Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 6: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 6: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 6: Công lược trạch nam game thủ
Người đàn ông nhìn ký hiệu ở trên cửa, hắn hỏi Phong Quang,"Đại tiểu thư không đi vào à?"
Đúng lúc một người đàn ông khác vừa giải quyết xong nhu cầu sinh lý bước từ WC ra, nhìn thấy một cô gái đứng trước cửa, anh ta lập tức vừa kinh ngạc vừa kinh hãi nhìn Phong Quang, vừa bước đi khỏi chỗ này.
Phong Quang thật sự đã đến cảnh giới siêu phàm thoát tục, làm như không hề thấy người qua đường kia. Sau khi hít sâu một hơi, cô kiên định bước vào. Bóng dáng kiên định của cô khiến người khác nhìn mà cảm thấy như cô sắp đi làm chuyện hy sinh vì chuyện nghĩa gì đó vậy.
Vị "thầy bói" này thật ra lại không lập tức theo sau, cho đến khi hắn nghe được tiếng mấy người đàn ông kinh hoảng từ bên trong truyền đến, lúc này mới nghiền ngẫm cười, cũng đi vào theo.
Tình cảnh trong WC đã trở nên nghiêng trời lệch đất, ở các gian phòng đóng cửa "đi nặng" còn đỡ, chứ mấy người đàn ông vô tội "đi nhẹ" ở ngoài, đều đang hoang mang rối loạn vội vàng kéo quần lên.
Phong Quang thì trái lại, mắt cô nhìn thẳng, vẻ mặt bất biến, chân bước vững vàng, nếu có thể bỏ qua cái tai đỏ rực kia của cô, thì đúng là có thể khiến người tin tưởng cảm xúc hiện tại của cô không hề gợn sóng.
Rốt cuộc cô cũng đi tới cuối, ở đây có hai công nhân sửa chữa đang lát gạch men sứ mới lên, mà cửa sổ thì được một tấm màn thật dày che lại.
Rất hiển nhiên, khi thấy một cô gái bước vào WC nam, hai công nhân sửa chữa này cũng ngây ngốc, chẳng qua khi thấy cô gái này dứt khoát xốc tấm màn lên, bọn họ liền lấy lại tỉnh thần vội kêu,"Cô gái, mời cô đi ra ngoài!"
Khi mấy người đàn ông còn trong WC nhìn thấy mảnh bị xốc lên, có thể nhìn được cả mấy tòa cao ốc bên ngoài, lần này bọn họ đều đồng loạt kéo quần chạy đi.
Lại có một công nhân nói:
"Cô à, đây là WC nam đấy."
Phong Quang trực tiếp vứt ra một tờ chi phiếu, thành công khiến cho bọn họ phải ngậm miệng, "Số tiền ghi trên chỉ phiếu này đều là của các anh. Hai người cầm đi chia nhé."
Dù có làm việc trong ba bốn năm, bọn họ cũng sẽ không có nhiều tiền như vậy...
Hai naười đàn âng này nhìn nhau mêt cái. tiến nhân chị nhiếu vên lăng lui về sau, cũng mặc kệ lý do một cô gái như Phong Quang đến WC nam để làm gì.
Phong Quang đá rơi giày cao gót, trước hết cô ném giày ra ngoài cửa sổ, chân trần giẫm lên mặt đất, hai tay vịn lên cửa sổ, nhìn dáng vẻ như cô đang chuẩn bị trèo lên.
"Đợi đã..." Người đàn ông phía sau bắt được tay cô.
Phong Quang quay đầu lại, không vui nói:
"Thầy bói, anh lại muốn thế nào?"
"Tôi không muốn thế nào, chỉ định làm chút chuyện..."
Hắn bất đắc dĩ cười, cởi áo choàng màu vàng của mình xuống, cột vào trên eo cô,"Tuy tôi biết đại tiểu thư không câu nệ tiểu tiết, nhưng có đôi khi vẫn phải chú ý một chút hình tượng."
Hôm nay Phong Quang mặc váy, chỉ cần cô vừa trèo lên, cảnh tượng dưới váy tất nhiên sẽ bị lộ.
Cô nhìn chiếc áo màu vàng cột bên hông, lại ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mắt. Sau khi hắn cởi áo khoác ngoài thì bên trong chính là một bộ đồ đơn giãn thoải mái, không còn vẻ khô khan như khi khoác áo choàng màu vàng, mà có thêm vài phần đẹp trai sôi nỗi. Khác biệt chính là, khí chất "thầy bói lừa đảo" trên người hắn vẫn không thay đổi chút nào.
"Này, anh tên là gì?"
Cô hiếm khi mở miệng Hắn cà lơ phất phơ nói:
"Cái này sao... Trước khi lên cấp hai, tên của tôi là khăn quàng đỏ. Sau khi lên cấp hai rồi, mọi người gọi tôi là "Lôi Phong(1) sống".
"Anh không nói thì thôi."
Cô cũng không định tiếp tục nói chuyện phiếm với hắn, mà bắt đầu chuyên tâm trèo cửa sổ.
"Ôi." Người đàn ông kia lại kêu một tiếng, sau khi thấy cô quay đầu lại nhìn mình, hắn dừng một chút, mới nói:
"Tôi tên Yến Quy."
*x+*xx*xx*x*x**+*
(1) Lôi Phong: Người được xem là tấm gương tiêu biểu cho "người tốt việc tốt" trong thời đại trước của Trung Quốc, tên của ông được dùng để ví những người chuyên làm việc tốt giúp đỡ mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận