.
Cô nghe tiếng tim đập mạnh mẽ truyền ra từ trong ngực hắn, âm thanh có tiết tấu kia dường như cũng đang hòa từng chút một với trái tim cô.
Trong khoảng thời gian ngắn, thế mà lại không ai nói chuyện tới phá vỡ không khí yên tĩnh lúc này.
Nhưng bị mê hoặc cũng chỉ là nhất thời, sau khi Phong Quang hồi phục tinh thần, cô liền đưa tay đẩy ngực hắn, hung tợn nói:
"Yến Quy, nếu anh mà không buông tôi ra, có tin tôi sẽ nói cho ba tôi biết anh bắt nạt tôi không đến lúc đó ba tôi sẽ không bỏ qua cho anh!"
Có lẽ là vệ sĩ của cô thấy cô tự nguyện đi lên xe Yến Quy nên đến bây giờ cũng không ai nhảy ra giải vây cho cô cả.
"Nếu cha Phong Quang thích, tôi có thể đem Yến gia tặng cho ông ấy, chỉ cần ông ấy lấy thân phận cha vợ tới tìm tôi."
Yến Quy nói không hề do dự, cũng hết sức dễ dàng khiến người ta tin tưởng, lời hắn nói đều là sự thật. Phong Quang cũng đã không còn lời nào để nói.
Lúc này bác tài xế đã rất biết quan sát mà xuống xe, để không gian trên xe lại cho bọn họ. Ông cạnh xe phất phất tay với dòng xe cộ đông đúc xung quanh mình, lại lấy di động ra truyền một câu tới nhóm tài xế:
"Các anh em vất vả rồi, chỗ tốt sẽ không thiếu phần của các anh em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận