Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 69: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 69: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 69: Công lược tình yêu cấm ky
"Ta cũng coi như một nửa là người giang hồ, không biết mẫu thân của tiểu cô nương đây là vị cao nhân nào vậy?"
"Mẹ ta nói bà không phải cao nhân, bà chỉ là nông phụ trồng trọt trong thôn chúng ta mà thôi."
Có nông phụ võ nghệ cao cường như vậy sao!?
Hạ Triều trầm mặc trong chốc lát, còn nói thêm:
"Nếu tiểu cô nương là bằng hữu của con gái ta, có thể làm phiền ngươi hộ tống những người này đến một nơi an toàn tại ngoại thành hay không? Ta có chuyện quan trọng cần xử lý, một khi xử lý xong, ta liền tới tìm ngươi."
"Được."
Nam Quốc rất thoải mái đáp ứng.
Phong Quang kéo góc áo Hạ Triều,"Người muốn đi cứu... hoàng hậu nương nương sao?"
"Không chỉ là cứu mẹ con."
Sắc mặt Hạ Triều lạnh lùng cứng rắn,"Ta còn muốn đoạt ngôi vị hoàng đế này lại."
Năm đó ông không tham dự cuộc chiến đoạt vị, là bởi vì ông không có hứng thú, nhưng hiện tại thì đã khác rồi.
Ông lại xoa đỉnh đầu Phong Quang nói:
"Con ngoan ngoãn chờ ta trở lại đón con."
Dứt lời, Hạ Triều để lại một đám ám vệ bảo vệ Phong Quang rồi liền xoay người rời khỏi đại lao.
Nam Quốc mặt không biểu cảm nói với Phong Quang:
"Cha ruột của ngươi có võ công rất lợi hại, không cần lo lắng."
Phong Quang mỉm cười,"Cảm ơn ngươi, Nam Quốc '
Nhưng dù một người có võ công lợi hại, rốt cuộc cũng sẽ phải chịu thua mưu lược.
Quân đội của Hạ Triều thế như chẻ tre, một đường xông vào tầm cung bệ hạ, vì Tiêu quý phi vẫn biểu hiện vẻ cao lãnh không chút sợ hãi ra ngoài, bệ hạ cũng không khỏi thắng sống lưng hơn, ông ta nói:
"Hạ Triều, ngươi quả nhiên không khiến trẫm uổng công chờ." đường tiến vào đây, ông đã giết không ít người.
"Có người nói cho ta, nếu Vương Từ xảy ra chuyện, ngươi nhất định sẽ gấp rút trở về. Xem ra, hắn nói không sai."
Hạ Triều nhíu mày,"Người người nói là ai2"
"Ngoại trừ đệ tử một tay ngươi dạy ra, còn có thể là ai chứ?"
Bỗng nhiên, trong phòng vang lên giọng của một nam nhân khác,"Đã lâu không gặp, sư phụ."
Hạ Triều quay đầu lại, cười một tiếng,"Hóa ra là ngươi, Tạ Trạm."
Người đi ra từ chỗ tối đúng là Tạ Trạm, trên mặt hắn mang ý cười, dường như thật sự rất vui vẻ với lần sư đồ gặp mặt này.
Cái gọi là danh xưng thầy trò chẳng qua cũng chỉ là Hạ Triều đã từng dẫn dắt Tạ Trạm ở quân doanh mấy năm mà thôi.
Hạ Triều đã biết từ sớm, Tạ Trạm này lòng dạ quá thâm sâu, ông đã không gánh nổi một tiếng sư phụ này của hắn .
Tạ Trạm lấy ra một chiếc khuyên tai, đồng tử của Hạ Triều lập tức co lại.
Tạ Trạm lại cười,"Sư phụ cũng biết khuyên tai này là của hoàng hậu nương nương đúng không? Ta đoán không sai, sư phụ sẽ chia binh làm hai đường, phái ám vệ đi cứu hoàng hậu nương nương, còn mình lại lãnh binh tiến công vào tẩm cung bệ hạ."
Hạ Triều trầm giọng,"Hôn quân này muốn giết toàn bộ Tạ phủ của ngươi, vì sao ngươi còn muốn giúp hắn?"
"Dĩ nhiên là bởi ta và bệ hạ có giao dịch."
"Không sai."
Lão hoàng đế đắc ý nói:
"Tạ Trạm muốn có gia sản Tạ phủ, trẫm giết người Tạ phủ rồi sửa lại án xử sai cho Tạ phủ là được, mà Tạ Trạm sẽ giúp trẫm xử lý ngươi."
Hạ Triều bình tĩnh nhìn về phía Tạ Trạm,"Ngươi không phải là người ham tiền tài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận